Võ giả Địa Cực cảnh, tốc độ muốn đạt tới mỗi giây 200 mét trở lên rất khó, trừ khi là thiên tài tam tuyệt mới có thể làm được.
Thiên tài tam tuyệt, toàn bộ Thiên Ma Lĩnh ba mươi sáu quận quốc cũng chỉ có mấy người, từng cái đều là nhân vật nổi tiếng trong thế hệ trẻ tuổi, ai dễ dàng gặp được như vậy?
Trương Nhược Trần lập tức thu liễm khí tức, trở nên càng thêm cẩn thận đuổi theo.
Truy vào một kiến trúc, Trương Nhược Trần trông thấy cửa đi thông mật thất dưới lòng đất đã mở ra, trong nội tâm càng thêm kinh ngạc.
- Chẳng lẽ người nọ cũng đến tìm Bán Thánh Thánh Ý Đồ?
Vạn nhất Bán Thánh Thánh Ý Đồ bị người lấy đi, vậy thì thua lỗ lớn!
Trương Nhược Trần không dám đa tưởng, thi triển thân pháp, nhanh chóng đuổi vào thông đạo dưới mặt đất.
Thông đạo dưới mặt đất cực kỳ tĩnh mịch, đen tối, lạnh như băng, nhưng ở cuối thông đạo lại xuất hiện hào quang sáng ngời, một khối Linh Tinh Quang thuộc tính khảm nạm ở trên thạch bích, giống như linh đăng trong không gian hư vô.
Ba tầng trận pháp ở ngoài mật thất đã bị người phá vỡ, cửa đá mở ra, hình thành một thông đạo chỉ có thể cho phép một người thông qua.
Trương Nhược Trần đứng ở bên ngoài thông đạo, nhìn vào bên trong, chỉ thấy Hắc y nhân dáng người mảnh mai kia lưng cõng một thanh trường kiếm dùng vải đen bao phủ, đang tìm kiếm ở trong rất nhiều bình thuốc, tựa hồ đang tìm kiếm đan dược gì đó?
- Người nào?
Đột nhiên lỗ tai của Hắc y nhân giật giật, cảm giác cực kỳ linh mẫn, thời điểm Trương Nhược Trần xuất hiện ở bên ngoài cửa đá, liền phát hiện khí tức của hắn.
Là thanh âm của một nữ tử!
Nữ tử mặc áo đen lập tức quay người, chân khí trong cơ thể vận chuyển, hóa thành từng sợi khí vụ mắt thường có thể thấy được, lưu động ở xung quanh thân thể nàng.
Trương Nhược Trần không có sử dụng không gian vặn vẹo che dấu thân hình, trực tiếp đi vào mật thất nói:
- Ngươi là ai? Lại có thể xông vào Độc Chu Thương Hội, còn có thể tìm được mật thất dưới lòng đất, nhẹ nhõm phá giải ba tầng trận pháp, bổn sự không nhỏ nha.
Nữ tử mặc áo đen căn bản không để ý tới Trương Nhược Trần, hóa thành một đạo tàn ảnh phóng tới.
Xoạt!
Trong tay áo duỗi ra một ngón tay ngọc, mang theo lực lượng Quang thuộc tính, một chỉ điểm tới mi tâm của Trương Nhược Trần.
Lấy chỉ tay thi triển kiếm quyết, thể hiện ra tạo nghệ kiếm pháp trác tuyệt.
Trương Nhược Trần đã nhìn ra, tu vi của nàng chỉ là Địa Cực cảnh đại viên mãn, không phải Thiên Cực cảnh.
Rất hiển nhiên nàng cũng là một thiên tài tam tuyệt, hơn nữa lợi hại hơn Độc Chu Thiếu chủ nhiều lắm, bởi vì Độc Chu Thiếu chủ chỉ là Địa Cực cảnh đại cực, còn không có đột phá đến đại viên mãn.
Một thiên tài tam tuyệt tu vi võ đạo đạt tới Địa Cực cảnh đại viên mãn, còn đáng sợ hơn Thiên Cực cảnh sơ kỳ bình thường.
Có thể trở thành thiên tài tam tuyệt, đầu tiên chứng minh công pháp tu luyện và vũ kỹ của nàng đều cực kỳ cao minh, đồng thời cũng khẳng định có được thân phận không giống bình thường. Phải biết gia tộc và tông môn bình thường, căn bản bồi dưỡng không ra thiên tài tam tuyệt. Thậm chí coi như là quận quốc trung đẳng như Tứ Phương Quận Quốc, cũng tuyệt đối bồi dưỡng không ra thiên tài tam tuyệt.
Chính vì như thế, Trương Nhược Trần mới càng thêm cảnh giác, không dám khinh thị đối phương chút nào.
Trong chớp mắt, chỉ kiếm của nữ tử mặc áo đen đã tới trước mặt Trương Nhược Trần, đầu ngón tay ngưng tụ hào quang màu đen. Chân khí của nàng vậy mà ẩn chứa lực lượng Quang thuộc tính.
- Quang thuộc tính là thuộc tính cực kỳ hiếm thấy, lại chia làm Hắc Ám thuộc tính và Quang Minh thuộc tính. Thuộc tính bất đồng, chân khí sẽ không có cùng tính chất.
Chân khí của nữ tử mặc áo đen, ở trong Quang thuộc tính là thuộc về Hắc Ám thuộc tính, có đặc tính thôn phệ, âm hàn, mục nát, tà mị, quỷ dị.
Chân khí của nàng đã có Hắc Ám thuộc tính, như vậy ở trong thiên tài tam tuyệt, nàng cũng thuộc về nhân vật cực kỳ lợi hại. Nếu nàng tu luyện công pháp Quỷ cấp, nói không chừng đã đạt tới tam tuyệt nửa.
Trương Nhược Trần lập tức điều động chân khí toàn thân, tuôn về phía cánh tay phải, từng sợi Linh Hỏa tràn ra, hoàn toàn bao phủ bàn tay của Trương Nhược Trần, giống như hóa thành hỏa vân.
Cơ bắp, cốt cách nối liền một thể, lực lượng của mỗi một tấc gân cốt da thịt đều bạo phát ra, một chưởng đánh đi ra ngoài.
Bành!
Chỉ kiếm của nữ tử mặc áo đen điểm ở trong lòng bàn tay của Trương Nhược Trần, hai cổ chân khí cường đại va chạm, hình thành gợn sóng bắn ra ngoài.
Lập tức, toàn bộ mật thất phát ra thanh âm ba ba, những bình ngọc chứa đan dược kia nghiền nát, rơi đầy đất, ngay cả thạch bích cũng rách ra từng khe hở.
Hai người đồng thời lui về phía sau một bước.
Nữ tử mặc áo đen chỉ cảm thấy ngón tay truyền đến đau nhức kịch liệt, như gãy xương, trong nội tâm kinh hãi, thật không ngờ gặp được một cao thủ trẻ tuổi cường đại, có thể cùng nàng liều đến thế lực ngang nhau.
- Chẳng lẽ ngươi là Độc Chu Thiếu chủ Hoa Thanh Sơn?
Nữ tử mặc áo đen dùng đôi mắt lạnh lùng, nhìn chằm chằm nam tử trẻ tuổi đeo mặt nạ kia.
Nàng không biết Trương Nhược Trần cũng là kẻ xông vào, còn tưởng Trương Nhược Trần là võ giả của Độc Chu Thương Hội.
Hơn nữa thế hệ trẻ tuổi của Độc Chu Thương Hội, cũng chỉ có Độc Chu Thiếu chủ mới có tu vi cường đại như thế, nên tưởng lầm Trương Nhược Trần là Độc Chu Thiếu chủ.
Trương Nhược Trần cảm giác lòng bàn tay truyền đến nóng rát đau nhức, may mắn tu luyện ra Luân Mạch, mặt ngoài làn da hình thành hai tầng, lực phòng ngự có thể so với hai tầng áo giáp, cho nên mới không bị thương.
Tu vi của nữ tử áo đen quả nhiên rất cường đại, thực lực không dưới hắn.
- Chẳng lẽ chỉ có Độc Chu Thiếu chủ mới có thể xuất hiện ở chỗ này?
Trương Nhược Trần hỏi ngược lại.
Nữ tử áo đen hừ lạnh:
- Nguyên lai ngươi cũng là đến trộm đồ vật, cũng không khá hơn ta bao nhiêu. Nếu là người trong đồng đạo, chúng ta không cần tiếp tục đấu nữa. Hơn nữa lấy thực lực của chúng ta, muốn phân ra thắng bại, chỉ sợ không phải sự tình dễ dàng. Nếu kinh động người của Độc Chu Thương Hội, đối với chúng ta đều không có lợi.