Vạn Cổ Thần Đế

Chương 432: Thiếu nữ nô lệ (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Thiếu nữ kia bị hù sợ, cho rằng chọc giận Trương Nhược Trần, không ngừng dập đầu.

Trương Nhược Trần nói:

- Ngươi không cần sợ ta như vậy, có điều kiện gì cứ nói đi!

Thiếu nữ kia nói:

- Chỉ cần đại nhân đáp ứng thả chúng ta ly khai, ta sẽ nói tình báo kia cho đại nhân.

Các nàng không biết thân phận của Trương Nhược Trần, nhưng rõ ràng Trương Nhược Trần nhất định là cường giả đỉnh phong, bằng không trường tiên của Mục Thanh làm sao sẽ rơi vào trong tay hắn?

Các nàng không muốn tiếp tục làm đồ chơi của Trương Nhược Trần, cho nên định tranh thủ tự do. Mặc dù lực lượng của các nàng, ở trước mặt Trương Nhược Trần lộ ra không có ý nghĩa.

Trương Nhược Trần tìm một cái ghế, ngồi xuống cười nói:

- Có lẽ các ngươi còn không biết thân phận của ta, ta chính là Cửu vương tử của Vân Vũ Quận Quốc, đồng thời cũng là đệ tử nội cung của Vũ Thị Học Cung. Coi như các ngươi không cầu ta, ta cũng sẽ để các ngươi ly khai.

Các nàng nghe Trương Nhược Trần nói ra thân phận của mình, ánh mắt đều sáng lên, lúc trước sợ hãi hoàn toàn biến thành sùng bái và hâm mộ.

Đây chính là vương tử của Vân Vũ Quận Quốc, thân phận tôn quý hạng gì?

Hơn nữa hắn còn có thể giết Mục Thanh, quả thực là anh kiệt cái thế, tự nhiên làm cho các nàng sùng kính vô cùng.

Bị giam giữ ở trong Hồng Chu Cự Hạm làm nô lệ, các nàng làm sao không tưởng tượng qua có một vị vương tử anh tuấn tiêu sái, có thể dẫn đại quân cứu các nàng chạy ra Địa Ngục này?

Hiện tại mộng tưởng thành sự thật rồi!

Trương Nhược Trần nói:

- Sau khi ta để các ngươi rời khỏi, các ngươi lại có thể đi nơi nào? Các ngươi lớn lên mỹ lệ, hơn nữa tuyệt đại đa số người không có tu luyện qua võ đạo, ngay cả năng lực tự bảo vệ mình cũng không có, ở dưới tình huống như vậy, rất nhanh các ngươi lại sẽ bị người bắt, lần nữa thành nô lệ của người khác.

Ánh mắt những thiếu nữ nô lệ kia tối sầm lại, biết Trương Nhược Trần nói đều là lời thật.

Ở thế giới lấy võ vi tôn, người không có thực lực, chỉ có thể làm đầy tớ, thậm chí ngay cả nô lệ cũng không bằng.

Trương Nhược Trần nói:

- Các ngươi yên tâm, đã có ta ở đây, tự nhiên sẽ an bài các ngươi thỏa đáng. Hiện tại có thể nói cho ta biết, các ngươi nắm giữ tình báo gì không?

Đạt được Trương Nhược Trần hứa hẹn, các nàng rốt cục yên tâm, thiếu nữ lúc trước nói:

- Đại nhân suy đoán không sai, Độc Chu Thương Hội và triều đình của Tứ Phương Quận Quốc đúng là có cấu kết, hơn nữa quan hệ còn rất sâu.

- Chúng ta bị vây ở chỗ này một năm, chí ít có mười vị quan lớn của Tứ Phương Quận Quốc tới bái phỏng Mục Thanh, chúng ta đều phải hầu hạ những quan lớn kia, cho nên nghe được một ít bí mật to lớn.

- Nghe nói một năm trước, Tứ Phương Quận Quốc tiến công Vân Vũ Quận Quốc, là Độc Chu Thương Hội ở sau lưng an bài, muốn thừa dịp chiến loạn bắt nô lệ.

Ánh mắt Trương Nhược Trần ngưng tụ, lộ ra vài phần lãnh ý nói:

- Thật đáng giận, bởi vì bọn hắn, mà Vân Vũ Quận Quốc chết không biết bao nhiêu tướng sĩ, không biết bao nhiêu con dân bị tàn sát, lại không biết bao nhiêu người cửa nát nhà tan, thê ly tử tán.

Trương Nhược Trần cảm thấy phải biết rõ ràng quan hệ của Độc Chu Thương Hội và Tứ Phương Quận Quốc, tốt nhất có thể một mẻ hốt gọn bọn chúng, để tránh sau này bọn hắn lại gây sóng gió, tạo thành càng nhiều bi kịch nữa.

- Các ngươi bái kiến những quan lớn Tứ Phương Quận Quốc kia, ai thân phận tôn quý nhất?

Trương Nhược Trần hỏi.

Một thiếu nữ nô lệ trầm tư một lát nói:

- Ta gặp một đại nhân vật, tựa hồ là Hầu gia của Tứ Phương Quận Quốc, địa vị cực cao, có thể bình khởi bình tọa với Mục Thanh, cùng Mục Thanh trao đổi rất nhiều sinh ý quan trọng.

Trong nội tâm Trương Nhược Trần khẽ động:

- Vị Hầu gia kia tên gì?

Thiếu nữ nô lệ kia lắc đầu nói:

- Ta không biết, chỉ nghe Mục Thanh gọi hắn là Trấn Quân Hầu.

Trương Nhược Trần nhẹ gật đầu, có danh xưng Trấn Quân Hầu này, muốn tra ra người nọ là chuyện dễ như trở bàn tay.

Phải đi Tứ Phương Quận Quốc một chuyến, sau khi kiểm chứng tin tức, lập tức thông tri Vũ Thị Tiền Trang và Vũ Thị Học Cung, phải dùng thủ đoạn lôi đình tiêu diệt Độc Chu Thương Hội, chế tài Tứ Phương Quận Quốc.

- Các ngươi đứng lên đi! Hiện tại ta mang bọn ngươi đi Lâm An huyện, phân phó binh sĩ trong huyện thành hộ tống các ngươi về vương thành. Ta sẽ ghi một phong thư, giao cho các ngươi. Mang theo thư của ta đi tìm Cửu quận chúa, nàng sẽ an trí các ngươi thỏa đáng.

Trương Nhược Trần nói.

- Đa tạ Cửu vương tử điện hạ.

Những thiếu nữ nô lệ kia vui đến phát khóc, toàn bộ đứng dậy, cung kính hành lễ.

Một thiếu nữ đứng ở nơi hẻo lánh, chỉ tầm mười lăm tuổi, nhút nhát e lệ nhìn Trương Nhược Trần, tựa hồ có cái gì muốn nói, thế nhưng lại không dám nói.

Cử động của nàng tự nhiên chạy không khỏi con mắt của Trương Nhược Trần, hỏi:

- Ngươi còn có chuyện gì?

Thiếu nữ nô lệ kia thấp giọng nói:

- Ta còn có một việc bẩm báo Cửu vương tử điện hạ, có lẽ Cửu vương tử điện hạ sẽ cảm thấy hứng thú.

- Chuyện gì?

Trương Nhược Trần hỏi.

Thiếu nữ nô lệ kia nói:

- Ta một mực hầu hạ ở bên người Mục Thanh, có một lần hắn uống nhiều rượu, nói ra một bí mật. Hắn nói... Hắn có một bức Bán Thánh Thánh Ý Đồ, hơn nữa còn là bút tích thực, là tìm được trong một di tích Bán Thánh, đó là bảo vật trân quý nhất của hắn.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 62%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (5)