Vạn Cổ Thần Đế

Chương 431: Thiếu nữ nô lệ (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Dò xét một vòng, Trương Nhược Trần quả nhiên phát hiện trong thuyền có vài chục khí tức Nhân loại.

Những khí tức kia mạnh yếu bất đồng, có người huyết khí cường đại, như Man Thú hình người; có người huyết khí nhỏ yếu, không khác gì người bình thường.

Chỉ có thanh lý toàn bộ những tà nhân kia, chiếc Hồng Chu Cự Hạm này mới xem như hoàn hoàn chỉnh chỉnh thuộc về hắn.

- Hồng Chu Cự Hạm là một bảo vật không tệ, nếu bán đi, đoán chừng là một số tài phú cực lớn.

Trương Nhược Trần đang định đi vào trong, thời điểm đi ngang qua khung xương của Mục Thanh, trông thấy trường tiên, vì vậy nhặt lên, nắm ở trong tay, sau đó đẩy đại môn đi vào.

Trường tiên là Chân Vũ Bảo Khí cấp bảy, cũng là một bảo vật giá trị liên thành.

Hồng Chu Cự Hạm cực kỳ lớn, chia làm ba tầng thượng trung hạ, dù dung nạp ngàn người, cũng không chút chen chúc.

Vừa đi vào trong, một tà nhân mặc áo giáp đen huy kiếm chém tới, tu vi của hắn đạt tới Địa Cực cảnh sơ kỳ, hiển nhiên là cao thủ võ đạo trông coi cự hạm.

Bá!

Trường tiên vung lên, một đạo quang mang màu vàng lấp lóe.

Áo giáp giống như làm bằng giấy, bị trường tiên cắt qua.

Tà nhân kia vẫn không nhúc nhích, như trước bảo trì tư thế vung kiếm, thẳng đến Trương Nhược Trần đi xa, đầu của hắn mới rơi xuống đất.

Ở tầng trên của Hồng Chu Cự Hạm, Trương Nhược Trần liên tiếp giết mười hai tà nhân, tu vi mạnh nhất đạt tới Địa Cực cảnh sơ kỳ, tu vi yếu nhất chỉ có Huyền Cực cảnh sơ kỳ.

Bọn hắn đều là người hầu của Mục Thanh, có Luyện Khí Sư phụ trách chữa trị minh văn của Hồng Chu Cự Hạm, cũng có quản gia phụ trách ghi chép sổ sách, còn có võ giả chuyên môn trông coi Hồng Chu Cự Hạm.

Trương Nhược Trần đi vào tầng giữa, toàn bộ bố trí lập tức biến đổi, quả thực giống như tiến vào Vương Cung, cực kỳ hoa lệ. Hai mươi bốn thiếu nữ nô lệ xinh đẹp tụ tập ở bên trong, hoảng sợ nhìn Trương Nhược Trần.

Cảm nhận được khí tức cường đại trên người Trương Nhược Trần, các nàng đều quỳ ở trên mặt đất, thân thể run rẩy, căn bản không dám ngẩng đầu.

Hai mươi bốn thiếu nữ nô lệ, hình dạng và dáng người đều nhất lưu, cơ hồ toàn bộ đều là người bình thường, chỉ có ba người mở ra Thần Võ ấn ký, nhưng tu vi võ đạo rất thấp.

- Mục Thanh cũng rất biết hưởng thụ nha.

Trương Nhược Trần nhẹ nhàng lắc đầu hỏi:

- Các ngươi đều là người của Độc Chu Thương Hội?

Hai mươi bốn thiếu nữ nô lệ quỳ thành một hàng, không người nào dám nói chuyện.

Trương Nhược Trần nói:

- Nếu các ngươi không nói chuyện, ta chỉ có thể coi bọn ngươi như người Độc Chu Thương Hội, toàn bộ xử quyết.

Một thiếu nữ tu vi đạt tới Hoàng Cực cảnh hậu kỳ, cả gan ngẩng đầu, vừa thút thít nỉ non, vừa thấp giọng nói:

- Hồi... Hồi bẩm đại nhân, chúng ta... chúng ta đều là con dân của Vân Vũ Quận Quốc, bởi vì quân đội của quận quốc chiến bại, chúng ta bị binh sĩ của Tứ Phương Quận Quốc bắt, bán cho Độc Chu Thương Hội.

- Trong đó nữ tử dung mạo xinh đẹp, toàn bộ bị chọn lựa ra, đưa đến Hồng Chu Cự Hạm, phụng dưỡng những đại nhân vật của Độc Chu Thương Hội.

- Mới đầu tổng cộng có năm mươi bảy người, hiện tại chỉ còn 24 người chúng ta. Đại nhân, van cầu ngươi cứu chúng ta, chúng ta không muốn chết ở chỗ này...

Những thiếu nữ nô lệ khác cũng khóc lóc cầu xin.

- Đại nhân, xin cứu chúng ta! Nơi này chính là nhân gian luyện ngục, van cầu ngươi!

Trương Nhược Trần nhìn hai mươi bốn thiếu nữ trước mắt, trong nội tâm trầm xuống, các nàng đã từng là con dân của Vân Vũ Quận Quốc, có đoán chừng còn là thiên kim quý tộc, lại bởi vì chiến bại, biến thành nô lệ của tà nhân.

Có thể trách ai?

Chỉ trách Vân Vũ Quận Quốc không đủ cường đại, không thể bảo vệ tốt các nàng.

Đương nhiên cũng không thể trách Vân Vũ Quận Vương, dù sao Vân Vũ Quận Quốc chỉ là quận quốc hạ đẳng, Tứ Phương Quận Quốc là quận quốc trung đẳng, quốc lực của hai quận quốc kém gấp 10 lần, một khi giao chiến, cơ hồ không có khả năng thủ thắng.

Đột nhiên con mắt của Trương Nhược Trần sáng ngời nói:

- Các ngươi là nói, các ngươi vốn bị quân đội của Tứ Phương Quận Quốc bắt, sau đó lại bị đưa đến Độc Chu Thương Hội?

- Vâng.

Thiếu nữ nô lệ kia nói.

- Chẳng lẽ triều đình Tứ Phương Quận Quốc cấu kết với Độc Chu Thương Hội?

Trương Nhược Trần phảng phất như lầu bầu nói.

Nếu như các nàng nói đều là thật, vậy thì không còn là chuyện nhỏ.

Phải biết, vô luận là Vân Vũ Quận Quốc, hay Tứ Phương Quận Quốc, kỳ thật chỉ là một quận của Trung Ương Đế Quốc. Bất quá bởi vì chỗ vắng vẻ, cho nên Trung Ương Đế Quốc quản lý cực kỳ lỏng lẻo, ngầm đồng ý các quận thành lập cơ cấu triều đình độc lập, tự mình xưng vương, là vương, không phải đế.

Nhưng bất kỳ quận quốc nào cũng không thể vi phạm quốc sách căn bản của Trung Ương Đế Quốc.

Ví dụ như, Trung Ương Đế Quốc và Vũ Thị Tiền Trang là quan hệ hợp tác. Trì Dao Nữ Hoàng toàn lực ủng hộ Vũ Thị Tiền Trang, tất cả thế lực phải cùng Vũ Thị Tiền Trang đứng ở một trận tuyến, toàn lực chèn ép Hắc Thị và Bái Nguyệt Ma Giáo.

Nếu phát hiện có quận quốc nào dám cấu kết với Hắc Thị, không chỉ sẽ bị Vũ Thị Tiền Trang thảo phạt, còn sẽ bị Trung Ương Đế Quốc xóa tên.

Nói đơn giản, nếu triều đình Tứ Phương Quận Quốc thật cấu kết với Hắc Thị, âm thầm mưu lợi, là đang tìm đường chết. Tất cả quận quốc ở chung quanh có thể hợp nhau tấn công, chia cắt lãnh địa của Tứ Phương Quận Quốc, ngay cả Vũ Thị Tiền Trang cũng sẽ toàn lực ủng hộ.

Một thiếu nữ nô lệ cẩn thận từng li từng tí nói:

- Đại nhân, ta có tình báo trọng yếu bẩm báo.

Trương Nhược Trần nhìn nàng nói:

- Ngươi nói đi!

Thiếu nữ kia rưng rưng, thấp giọng nói:

- Ta... Ta có một điều kiện!

- Cùng ta nói điều kiện?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 62%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (5)