- Nói cũng phải.
Trương Nhược Trần nhẹ gật đầu, lấy ra Trầm Uyên Cổ Kiếm, không hề khinh thường Hoa Danh Công, sắc mặt trở nên nghiêm túc, chuẩn bị chiến một trận.
Chỉ sử dụng ngân châm đâm mạch, Hoa Danh Công đã khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, hơn nữa hắn ăn hỏa đan, có thể thiêu đốt huyết dịch, thực lực sẽ mạnh hơn nhiều lắm.
Có thể nói, hiện tại Hoa Danh Công mới xem như võ giả Thiên Cực cảnh chính thức.
Đương nhiên, sử dụng cấm thuật cũng có thời gian hạn chế, nhiều nhất một canh giờ, nếu Hoa Danh Công vẫn không thể giết Trương Nhược Trần, lực lượng của ngân châm đâm mạch và hỏa đan đốt huyết sẽ biến mất, đến lúc đó hắn sẽ hết sức yếu ớt, chỉ có thể mặc cho Trương Nhược Trần xâm lược.
Trương Nhược Trần cảm giác Hoa Danh Công là cố ý kéo dài thời gian, cho nên không muốn dùng thời gian đi hao tổn chết Hoa Danh Công, mà quyết định tốc chiến tốc thắng, để tránh chậm thì sinh biến.
- Trương Nhược Trần, ta cho ngươi biết lực lượng chính thức của lão phu.
Hoa Danh Công cười lớn, bộc phát ra tốc độ mỗi giây 280 mét, thời điểm tiếng nói hắn vang lên, cơ hồ đã vọt tới trước mặt Trương Nhược Trần.
- Chấn Động Càn Khôn!
Đánh ra một quyền, mang theo quyền phong cường đại.
Tốc độ của đối phương quá nhanh, Trương Nhược Trần ngay cả tránh né cũng không kịp, chỉ có thể hoành kiếm đón đỡ.
Bành!
Một cỗ lực lượng từ trên thân kiếm truyền đến, tuôn vào hai tay Trương Nhược Trần, chấn hắn bay ra ngoài.
Không đợi Trương Nhược Trần rơi trên mặt đất, Hoa Danh Công lập tức đánh ra quyền thứ hai, quyền thứ ba... hoàn toàn không cho Trương Nhược Trần cơ hội hoàn thủ, liên tiếp đánh ra bốn mươi chín quyền, một bộ quyền pháp mới hoàn toàn đánh xong.
Ầm ầm!
Trương Nhược Trần cũng không biết lui về phía sau bao xa, phòng ốc bên đường bị phá sập, cả người bị bụi đất bao trùm, có chút chật vật.
Trương Nhược Trần có Lĩnh Vực Không Gian hộ thể, lại mặc Băng Hỏa Kỳ Lân Giáp, nên không có bị thương, chỉ hơi chật vật mà thôi.
Đánh xong bốn mươi chín quyền, Hoa Danh Công hơi chút ngừng nghỉ.
Nhân cơ hội này, Trương Nhược Trần bay lên cao, vận đủ chân khí toàn thân, một kiếm chém xuống.
- Hô…
Hoa Danh Công ngửa đầu nhìn, chỉ thấy kiếm quang sáng lạn từ trên trời giáng xuống, tựa như một dòng sông kiếm khí.
Hai cánh tay của hắn mở ra, hai tay ngưng tụ mảng lớn chân khí, hợp ở chính giữa, sử dụng chiêu tay không tiếp kiếm sắt, vậy mà tiếp được một kiếm toàn lực của Trương Nhược Trần.
Oanh!
Mặt đất dưới chân Hoa Danh Công chấn động, sau đó chia năm xẻ bảy, nhấc lên sóng bùn.
Khói bụi tán đi, phương viên 10 mét trầm xuống hơn mét, hình thành một cái hố nhỏ.
- Tiểu tử, ngươi cũng không gì hơn cái này, dù lão phu tay không tấc sắt cũng có thể tiếp được Chân Vũ Bảo Khí cấp chín của ngươi, nếu lão phu có Chân Vũ Bảo Khí cấp chín, chỉ cần một chiêu cũng có thể giết ngươi.
Hoa Danh Công cười lớn, như trước dùng hai tay kẹp chiến kiếm, hai chân đạp một cái, thân thể bay thẳng lên, một cước đạp về phía hắn.
Trương Nhược Trần khẽ lắc đầu, vốn cầm chặt chuôi kiếm đột nhiên buông ra, rơi xuống mặt đất, cánh tay chém về phía hư không.
- Không Gian Liệt Phùng!
Hoa Danh Công biến sắc, bản năng cảm giác được khí tức nguy hiểm, nhưng không biết nguy hiểm đến từ địa phương nào?
Xoẹt xoẹt!
Đột nhiên, hư không trước người Hoa Danh Công run lên, xuất hiện từng vết rạn thật nhỏ, những vết rạn kia hội tụ, hóa thành khe hở dài ba xích.
Trong khe một mảnh hỗn độn.
Lực cắn nuốt cường đại từ trong khe hở truyền ra, dù dùng tu vi Thiên Cực cảnh của Hoa Danh Công, vậy mà cũng không cách nào ngăn cản.
Không Gian Liệt Phùng giống như một cái miệng hư không, trong khoảng khắc thôn phệ đầu lâu của Hoa Danh Công.
Bành!
Thi thể không đầu từ giữa không trung rớt xuống, trong cổ tuôn ra máu tươi, làm cho người buồn nôn.
Trương Nhược Trần duỗi tay, Trầm Uyên Cổ Kiếm vốn bị Hoa Danh Công kẹp bỗng nhiên nhúc nhích, bay lên, rơi vào trong tay Trương Nhược Trần.
- Lực lượng của Không Gian Liệt Phùng quả nhiên lợi hại, ngay cả võ giả Thiên Cực cảnh cũng ngăn không nổi. Không biết luyện thành Không Gian Băng Tháp, bạo phát ra lực lượng sẽ mạnh bao nhiêu?
Trương Nhược Trần nhìn thi thể trên đất, ngồi xổm người xuống, lấy Không Gian Giới Chỉ trên ngón tay Hoa Danh Công đi.
Trong Không Gian Giới Chỉ tràn đầy bảo vật, ngoại trừ đan dược và Chân Vũ Bảo Khí, lại chứa rất nhiều Linh Tinh và bạc.
Những đan dược và Chân Vũ Bảo Khí kia chỉ là phụ, phẩm cấp không tính cao, đan dược tốt nhất chỉ là đan dược tam phẩm, Chân Vũ Bảo Khí tốt nhất cũng chỉ cấp sáu. Đối với một võ giả Thiên Cực cảnh mà nói, lộ ra quá mức khó coi.
Nhưng số lượng Linh Tinh lại làm cho Trương Nhược Trần chấn động, chồng chất thành một ngọn núi nhỏ, hơn chín ngàn hai trăm viên. Hơn nữa trong đó có một ít Linh Tinh trung cấp và Linh Tinh cao cấp phẩm chất cực kỳ tốt, giá trị của những Linh Tinh này tuyệt đối vượt qua 1000 vạn lượng bạc, cũng coi là một số tài phú khổng lồ.
Vì sao Hoa Danh Công mang theo số lượng Linh Tinh khổng lồ như thế ở trên thân thể?
Phải biết, võ giả đa số đều chuyển Linh Tinh thành bạc, cất ở trong Vũ Thị Tiền Trang.
Mặc dù là tà nhân Hắc Thị, phần lớn đều có một thân phận ở bên ngoài, có thể cất tài phú vào Vũ Thị Tiền Trang, không cần mang theo bên người.
Kỳ thật Hắc Thị cũng thành lập tiền trang, nhưng bởi vì thế lực trong Hắc Thị quá nhiều, phân hoá nghiêm trọng, cho nên thành lập tiền trang căn bản không có cách nào so sánh với Vũ Thị Tiền Trang, ngược lại còn thường xuyên đóng cửa.
Cho nên mặc dù là tà nhân Hắc Thị, phần lớn đều thích cất tài phú của mình vào Vũ Thị Tiền Trang.
Mặc dù có chút mạo hiểm, lại không cần lo lắng Vũ Thị Tiền Trang đóng cửa, hơn nữa rút tiền cực kỳ thuận tiện, bất luận thành trì nào cũng có phân bộ của Vũ Thị Tiền Trang.
Đương nhiên, một khi bị Vũ Thị Tiền Trang tra ra thân phận, như vậy tài phú cất ở trong Vũ Thị Tiền Trang sẽ bị đóng băng.