Xích Hãn tướng quân quỳ một chân trên đất nói:
- Thuộc hạ lĩnh mệnh.
Trương Thiên Khuê đi ra, nhìn Vân Vũ Quận Vương cúi đầu nói:
- Phụ vương, nhi thần vừa nhận được tình báo của Vân Đài Tông Phủ, phát hiện hành tung của Độc Chu Thương Hội Hoa Danh Công. Hoa Danh Công là cao thủ Thiên Cực cảnh, chỉ có nhi thần tự mình ra tay, mới có thể đối phó được hắn. Về phần Thanh Hà Bảo, nhi thần đề cử Cửu đệ và Xích Hãn tướng quân tiến đến chinh phạt.
Vân Vũ Quận Vương trầm tư một lát, gật đầu nói:
- Hoa Danh Công là cường giả Thiên Cực cảnh, nghe nói đã bị Ngân bào trưởng lão của Vũ Thị Học Cung kích thương, đúng là thời cơ giết hắn tốt nhất. Nếu để hắn ly khai, không khác thả hổ về rừng. Dùng lực lượng của ngươi, chỉ sợ còn không giết được hắn. Như vậy đi, bảo Vạn Thành Trọng theo ngươi tiến đến, hai người các ngươi hợp lực, cơ hội sẽ càng lớn hơn một chút.
Cường giả Thiên Cực cảnh, từng cái đều là nhân vật tu vi thông thiên, hơn nữa có rất nhiều thủ đoạn bảo vệ tánh mạng, cho nên rất khó giết chết.
Muốn giết chết một võ giả Thiên Cực cảnh, ít nhất cần ba võ giả Thiên Cực cảnh liên thủ mới có thể làm được. Hoặc là võ giả Thiên Cực cảnh này cường đại hơn gấp 10 lần, mới có thể giết chết đối thủ.
Vân Vũ Quận Vương phái Trương Thiên Khuê và Vạn Thành Trọng liên thủ đối phó Hoa Danh Công, là cân nhắc rất chu toàn.
Vân Vũ Quận Vương nhìn Trương Nhược Trần nói:
- Cửu nhi, ngươi có nguyện theo Xích Hãn tướng quân đi chinh phạt Thanh Hà Bảo không?
Trương Nhược Trần cảm thấy chuyện này có chút không đúng, sao sẽ trùng hợp như vậy? Tối hôm qua Trương Thiên Khuê vừa biết được một nhóm tà nhân tiềm phục ở Thanh Hà Bảo, hôm nay lại nhận được tin tức của Hoa Danh Công, quả thực giống như đã sớm sắp xếp xong vậy.
Trương Thiên Khuê giống như sớm đã chuẩn bị để Trương Nhược Trần và Xích Hãn tướng quân đến Thanh Hà Bảo, hiện tại nói hết thảy, hoàn toàn chỉ là hình thức.
Trương Thiên Khuê cười nói:
- Cửu đệ, Thanh Hà Bảo chỉ là một đám ô hợp, mạnh nhất chỉ có một Địa Cực cảnh đại viên mãn, đệ không phải sợ chứ? Đệ yên tâm, dù gặp nguy hiểm gì, còn có Xích Hãn tướng quân, hắn sẽ bảo hộ đệ an toàn.
Xích Hãn tướng quân lưng hùm vai gấu, mặt mọc đầy râu, tu vi đạt tới Địa Cực cảnh đại viên mãn, chính là hãn tướng của Vân Vũ Quận Vương, đủ để đứng vào Top 10 cao thủ trong quân.
Hắn vỗ lồng ngực, thanh âm tục tằng nói:
- Cửu vương tử yên tâm, sau khi đến Thanh Hà Bảo, ngài ở hậu phương áp trận là được, Bổn tướng nhất định để Thanh Hà Bảo san thành bình địa. Đến lúc đó, công lao chém giết tà nhân, toàn bộ ghi cho Cửu vương tử điện hạ, Cửu vương tử điện hạ mang công lao này về Vũ Thị Học Cung, có thể đổi được rất nhiều điểm công huân.
Ở Xích Hãn tướng quân xem ra, Trương Nhược Trần chỉ hơn mười tuổi, đoán chừng chưa từng gặp qua đại tràng diện gì, dù trong nội tâm sợ hãi, cũng là sự tình cực kỳ bình thường.
Nhưng ai bảo người ta là vương tử?
Dù đánh hạ được Thanh Hà Bảo, đó cũng là công lao của Cửu vương tử.
Trong nội tâm Xích Hãn tướng quân rõ ràng, vây quét Thanh Hà Bảo, vị Cửu vương tử này là không dựa vào được rồi, chỉ có thể dựa vào chính hắn. Cửu vương tử đứng ở một bên nhặt công lao là được.
Cửu vương tử tuổi còn quá trẻ, không cách nào so sánh với Thất vương tử. Thất vương tử đã dám một mình đi giết cường giả Thiên Cực cảnh, thật không hổ là kiêu ngạo của Vân Vũ Quận Quốc, đệ nhất thiên kiêu của Thiên Ma Lĩnh ba mươi sáu quận quốc.
Tuy Trương Nhược Trần cảm thấy có chút không đúng, nhưng không sợ chút nào, dùng thực lực của hắn bây giờ, coi như đối mặt cường giả Thiên Cực cảnh, cũng có sức đánh một trận.
Trương Nhược Trần cười cười:
- Đã như vậy, ta sẽ cùng Xích Hãn tướng quân đi Thanh Hà Bảo.
Thấy Trương Nhược Trần đáp ứng, khóe miệng Trương Thiên Khuê lộ ra nụ cười không ai phát giác.
Trương Nhược Trần và Xích Hãn tướng quân đi ra Vương Cung, cưỡi hai Man Thú tiến đến quân doanh.
Sau nửa canh giờ, Xích Hãn tướng quân chỉnh hợp một vạn kỵ binh, tiến về phía Thanh Hà Bảo.
Xích Hãn tướng quân cưỡi Hồng Cự Hổ cao 7 mét, trên người mặc chiến giáp, uy mãnh vô song, tay phải cầm Lang Nha Bổng nặng 800 cân, đi ở phía trước mở đường.
Trương Nhược Trần ngồi ở trong một xa giá hoa lệ, chạy ở trung ương quân đội, được bảo hộ cực kỳ chặt chẽ.
Trong xa giá, Trương Nhược Trần ngồi trên đệm lông chồn, bên cạnh đặt một bếp lò, cực kỳ thoải mái dễ chịu.
- Xích Hãn tướng quân này, là nghĩ ta trở thành vương tử thiên tài, muốn đi Thanh Hà Bảo đoạt công lao.
Trương Nhược Trần cười khổ.
Xích Hãn tướng quân là đã hiểu lầm, ở hắn xem ra, dùng thực lực một mình hắn, đủ để tiêu diệt tà nhân ở Thanh Hà Bảo. Vân Vũ Quận Vương phái Cửu vương tử theo, hiển nhiên là muốn Cửu vương tử đi thu hoạch công lao, có phần công lao này, trở lại Vũ Thị Học Cung có thể đổi được rất nhiều điểm công huân.
Mà nhiệm vụ của hắn, ngoại trừ đánh Thanh Hà Bảo, là bảo vệ Cửu vương tử an toàn.
Cho nên, hắn mới có thể dùng đãi ngộ của ăn chơi thiếu gia, bảo hộ Trương Nhược Trần cực kỳ chặt chẽ, sợ vị Cửu vương tử này bị tà nhân tổn thương.
Thanh Hà Bảo cách vương thành chỉ ba trăm dặm, dùng tốc độ của kỵ binh, một canh giờ là đuổi tới, vây chật như nêm cối.
Thanh Hà Bảo là một tòa thành không lớn không nhỏ, chiếm diện tích 240 mẫu, tường thành cao tới mười trượng.
Đồng thời Thanh Hà Bảo cũng là một cứ điểm của Độc Chu Thương Hội.
Hàng hóa của Độc Chu Thương Hội, phần lớn là từ các nơi trong nước vận đến Thanh Hà Bảo, sau đó lại từ Thanh Hà Bảo vận đến Hắc Thị tiến hành giao dịch.
Sau khi Độc Chu Thiếu chủ và Hoa Danh Công chạy ra vương thành, liền lập tức chạy đến Thanh Hà Bảo, chuẩn bị di chuyển hàng hóa dự trữ trong Thanh Hà Bảo, liền lập tức bỏ chạy.
Nhưng bọn hắn còn không kịp bỏ chạy, đại quân của Vân Vũ Quận Quốc đã vây quanh Thanh Hà Bảo.
Trương Thiên Khuê tự nhiên biết rõ Độc Chu Thiếu chủ và Hoa Danh Công ở Thanh Hà Bảo, cho nên mới để Trương Nhược Trần đến vây quét Thanh Hà Bảo, ý định mượn tay Độc Chu Thiếu chủ và Hoa Danh Công giết Trương Nhược Trần.