Đại điển tế tự dần dần kết thúc.
Trương Nhược Trần thu hồi Võ Hồn, bắt đầu luyện hóa chân khí bành trướng trong cơ thể.
Ngắn ngủn nửa canh giờ, liên tiếp đột phá hai cảnh giới, chân khí trong cơ thể bành trướng gấp trăm lần.
Trước kia Trương Nhược Trần tu luyện chân khí, chỉ bằng 1% chân khí trong cơ thể hiện tại.
Một lần tăng trưởng quá nhiều, không phù hợp lực lượng bản thân, tự nhiên sẽ cực kỳ khó khống chế, hơi không chú ý sẽ tẩu hỏa nhập ma.
May mắn tinh thần lực của Trương Nhược Trần cường đại, lại tu luyện ra Võ Hồn, cho nên còn có thể khống chế chân khí cuồng bạo ở trong cơ thể.
- Thái Thanh Linh Hỏa Thiên!
Trương Nhược Trần nhắm nghiền hai mắt, dựa theo phương thức vận chuển của Cửu Thiên Minh Đế Kinh tầng thứ ba, điều động chân khí trong cơ thể vận chuyển.
Mỗi khi chân khí vận hành một đại chu thiên, sẽ trở nên dịu dàng ngoan ngoãn hơn một phần.
Mới đầu, Trương Nhược Trần chỉ có thể chậm rãi vận chuyển, sau đó theo năng lực khống chế tăng mạnh, tốc độ vận chuyển chân khí cũng dần dần nhanh hơn.
Sau 100 chu thiên, chân khí cuồng bạo trong cơ thể hoàn toàn ổn định lại.
- Cảnh giới đã tạm thời vững chắc. Nhưng muốn đạt tới trạng thái đỉnh phong, ít nhất cần một tháng lắng đọng và củng cố.
Trương Nhược Trần thở ra một hơi thật dài, cánh tay nhẹ nhàng nâng lên, chân khí hùng hậu từ trong lòng bàn tay tuôn ra.
Mỗi một tia chân khí giống như hỏa diễm, tản mát ra nhiệt độ cực nóng.
- Liên tiếp đột phá hai cảnh giới, dùng thực lực của ta bây giờ, dù không sử dụng kiếm tâm thông minh và lực lượng không gian, cũng có thể đánh bại cao thủ như Độc Chu Thiếu chủ. Nếu hoàn toàn khống chế chân khí trong cơ thể, đạt tới trình độ tùy tâm sở dục, chiến lực của ta khẳng định còn có thể tăng một đoạn.
Tu vi tiến nhanh, Trương Nhược Trần tự nhiên mừng rỡ, đứng dậy đi ra ngoài.
Thân thể khẽ động, Trương Nhược Trần hóa thành một tàn ảnh, biến mất ở trước cổng chính.
Sau một khắc, hắn xuất hiện ở bên ngoài Chư Hoàng Từ Đường.
- Tốc độ mỗi giây 180 mét, nếu đạt tới trạng thái tốt nhất, lại thi triển Ngự Phong Phi Long Ảnh, có lẽ có thể đạt tới mỗi giây 200 mét.
Khóe miệng của Trương Nhược Trần mỉm cười, rất thoả mãn tốc độ của mình.
Địa Cực cảnh đại viên mãn bình thường, có thể bạo phát ra tốc độ là mỗi giây 100 mét đến 120 mét.
Nhưng Trương Nhược Trần mới Huyền Cực cảnh tiểu cực, tốc độ lại đạt tới mỗi giây 200 mét. Có thể nói, dùng thực lực của Trương Nhược Trần bây giờ, dù mười Địa Cực cảnh đại viên mãn cộng lại, cũng không phải đối thủ của hắn.
Đương nhiên ngoại trừ thiên tài tam tuyệt như Độc Chu Thiếu chủ, Tử Âm Dương, căn bản không thể dùng trình độ của võ giả bình thường đến cân nhắc.
Muốn đạt tới Địa Cực cảnh vô thượng cực cảnh, tốc độ của võ giả phải đột phá đến vận tốc âm thanh.
Vận tốc âm thanh, kỳ thật cũng không cố định, không sai biệt lắm mỗi giây 340 mét, ở dưới hoàn cảnh bất đồng, sẽ xuất hiện cao thấp di động.
Coi như là Thiên Cực cảnh sơ kỳ, cũng không có khả năng đạt tới vận tốc âm thanh.
Cho nên một võ giả Địa Cực cảnh, muốn đạt tới vận tốc âm thanh, tuyệt đối là một sự tình khó như lên trời.
Thế nhưng Trương Nhược Trần lại không giống, thời điểm hắn đạt tới vô thượng cực cảnh lần thứ nhất, cũng đã chú định khởi điểm của hắn cao hơn người khác. Lần thứ hai đạt tới vô thượng cực cảnh, khởi điểm của hắn lại càng cao.
Đối với Địa Cực cảnh khác mà nói, muốn đạt tới vận tốc âm thanh, quả thực là si tâm vọng tưởng.
Nhưng Trương Nhược Trần nhiều hơn võ giả khác hai cảnh giới, muốn xung kích Địa Cực cảnh vô thượng cực cảnh, tự nhiên sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Vạn sự khởi đầu nan, chỉ cần ở lúc mới bắt đầu làm đến tốt nhất, đằng sau sẽ càng thêm nhẹ nhõm, thậm chí có thể nước chảy thành sông.
Không chỉ tu luyện võ đạo, làm chuyện khác cũng là đạo lý này.
Đại điển tế tự chấm dứt đã qua ba canh giờ, nhưng bên ngoài Chư Hoàng Từ Đường còn có rất nhiều võ giả quỳ trên mặt đất, dáng vẻ sùng bái.
Đương nhiên, càng nhiều người thì bắt đầu ly khai, tất cả đều đang đàm luận sự tình Thần Linh hiển thánh.
Trương Nhược Trần đứng ở một bên nghe, khóe miệng lộ ra mỉm cười.
- Trương Nhược Trần, lúc trước ngươi đi đâu vậy, chẳng lẽ không tham gia đại điển tế tự?
Hoàng Yên Trần từ đằng xa đi tới, phía sau đi theo một bà lão và một lão đầu.
Trương Nhược Trần nhẹ nhàng lắc đầu nói:
- Có chút việc, không kịp tham gia tế tự. Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì sao?
Ánh mắt Trương Nhược Trần hữu ý vô ý đảo qua hai lão giả, ở trên người bọn họ, hắn cảm nhận được áp lực rất cường đại, quả thực giống như hai ngọn núi lớn.
Hắn có thể khẳng định, hai lão giả kia nhất định là cường giả Thiên Cực cảnh, trong lòng thầm nghĩ, Thiên Thủy Quận Quốc không hổ là quận quốc thượng đẳng, lại phái hai võ giả Thiên Cực cảnh đến bảo hộ Hoàng Yên Trần, ở quận quốc hạ đẳng, đó là sự tình không thể tưởng tượng.
Thần sắc của Hoàng Yên Trần ngưng trọng nói:
- Lúc này đây đại điển tế tự không phải chuyện đùa, xuất hiện Thần Linh hiển thánh, mặc dù là trong lịch sử Thiên Thủy Quận Quốc, cũng chưa từng xuất hiện qua. Ngươi lại bỏ lỡ thần tích như vậy, đoán chừng đời này sẽ không còn cơ hội chứng kiến rồi!
Ở sinh thời có thể chứng kiến Thần Linh hiển thánh, mà Trương Nhược Trần lại bỏ lỡ, Hoàng Yên Trần tự nhiên có chút đắc ý.
- A!
Trương Nhược Trần mỉm cười:
- Thần Linh hiển thánh! Có chút ý tứ, vậy tỷ có được Thần Linh phúc trạch không?