Vạn Cổ Thần Đế

Chương 370: Trần sư đệ (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Bảo vật như thế, vì sao ta phải cho ngươi mượn?

- Nếu ngươi không cho ta mượn, ta sẽ truyền tin tức ra ngoài, đến lúc đó, chỉ sợ Vân Vũ Quận Vương cũng không giữ được ngươi.

Hoàng Yên Trần nhìn Trương Nhược Trần, lộ ra vẻ tươi cười đắc ý.

- Nếu ta không cho ngươi cơ hội truyền ra ngoài thì sao?

Trương Nhược Trần nhìn Hoàng Yên Trần, lộ ra vài phần vui vẻ.

Sắc mặt của Hoàng Yên Trần hơi đổi, lui về phía sau một bước:

- Ngươi muốn giết người diệt khẩu?

Nếu Trương Nhược Trần muốn giết nàng, dù nàng đã đột phá đến Địa Cực cảnh hậu kỳ, đoán chừng cũng khó thoát khỏi cái chết. Đặc biệt là ở trong Thời Không Tinh Thạch, trốn cũng không có cách nào trốn.

Trương Nhược Trần chỉ nhìn nàng, không nói lời nào.

Sau nửa ngày, Trương Nhược Trần mới cười nói:

- Dọa ngươi thôi, ta tin tưởng ngươi sẽ không nói ra. Hơn nữa dù ngươi nói ra, cũng không làm gì được ta. Ta đã khống chế được lực lượng không gian, muốn giữ mạng vẫn là chuyện dễ dàng.

Hoàng Yên Trần cực kỳ tức giận, vừa rồi nàng thật bị Trương Nhược Trần dọa sợ.

- Yên tâm đi! Ta cũng biết nặng nhẹ, bí mật của ngươi, một chữ cũng sẽ không nói ra. Nhưng ngươi nhất định phải coi chừng Trần Hi Nhi, tuy nàng là biểu muội của ta, thế nhưng nàng vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn, nếu bí mật của ngươi bị nàng phát hiện, đoán chừng sẽ không nhẹ nhàng buông tha ngươi như vậy.

Hoàng Yên Trần nói.

Ngoại trừ Hoàng Yên Trần, đổi thành bất cứ người nào, Trương Nhược Trần cũng khó có khả năng bộc lộ bí mật của Thời Không Tinh Thạch và lực lượng không gian ra.

Bởi vì Trương Nhược Trần có thể nhìn thấu, cũng tinh tường tính tình của Hoàng Yên Trần. Tính tình của nàng nóng nảy, tính cách thẳng thắn, tuy một bộ cao cao tại thượng không để bất luận kẻ nào vào mắt, thế nhưng nàng tuyệt sẽ không âm thầm đối phó hắn.

Đối với những bằng hữu khác, kể cả Đoan Mộc Tinh Linh và Trần Hi Nhi, lại cho Trương Nhược Trần một loại cảm giác giấu ở trong sương mù.

Nếu mình lộ lá bài tẩy cho các nàng, Trương Nhược Trần thật không biết các nàng đến cùng sẽ phản ứng như thế nào?

Đương nhiên, bằng hữu như cũ vẫn là bằng hữu, ít nhất hiện tại Trương Nhược Trần vẫn nguyện ý kết giao Đoan Mộc Tinh Linh và Trần Hi Nhi.

...

Đại quân của Vân Vũ Quận Quốc bắt đầu đánh Địa Hỏa Thành, toàn bộ Địa Hỏa Thành lâm vào trong chiến hỏa.

Thế lực Hắc Thị trong Địa Hỏa Thành nhao nhao lên thuyền đào tẩu.

Đệ tử nội cung của Vũ Thị Học Cung Thường Thích Thích, mang theo Tiểu Hắc, cũng nhân cơ hội này ly khai Địa Hỏa Thành, đạp vào con đường tiến về vương thành.

- Lúc này đây tiến về Địa Hỏa Thành, không có kiếm được điểm công huân, ngược lại nhặt được một con mèo.

Thường Thích Thích cưỡi Hoa Ban Báo, một tay xoa bụng Tiểu Hắc, trên mặt lộ ra dáng tươi cười mừng rỡ.

Tiểu Hắc trợn trắng mắt, mặc kệ hắn.

Ba ngày nay Tiểu Hắc một mực ở bên cạnh Thường Thích Thích, đã quen dáng tươi cười hèn mọn bỉ ổi kia.

Xoạt!

Chợt Tinh Thạch trên cổ Tiểu Hắc hiện ra từng vòng bạch quang, bạch quang càng ngày càng mãnh liệt, đâm vào con mắt Thường Thích Thích tê rần.

Thời điểm Thường Thích Thích mở mắt lần nữa, lại phát hiện xa xa đứng hai người.

Thường Thích Thích không có liên hệ bạch quang vừa rồi với hai người kia, cũng không có khả năng nghĩ đến, trong một viên Tinh Thạch có thể dấu hai người.

Hắn chăm chú nhìn sang, lập tức đại hỉ kêu lên:

- Hoàng sư muội, ngươi là lúc nào chạy ra Địa Hỏa Thành?

Hoàng Yên Trần lỗi lạc đứng đó, dáng người cao dài, đường cong ôn nhu, cho người một loại khí chất thánh khiết, lạnh như băng nói:

- Ba ngày trước ta đã ly khai Địa Hỏa Thành. Thường sư huynh, đa tạ ba ngày trước ngươi đi Độc Chu Thương Hội cứu ta.

Thường Thích Thích thở dài.

- Chỉ trách tu vi của Hoa Thanh Sơn quá cao, ta không phải đối thủ của hắn.

Đột nhiên, Thường Thích Thích nhìn về phía thiếu niên đeo mặt nạ đứng ở bên cạnh Hoàng Yên Trần, lộ ra thần sắc nghi hoặc nói:

- Chẳng lẽ là vị sư đệ này, cứu sư muội từ trong Độc Chu Thương Hội ra?

Trương Nhược Trần cũng không phủ nhận nói:

- Bái kiến Thường sư huynh.

Thường Thích Thích đối với Trương Nhược Trần tựa hồ rất có hứng thú nói:

- Sư đệ xưng hô như thế nào? Trước kia ở Vũ Thị Học Cung sao không có bái kiến ngươi?

Trương Nhược Trần và Hoàng Yên Trần sớm đã thương lượng ra sách lược trả lời, vì vậy thong dong nói:

- Ta ở Vũ Thị Học Cung vẫn rất ít lộ diện mà thôi.

Biểu lộ trên mặt Thường Thích Thích càng thêm đặc sắc nói:

- Đã sớm nghe nói, ở Vũ Thị Học Cung, một ít Kim bào trưởng lão sẽ thu đệ tử bí truyền. Chẳng lẽ sư đệ là một cái trong số đó?

Hoàng Yên Trần lạnh nhạt nói:

- Trần sư đệ chính là đệ tử bí truyền của Các chủ Ngân Bào Trưởng Lão Các, Thường sư huynh, ngươi tốt nhất khách khí với hắn một chút.

Trần Nhược là tên giả mà Trương Nhược Trần và Hoàng Yên Trần đã sớm định ra, dùng để che dấu tai mắt người.

Thường Thích Thích kính nể nói:

- Trần sư đệ không hổ là cao đồ của Lôi các chủ, tuổi còn trẻ đã có thể giao thủ với Hoa Thanh Sơn, còn có thể từ trong Độc Chu Thương Hội cứu Hoàng sư muội ra. Ở trong nội cung học phủ, ít nhất cũng là cao thủ bài danh Top 10 a?

Ánh mắt Trương Nhược Trần nhìn Tiểu Hắc nói:

- Thường sư huynh, đa tạ mấy ngày nay ngươi chiếu cố Tiểu Hắc, ở Địa Hỏa Thành cùng tà nhân của Độc Chu Thương Hội đánh một trận, bởi vì đi vội vàng. Cho nên bỏ quên nó ở Địa Hỏa Thành.

- A! Con mèo này là của ngươi?

Trương Nhược Trần nhẹ gật đầu.

Thường Thích Thích có chút không nỡ, lại nhéo nhéo bụng của Tiểu Hắc, nhưng cuối cùng vẫn trả lại cho Trương Nhược Trần.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 62%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (5)