Vạn Cổ Thần Đế

Chương 362: Tuyệt địa phục giết (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Quận chúa điện hạ, ngươi còn quá yếu, nếu tu luyện hai năm nữa, có thể cùng ta chiến một trận.

Hoa Thanh Sơn phát sau mà tới trước, một chưởng đánh ra ngoài, chưởng phong cường đại còn không có đánh tới trên người Hoàng Yên Trần, đã chấn Hoàng Yên Trần bay ra ngoài.

Bành!

Đánh vỡ cửa phòng, Hoàng Yên Trần bay ngược vào, rơi ở trên sàn nhà.

Hoàng Yên Trần chỉ cảm thấy kinh mạch toàn thân giống như bị chấn đoạn, không còn chút lực lượng, khóe môi chảy ra huyết dịch, quay đầu lại nhìn Hoa Thanh Sơn.

Sao hắn lại cường đại như thế?

Ở một đời trẻ tuổi, Hoàng Yên Trần chưa từng bị bại thảm như vậy.

Mặc dù nói Hoa Thanh Sơn là một trong bảy đại cao thủ trẻ tuổi của Hắc Thị, nhưng trên thực tế đã sắp 30 tuổi, cũng không tính trẻ tuổi chính thức. Hoàng Yên Trần năm nay mới hai mươi tuổi, thua ở trong tay hắn, tuyệt đối không oan uổng.

Đương nhiên, tu vi võ đạo càng mạnh, tốc độ già yếu càng chậm, bề ngoài của Hoa Thanh Sơn vẫn chỉ chừng hai mươi tuổi mà thôi.

Hoa Thanh Sơn đi vào, nhìn Hoàng Yên Trần nằm trên mặt đất, giống như nhìn một con dê đợi làm thịt, cười nói:

- Tính cách của Yên Trần quận chúa quả nhiên lãnh ngạo như trong truyền thuyết. Nhưng ta ưa thích nữ tử như quận chúa, bởi vì ta tin tưởng, nữ tử lại băng lãnh như thế nào, đã đến trong tay ta, cũng sẽ trở nên nhiệt tình như lửa. Về phần ngạo khí của ngươi, đánh nhiều mấy lần, ngươi sẽ không ngạo nổi! Đúng không? Ha ha!

- Ngươi muốn chết!

Hoàng Yên Trần cắn răng, muốn từ trên mặt đất đứng lên, nhưng vừa động, một cảm giác đau đớn tê tâm liệt phế từ trong cơ thể truyền đến, như muốn xé nát thân thể nàng.

- Oa!

Một ngụm máu tươi từ trong cơ thể Hoàng Yên Trần phun ra, khuôn mặt trở nên tái nhợt, giống như một tờ giấy trắng.

Hoa Thanh Sơn ngồi ở trên ghế, lộ ra cực kỳ thong dong bình tĩnh, cười nói:

- Quận chúa điện hạ, tại hạ khuyên ngươi không nên giãy dụa, miễn cho bị thương quá nặng. Mới vừa rồi ngươi bị Đoạn Mạch Toái Tâm Chưởng của ta đánh trúng, nếu ngươi cưỡng ép vận chuyển chân khí, nhẹ thì tu vi biến mất, nặng thì kinh mạch đứt đoạn, tan nát ngũ tạng, chết cực kỳ thê thảm.

- Đoạn Mạch Toái Tâm Chưởng, ta tu luyện nó suốt năm năm, toàn bộ Vũ Thị nội cung, đoán chừng chỉ ba người có thể tiếp được một chưởng này của ta.

Trong mắt Hoàng Yên Trần hiện lên vẻ tuyệt vọng, đang muốn mạnh mẽ vận chuyển chân khí, cùng Hoa Thanh Sơn liều chết chiến một trận.

Bỗng nhiên trong phòng, không hề dấu hiệu nhiều ra một người.

Đó là một thiếu niên, mặc áo trắng, trên mặt đeo mặt nạ.

Bá!

Trong tay hắn nắm một thanh đoạn kiếm, tốc độ nhanh như thiểm điện, kiếm chém về phía cái cổ của Hoa Thanh Sơn.

Hai người vốn gần trong gang tấc, tốc độ của thiếu niên kia lại nhanh kinh người, cơ hồ trong nháy mắt, đoạn kiếm đã chém đến cổ Hoa Thanh Sơn.

Thời điểm thiếu niên thần bí xuất hiện, Hoa Thanh Sơn hơi kinh hãi, dùng tu vi của hắn, tại sao có người dễ dàng tiến vào phạm vi mười bước, mình lại không hề phát giác?

Tuy khiếp sợ, nhưng tốc độ phản ứng của Hoa Thanh Sơn lại cực nhanh, thời điểm chiến kiếm chém tới, thân thể của hắn lập tức ngửa ra sau, hiểm hiểm tránh khỏi một kiếm kia.

- Xoẹt!

Kiếm khí cắt qua làn da cổ của Hoa Thanh Sơn, lưu lại một vết máu nhàn nhạt.

Bởi vì kiếm khí âm lãnh, trên người Hoa Thanh Sơn xuất hiện sương lạnh màu trắng, cơ hồ đông cứng nửa người trên của hắn.

Trương Nhược Trần thầm thở dài một tiếng, chỉ kém một chút, là có thể giết chết Hoa Thanh Sơn rồi.

Đã không thành công, Trương Nhược Trần không ngừng lại chút nào, lập tức lui về phía sau, một tay bế Hoàng Yên Trần lên, phóng ra ngoài lầu các.

Cao thủ như Hoa Thanh Sơn, nếu kiếm thứ nhất không cách nào giết chết, như vậy Trương Nhược Trần không còn có cơ hội thứ hai.

Ít nhất dùng tu vi hiện tại của Trương Nhược Trần, chỉ có thể lập tức đào tẩu.

Hoa Thanh Sơn cũng sợ hết hồn, kiếm pháp của đối phương quá nhanh, thiếu chút nữa là chết rồi.

Lần thứ nhất hắn cảm giác mình cách tử vong gần như vậy, hơn nữa đối phương còn chỉ là một thiếu niên.

Ba ba!

Hoa Thanh Sơn chấn vỡ hàn băng trên người, hừ lạnh một tiếng.

- Còn muốn chạy trốn?

Trương Nhược Trần ôm Hoàng Yên Trần vừa mới xông ra đại môn, Hoa Thanh Sơn liền từ phía sau nhanh chóng đuổi theo, tốc độ còn nhanh hơn Trương Nhược Trần.

Bá!

Ánh đao lóe lên.

Hoa Thanh Sơn rút loan đao, năm ngón tay dùng sức, loan đao kéo lê một đường cong, lượn qua Trương Nhược Trần và Hoàng Yên Trần, từ phía trước trảm về phía Trương Nhược Trần.

Nếu Trương Nhược Trần ra tay ngăn cản, tất nhiên sẽ bị Hoa Thanh Sơn đuổi theo.

Nếu Trương Nhược Trần không ra tay ngăn cản, cổ của hắn sẽ bị chặt đứt.

Hết cách rồi, Trương Nhược Trần không thể không dừng bước lại, huy kiếm chém, sử dụng xảo lực đánh bay loan đao.

Bành!

Tuy sử dụng xảo lực, thế nhưng lực lượng trên loan đao cực kỳ cường đại, chấn cánh tay hắn run lên, lui về phía sau một bước.

Giờ phút này, hắn rốt cục minh bạch vì sao Tả Thịnh sẽ bị Hoa Thanh Sơn một đao giết chết, lực lượng trên loan đao quả nhiên không phải thường nhân có thể ngăn cản được.

Hơn nữa loan đao cũng không phải phi hành thẳng tắp, phương hướng công kích cực kỳ xảo trá.

Cũng may Trương Nhược Trần đạt tới cảnh giới kiếm tâm thông minh, cho nên mới có thể đánh trúng loan đao.

Nếu đổi thành Địa Cực cảnh khác, đoán chừng ngay cả quỹ tích phi hành của loan đao cũng không thấy rõ, đã chết ở dưới loan đao rồi.

- Trương Nhược Trần, ngươi không phải đối thủ của Hoa Thanh Sơn, buông ta xuống, ta ngăn cản Hoa Thanh Sơn, ngươi mới có cơ hội đào tẩu.

Thanh âm của Hoàng Yên Trần vẫn cực kỳ lãnh ngạo, nhưng có chút suy yếu.

Trương Nhược Trần nói:

- Ngươi nhận ra ta?

- Ngươi cho rằng đeo mặt nạ lên, ta sẽ không nhận ra ngươi? Ngu ngốc!

Hoàng Yên Trần trừng mắt, muốn từ trong tay Trương Nhược Trần giãy giụa ra ngoài, chuẩn bị liều chết chiến một trận với Hoa Thanh Sơn, giúp Trương Nhược Trần tranh thủ thời gian đào tẩu.

Hoàng Yên Trần cực kỳ tinh tường, nếu Trương Nhược Trần mang nàng theo, hai người đều trốn không thoát.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 62%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (5)