Vạn Cổ Thần Đế

Chương 360: Nhiếp hồn chi nhãn (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Thanh âm của Hoa Thanh Sơn trở nên bén nhọn, sinh ra lãnh ý.

Đội trưởng thị vệ cực kỳ sợ hãi Hoa Thanh Sơn, chỉ phải ngẩng đầu, nhìn về phía hắn.

Trên mặt Hoa Thanh Sơn lộ ra vui vẻ, trong mắt xuất hiện một tia lục tuyến, cuối cùng hoàn toàn biến thành màu xanh lá quỷ dị, tản mát ra tia sáng yêu dị nói:

- Dẫn ta đi gặp Yên Trần quận chúa.

- Vâng!

Ánh mắt của Đội trưởng thị vệ trở nên ngốc trệ, tựa như con rối, đứng dậy, đi về phía Địa Hỏa Thành.

- Đệ tử nội cung của Vũ Thị Học Cung, quận chúa Thiên Thủy Quận Quốc, thật là làm cho ta chờ mong. Hắc hắc!

Trong miệng Hoa Thanh Sơn phát ra thanh âm âm u, đi theo.

Sau khi Hoa Thanh Sơn theo Đội trưởng thị vệ rời khỏi, Trương Nhược Trần từ trong hẻm nhỏ đi ra, phảng phất như lầm bầm lầu bầu:

- Đệ tử trẻ tuổi Hắc Thị lại có người mạnh như thế, rõ ràng luyện thành Nhiếp Hồn Chi Nhãn.

- Nhiếp Hồn Chi Nhãn là vũ kỹ Linh cấp thượng phẩm cực kỳ huyền diệu, độ khó tu luyện rất lớn, quỷ dị khó lường, có rất ít người có thể luyện thành.

Ở trong ấn tượng của Trương Nhược Trần, chỉ có võ giả Thiên Cực cảnh mới có thể nhờ Võ Hồn cường đại luyện thành.

- Luyện thành Nhiếp Hồn Chi Nhãn.

Nhưng Trương Nhược Trần nhìn ra được, tu vi của Hoa Thanh Sơn chưa đạt tới Thiên Cực cảnh, bởi vậy có thể thấy được, thiên tư của hắn tuyệt đối rất cao. Đặc biệt là tinh thần lực, tuyệt đối đã đạt tới cấp hai mươi lăm trở lên.

Chỉ có tinh thần lực cường đại, mới có thể khống chế nổi Nhiếp Hồn Chi Nhãn.

Ở Hắc Thị, tà nhân luyện thành Nhiếp Hồn Chi Nhãn, hơn phân nửa đều là hái hoa đạo tặc tên xấu lan xa. Ở dưới lực lượng của Nhiếp Hồn Chi Nhãn, có mấy nữ tử có thể phản kháng được bọn hắn?

Đồng thời, bọn hắn cũng muốn thái bổ âm khí trên người nữ tử, củng cố vũ hồn của mình, để tránh bị Nhiếp Hồn Chi Nhãn cắn trả.

- Vừa vặn mượn cơ hội này tìm Hoàng sư tỷ.

Trương Nhược Trần kích hoạt lực lượng Lĩnh Vực Không Gian, vặn vẹo không gian, biến mất không thấy gì nữa, giống như tàng hình vậy.

Dùng cảnh giới của Trương Nhược Trần bây giờ, sau khi sử dụng lực lượng không gian vặn vẹo, trừ khi là cường giả Thiên Cực cảnh, bằng không không có người nào có thể nhìn thấu hắn.

Tuy tu vi của Độc Chu Thiếu chủ cường đại, thế nhưng Trương Nhược Trần lại không thể không theo sau, ai bảo bây giờ Hoàng Yên Trần là vị hôn thê của hắn?

Dù liều chết, cũng phải cứu Hoàng Yên Trần ra.

Ẩn nấp dấu vết, Trương Nhược Trần lặng lẽ đi theo Hoa Thanh Sơn, đi vào phân bộ của Độc Chu Thương Hội ở Địa Hỏa Thành.

Ở dưới Đội trưởng thị vệ dẫn dắt, Hoa Thanh Sơn đi tới bên ngoài một đình viện có bố trí trận pháp. Hoa Thanh Sơn nhẹ nhàng phất tay, Đội trưởng thị vệ lui xuống.

Hai thị nữ lập tức quỳ lạy hành lễ.

- Bái kiến Thiếu chủ.

Hoa Thanh Sơn nói:

- Yên Trần quận chúa bị giam giữ ở bên trong?

- Vâng.

Hai thị nữ đồng thời nói.

Hoa Thanh Sơn cười cười, phất tay nói:

- Các ngươi lui ra đi, ở đây không có chuyện của các ngươi rồi!

- Thế nhưng Thiếu chủ...

Hai thị nữ đều là cao thủ võ đạo, tu vi đạt tới Địa Cực cảnh, ở Độc Chu Thương Hội cũng thuộc về cường giả nhất đẳng, phụ trách trông coi Yên Trần quận chúa.

Các nàng vốn còn muốn nói điều gì, nhưng khi các nàng chứng kiến con mắt của Hoa Thanh Sơn, lập tức trở nên ngốc trệ, khom người cúi đầu nói:

- Tuân lệnh.

Sau đó hai thị nữ lập tức lui xuống.

Hoa Thanh Sơn cười lắc đầu, đi vào đình viện.

Hắn vừa đi vào đình viện, rồi lại dừng bước lại, cười khan một tiếng nói:

- Còn muốn trốn tránh? Xuất hiện đi!

Trương Nhược Trần đứng ở bên ngoài 50 bước hơi kinh hãi, lập tức dừng bước, chẳng lẽ Hoa Thanh Sơn phát hiện hắn?

Thời điểm Trương Nhược Trần chuẩn bị ra tay, hai tiếng xé gió bén nhọn vang lên.

Hưu! Hưu!

Hai nhân ảnh bay ra, tốc độ nhanh như thiểm điện, xông vào đình viện, một trước một sau, đứng ở hai bên Hoa Thanh Sơn.

Trên người hai người kia mặc võ bào của học viên Vũ Thị nội cung, tu vi không tầm thường, một người dùng chiến đao, một người dùng trường thương.

- Ha ha! Đệ tử nội cung của Vũ Thị Học Cung chạy đến Địa Hỏa Thành nhanh như vậy, có chút ý tứ. Các ngươi xưng hô như thế nào?

Hoa Thanh Sơn lộ ra cực kỳ thong dong bình tĩnh, liếc mắt nhìn hai đệ tử nội cung của Vũ Thị Học Cung kia.

- Tả Thịnh!

Nam tử tay cầm trường thương ngạo nghễ mà đứng, trên người khí khái hào hùng, tu vi đã đạt tới Địa Cực cảnh tiểu cực.

Hoa Thanh Sơn lắc đầu nói:

- Không có nghe qua, ta ngược lại nghe nói Vũ Thị nội cung có một người tên là Tả Lãnh Huyền, tu vi võ đạo tựa hồ cũng không tệ lắm.

- Kia là đường huynh của ta.

Tả Thịnh nói.

Hoa Thanh Sơn cười:

- Nguyên lai cũng là đệ tử của Đại Càn Quận Quốc Tả gia, tu vi của ngươi so với đường huynh thì kém hơn rất nhiều.

Đệ tử tay cầm chiến đao dáng người gầy lùn, lông mi đen đặc, nhìn Tả Thịnh kêu lên:

- Nói nhảm nhiều như vậy làm gì, trước cứu người đã?

Hoa Thanh Sơn nhìn qua, cười nói:

- Ngươi tên gì?

- Tiểu tử, ngươi nghe rõ ràng, gia gia tên Thường Thích Thích.

Đệ tử gầy lùn cho biết tên họ, lập tức nhảy lên, chân đạp ba bước, bay vút đến phụ cận Hoa Thanh Sơn. Mỗi một bước đều giẫm ở trên hư không, không có rơi xuống đất, hai tay cầm đao, bổ chém về phía Hoa Thanh Sơn.

Nhìn như gầy lùn, thế nhưng Thường Thích Thích bạo phát ra lực lượng lại cực kỳ kinh người. Trong chiến đao vang lên thanh âm phong lôi, bốn tia Lôi Điện từ trong lưỡi đao bừng lên, theo đao khí bổ về phía đỉnh đầu của Hoa Thanh Sơn.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 62%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (5)