Trương Nhược Trần khoanh chân ngồi ở trên đò, nhìn mặt hồ nói:
- Xin hỏi lão trượng, người xưng hô như thế nào?
Lão giả chèo thuyền cười nhìn Trương Nhược Trần nói:
- Lão hủ họ Hạ, tất cả mọi người gọi ta là Hạ lão đầu.
- Tựa hồ Hạ lão tiên sinh rất quen thuộc Địa Hỏa Thành?
Trương Nhược Trần nói.
Lão giả áo xanh cười:
- Ở trên Ẩn Vụ Hồ chèo thuyền cả đời, làm đúng là sinh ý lui tới Địa Hỏa Thành, sao có thể không quen thuộc?
Trương Nhược Trần nhẹ gật đầu nói:
- Những người chèo thuyền các ngươi, ở Địa Hỏa Thành hẳn cũng là một môn phái nha?
Lão giả áo xanh nói:
- Khách quan thật có kiến thức, Thanh Hồ Minh chúng ta, ở toàn bộ Vân Vũ Quận Quốc có lẽ không lên được mặt bàn, lại nắm giữ đầu mối then chốt ra vào Địa Hỏa Thành, tổng cộng khống chế sáu bến tàu, năm trăm ba mươi chiếc thuyền hạm. Ở Địa Hỏa Thành, ngoại trừ Chu Tước Lâu, Địa Phủ Môn, Hắc Hổ Đường, Độc Chu Thương Hội, thì Thanh Hồ Minh chúng ta lớn nhất.
Trương Nhược Trần không lưu dấu vết nói:
- Địa Phủ Môn cũng có phân bộ ở Địa Hỏa Thành?
Lão giả áo xanh cho rằng Trương Nhược Trần muốn đi Địa Phủ Môn thuê sát thủ, cho nên không nghĩ nhiều nói:
- Địa Phủ Môn và Độc Chu Thương Hội là cường long trong Hắc Thị, thế lực của bọn hắn không chỉ ở Địa Hỏa Thành, thậm chí không chỉ ở Vân Vũ Quận Quốc. Nghe nói sinh ý của Địa Phủ Môn và Độc Chu Thương Hội, đã trải rộng toàn bộ Thiên Ma Lĩnh ba mươi sáu quận quốc.
Hắc Thị là do từng tổ chức cỡ nhỏ liên hợp lại tạo thành, chuyên môn làm một ít giao dịch không thể lộ ra ngoài ánh sáng.
Nhân tâm luôn sẽ có một mặt âm u, cho nên Hắc Thị mới có thể trường tồn.
Nhưng thế lực trong Hắc Thị cũng phân ra các loại đẳng cấp.
Ví dụ như Địa Phủ Môn và Độc Chu Thương Hội, thế lực trải rộng toàn bộ Thiên Ma Lĩnh ba mươi sáu quận quốc, thuộc về thế lực cao cấp nhất.
Chu Tước Lâu bao trùm Lĩnh Tây chín quận, thuộc về thế lực cấp hai.
Thế lực Hắc Hổ Đường bao trùm Vân Vũ Quận Quốc, xem như thế lực cấp ba.
Thế lực Thanh Hồ Minh, gần kề chỉ cực hạn ở Địa Hỏa Thành, cho nên thuộc về thế lực cấp bốn.
Đương nhiên, ở Địa Hỏa Thành, Địa Phủ Môn, Độc Chu Thương Hội cũng chỉ là một phân bộ, mà căn cơ của Thanh Hồ Minh lại ở chỗ này.
Cường long tuy mạnh, nhưng chưa hẳn có thể là đối thủ của địa đầu xà.
Đông!
Chợt, mặt nước xa xa truyền đến tiếng trống trận.
Tiếng trống tiếp tục vang lên, càng ngày càng vang, thanh âm cực lớn chấn cả mặt nước không ngừng phiên cổn.
Sau một lát, một chiếc cự hạm dài hơn bảy mươi trượng màu đỏ, từ đằng xa nhanh chóng đi tới, nhấc lên sóng lớn cao mấy chục thước, phát ra thanh âm ào ào, như có khí thế khí thôn sơn hà.
Quả thực giống như một thành trì sắt thép di động.
Trên cự hạm, đứng một đám võ giả mặc áo tím quần đen, tinh thần phấn chấn, không phải võ giả bình thường có thể so sánh. Bọn hắn tay cầm trường thương đen nhánh, ánh mắt như kiếm, so với đám ô hợp của Hắc Hổ Đường thì không biết cường đại hơn bao nhiêu lần.
- Hồng Chu Cự Hạm!
Lão giả áo xanh biến sắc, lập tức thúc dục chân khí, nhanh chóng chèo thuyền, không ngừng lui về phía sau.
Trương Nhược Trần chứng kiến thần sắc sợ hãi của lão giả áo xanh, có chút tò mò hỏi:
- Bọn hắn đến cùng là người nào? Theo ta được biết, coi như là triều đình của Vân Vũ Quận Quốc, cũng không có chiến hạm cường đại như thế.
Chiến hạm kia rất cường đại, hơn nữa trên thuyền khắc minh văn trận pháp rậm rạp chằng chịt. Có thể tưởng tượng, nếu kích hoạt hộ hạm đại trận, nhất định sẽ bộc phát ra uy lực cực kỳ to lớn, sẽ không yếu hơn hộ thành đại trận bao nhiêu.
Lão giả áo xanh nói:
- Vân Vũ Quận Quốc làm sao tạo được Hồng Chu Cự Hạm, đó là chiến hạm của Độc Chu Thương Hội, toàn bộ Vân Vũ Quận Quốc chỉ có hai chiếc. Uy lực của Hồng Chu Cự Hạm còn cường đại hơn Chân Vũ Bảo Khí cấp chín.
- Ba mươi năm trước, Quận Vương đời trước của Vân Vũ Quận Quốc là Trương Tiền Giản vì phá hủy một chiếc Hồng Chu Cự Hạm, tự mình mang theo Chân Vũ Bảo Khí cấp chín Thái Viên Kích, dẫn mười vạn đại quân, cùng một vị cường giả Thiên Cực cảnh của Độc Chu Thương Hội ở Vân Thủy Hải Vực giao chiến.
- Kết quả trận chiến ấy, Trương Tiền Giản thảm bại, mười vạn đại quân cơ hồ toàn quân bị diệt, ngay cả hắn cũng trọng thương, trốn về vương thành, chỉ qua nửa năm liền chết ở trong vương cung. Hồng Chu Cự Hạm cường đại, ngay cả cường giả Thiên Cực cảnh cũng đỡ không nổi, có thể thấy chiến lực của nó khủng bố như thế nào.
Trương Tiền Giản là phụ thân của Vân Vũ Quận Vương, cũng là tổ phụ của Trương Nhược Trần, ở ba mươi năm trước cũng là một vị cường giả Thiên Cực cảnh.
Nếu hắn không chết, đoán chừng hiện tại là đệ nhất cường giả của Vân Vũ Quận Quốc.
Trương Nhược Trần nhìn chiến hạm khí thế bàng bạc kia, boong thuyền đứng từng con Man Thú to lớn, có Xích Diễm Hổ toàn thân bốc lên hỏa diễm, cũng có Băng Giáp Sư tản mát ra quang mang lam sắc.
Đồng thời có vô số nô lệ quần áo tả tơi, đứng ở trên boong thuyền, nhân số rất nhiều, tay chân bị mang khóa sắt. Có đại hán thân thể uy mãnh, cũng có nữ hài nhỏ nhắn xinh xắn, còn có một chút nô lệ cấp thấp.