Đao pháp Linh cấp thượng phẩm, dù chỉ một chiêu, cũng không thể khinh thường.
- Thiên Tâm Kiếm Pháp chỉ là kiếm pháp Linh cấp hạ phẩm, vô luận là uy lực hay biến hóa, đều không bằng Thiết Đà Bối thi triển Toái Nguyệt đao pháp.
Trương Nhược Trần chỉ tu luyện Thiên Tâm Kiếm Pháp, lúc này sử dụng Thiên Tâm Kiếm Pháp, hiển nhiên là không ngăn được Thiết Đà Bối.
Thời điểm Thiết Đà Bối trảm xuống, đột nhiên, dùng Trương Nhược Trần làm trung tâm, ở trong phương viên trăm trượng, tất cả chiến kiếm đều bị một cỗ Kiếm Ý vô hình ảnh hưởng, không ngừng run rẩy.
- Chuyện gì xảy ra?
Mọi người kinh hãi.
Những võ giả tà đạo kia dùng hai tay đè chặt chiến kiếm, nhưng chiến kiếm vẫn bay về phía Trương Nhược Trần, quay chung quanh hắn phi hành.
Xôn xao...
Hơn trăm thanh chiến kiếm, toàn bộ bay đến trên đỉnh đầu của Trương Nhược Trần, xoay tròn phi hành, giống như chúng kiếm hộ chủ.
Ngay cả kiếm trong tay Lâm Ninh San, cũng không bị khống chế bay ra ngoài.
- Đây là... Ngự Kiếm Phi Thiên... Chỉ có đạt tới kiếm tâm thông minh trong truyền thuyết mới có thể làm được.
Lâm Ninh San không thể tin nhìn thiếu niên thần bí kia, quả thực giống như nhìn một quái vật.
Hắn lại đạt tới cảnh giới kiếm tâm thông minh?
Một khi kiếm tâm thông minh, thì nhất định ngưng tụ ra Kiếm Ý Chi Tâm, sử dụng Kiếm Ý Chi Tâm có thể điều động trăm kiếm, ngàn kiếm, thậm chí vạn kiếm.
Ngay cả trong Thiên Cực cảnh, cũng chưa từng nghe nói có người có thể ngưng tụ ra Kiếm Ý Chi Tâm, đạt tới cảnh giới kiếm tâm thông minh.
Chỉ có Bán Thánh mới có thể đạt tới cảnh giới kia.
Một thiếu niên mười mấy tuổi lại làm được, cái này là kinh người bực nào?
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, Lâm Ninh San tuyệt đối sẽ không tin tưởng.
- Coi như là Thất vương tử có thiên tư phi phàm, cũng mới đạt tới kiếm tùy theo tâm đỉnh phong. Hắn rõ ràng đã đạt đến cảnh giới kiếm tâm thông minh, nếu việc này truyền đi, bảo tọa đệ một thiên tài của Thiên Ma Lĩnh ba mươi sáu quận quốc, chỉ sợ sẽ đổi chủ.
Đồng thời Lâm Ninh San cũng tinh tường, dù nàng nói ra chuyện này, đoán chừng cũng không có ai tin tưởng lời của mình.
Thiết Đà Bối nhìn chiến kiếm bay đầy trời, cũng bị dọa giật mình, chiến đao trong tay không khỏi chậm một nhịp.
Đúng lúc này, Trương Nhược Trần phun ra một chữ:
- Đâm!
Ngón tay chỉ về phía trước, 102 thanh chiến kiếm giống như bị chỉ dẫn, hóa thành sông kiếm, nhanh chóng bắn về phía Thiết Đà Bối.
Chiến đao và chiến kiếm va chạm, phát ra thanh âm ba ba.
Cuối cùng nhất, Thiết Đà Bối bổ ra chiêu đao pháp Linh cấp thượng phẩm bị chúng kiếm đánh tan, trong đó có ba thanh chiến kiếm cắm ở trên người Thiết Đà Bối, đánh hắn bay rớt ra ngoài, bị trọng thương.
Một chiêu đao pháp Linh cấp thượng phẩm, làm sao địch nổi kiếm tâm thông minh?
- Còn không chết!
Trương Nhược Trần có chút kinh ngạc, không khỏi bội phục tu vi võ đạo của Thiết Đà Bối.
Nếu đổi lại Địa Cực cảnh đại cực khác, trúng một kích toàn lực của Trương Nhược Trần, khẳng định đã bị chiến kiếm đâm ra mấy chục lỗ thủng, nằm ở trong vũng máu.
Tuy Thiết Đà Bối bị ba thanh chiến kiếm đâm trúng, lại tránh thoát chỗ hiểm, không có nguy hiểm đến tánh mạng.
- Hắn mới bao nhiêu tuổi, sao đã đạt tới cảnh giới kiếm tâm thông minh?
Thiết Đà Bối lần nữa nhìn về phía Trương Nhược Trần, quả thực giống như gặp quỷ, hổn hển hét lớn một tiếng:
- Bày trận!
Cao thủ của Hắc Hổ Đường ở Địa Hỏa Thành, cơ hồ toàn bộ đều chạy đến Linh Nhạc Trấn. Tuy lúc trước bị Trương Nhược Trần giết chết một đám, nhưng như trước còn có rất nhiều võ giả tà đạo chưa ra tay.
Thiết Đà Bối ra lệnh một tiếng, rất nhanh liền xông ra một trăm lẻ tám người, lần nữa bố trí trận pháp hợp kích.
Bá!
Từng đạo minh văn phóng lên trời, hình thành quang cầu đường kính trăm mét, bao phủ Trương Nhược Trần và Thiết Đà Bối ở trong trận pháp.
Những minh văn trận pháp kia, toàn bộ hội tụ về phía Thiết Đà Bối.
Khí thế trên người Thiết Đà Bối càng ngày càng mạnh, hào quang của Kim Bối Thần Đao cũng càng ngày càng sáng, trong quần áo như tràn đầy cuồng phong, hoàn toàn phồng lên.
Ở dưới trận pháp hợp kích gia trì, giờ phút này Thiết Đà Bối đâu còn giống Địa Cực cảnh đại cực, quả thực không khác Địa Cực cảnh đại viên mãn.
- Một trận pháp hợp kích nguyên vẹn, cộng thêm một cường giả Địa Cực cảnh, uy lực hoàn toàn không giống với lúc trước!
Trương Nhược Trần nhíu mày, rốt cục cảm giác được áp lực.
Dù sao cảnh giới võ đạo của Trương Nhược Trần và Thiết Đà Bối chênh lệch rất lớn, dù một đối một cũng không dễ dàng. Cho nên Trương Nhược Trần mới không thể không sử dụng kiếm tâm thông minh, dùng cái này đánh bại Thiết Đà Bối.
Hiện tại Thiết Đà Bối được lực lượng của trận pháp gia trì, tự nhiên càng cường đại hơn nữa, nhảy lên tới một độ cao mới.
Oanh!
Thiết Đà Bối chém ra một đao, đao ảnh dài hơn mười thước, đánh về phía đỉnh đầu của Trương Nhược Trần.
Ngón trỏ và ngón giữa của Trương Nhược Trần niết lại, điều động Kiếm Ý Chi Tâm, lần nữa khống chế trăm kiếm.
Ngón tay điểm về phía Thiết Đà Bối, trăm kiếm đồng thời xông ra ngoài.
Ầm ầm!
Đao ảnh cực lớn bị trăm kiếm xé nát, hóa thành từng sợi chân khí.
Trương Nhược Trần cũng không chịu nổi, ngực giống như bị búa tạ đánh, lục phủ ngũ tạng chấn động, vội vàng lui về phía sau ba bước, mới tan hết tất cả lực lượng.
Đây là lần thứ nhất Trương Nhược Trần lui về phía sau!
- Trước phá trận pháp, mới có thể đánh bại Thiết Đà Bối.
Ánh mắt Trương Nhược Trần quét qua, chứng kiến một vị trí bạc nhược yếu kém của trận pháp.
Cánh tay hắn vung lên, trăm kiếm đồng thời công kích qua.
- Ha ha! Muốn phá trận, nào dễ dàng như vậy?
Thiết Đà Bối thật vất vả chiếm được thượng phong, tự nhiên không hy vọng thấy Trương Nhược Trần đánh tan trận pháp, vì vậy từ giữa không trung rơi xuống, vung đao trảm tới.
Đao pháp của Thiết Đà Bối cực kỳ lợi hại, chỉ một đao liền đánh tan trăm kiếm.
- Ta muốn phá trận pháp hợp kích của ngươi, dễ như trở bàn tay!
Trương Nhược Trần nói.
Thiết Đà Bối cười lạnh:
- Trận pháp hợp kích do ta chủ trì, uy lực không biết cường đại hơn bao nhiêu lần, ngươi còn muốn phá trận? Ngươi tin hay không, Bổn đường chủ chỉ cần mười đao, có thể chém giết ngươi ở trong trận?
- Không tin!