Dương Mã mà Cửu quận chúa cưỡi hí lên một tiếng đau đớn, xương cốt bị đâm gãy, trên thân bị sừng trâu húc một cái khiến cho máu tươi phun ra rồi ngã gục xuống đất.
Biến cố đột nhiên xuất hiện khiến cho Cửu quận chúa trở tay không kịp nên ngã xuống đất cùng với Dương Mã.
Trong lòng Cửu quận chúa hoảng sợ, lăn trên mặt đất một vòng, lập tức muốn đứng dậy.
Bỗng nhiên trên đỉnh đầu nàng xuất hiện một bóng đen vô cùng lớn, con mãnh thú cực lớn kia giơ hai chân thép lên, một chân của nó nhằm thẳng về phía nàng giẫm xuống.
Nếu như bị con mãnh thú này giẫm trúng, thì cơ thể có bị giẫm nát hay không?
- Vút!
Một mũi Kinh Lôi Tiễn từ phía xa bay đến đâm trúng vào cổ của con mãnh thú kia, cơ thể của con mãnh thú kia bị đâm trúng nên hơi nghiêng đi một chút.
Đôi chân thép của nó sượt qua vai Cửu quận chúa rồi giẫm xuống phần đất bên cạnh, trên mặt đất bị giẫm thành một cái hố lớn sâu nửa tấc.
- Không hổ danh là mãnh thú trung đẳng cấp một! Thiết Bì Man Ngưu, sức phòng ngự của nó cũng quá mạnh, Kinh Lôi Tiễn cũng không thể bắn xuyên qua da của nó!
Không chỉ có sức phòng ngự mạnh, mà còn vì khoảng cách giữa Trương Nhược Trần và nó quá xa nên lực bắn ra của Kinh Lôi Tiễn bị giảm mất.
Trương Nhược Trần đứng trên lưng Dương Mã, hai chân khẽ giẫm một cái, cơ thể liền vọt ra, bay về phía khe nước.
Lực lượng của con Thiết Bì Man Ngưu kia tương đương với võ giả Hoàng Cực cảnh trung cực, lực phòng ngự có thể so với võ giả Hoàng Cực cảnh đại cực, trong số mãnh thú trung đẳng cấp một thì nó thuộc vào loại khá lợi hại.
- Ò ọ!
Thiết Bì Man Ngưu bị Trương Nhược Trần bắn cho một phát vô cùng tức giận, nó lại giơ chân thép lên nhằm về phía Cửu quận chúa giẫm xuống.
Vút!
Trương Nhược Trần vọt lên không trung bốn mét, rút ra một mũi Kinh Lôi Tiễn, giương cung bắn đi.
- Phập!
Kinh Lôi Tiễn bắn vào mồm của Thiết Bì Man Ngưu, Lôi Điện nổ ra ở trong cổ họng của nó, rồi hóa thành một quả cầu điện.
Thiết Bì Man Ngưu lùi về sau hai bước, trong mồm không ngừng phun ra máu tươi, dáng vẻ vô cùng đau đớn.
Cuối cùng Thiết Bì Man Ngưu rống lên một tiếng rồi ngã gục xuống đất.
Cửu quận chúa thở phào nhẹ nhõm, hai chân run rẩy đứng dậy, cảnh vừa rồi quả thực quá nguy hiểm, nếu không phải Trương Nhược Trần ra tay bắn chết con Thiết Bì Man Ngưu kia thì rất có khả năng nàng đã chết dưới đôi chân của nó rồi!
Trương Nhược Trần đi đến nhìn Cửu quận chúa hỏi:
- Ngươi không sao chứ?
Cửu quận chúa chỉ khẽ gật đầu rồi nói:
- Nếu như ngươi không đến kịp thời thì chắc chắn đã xảy ra chuyện rồi. Cửu đệ, sao tiễn pháp của ngươi lại lợi hại đến vậy? Thiết Bì Man Ngưu là mãnh thú trung đẳng cấp một, sức phòng ngự của nó có thể so với võ giả Hoàng Cực cảnh đại cực, vậy mà lại bị ngươi dùng hai mũi tên bắn chết!
Trương Nhược Trần nhìn thi thể của con Thiết Bì Man Ngưu trên mặt đất nói:
- Mãnh thú hay người thì đều sẽ có nhược điểm. Chỉ cần đánh trúng nhược điểm của nó thì dù lực lượng không bằng nó cũng có thể giết chết.
Ưu thế lớn nhất của loài người chính là có trí thông minh rất cao, có thể sử dụng vũ khí, có thể phân tích được nhược điểm của mãnh thú.
Vì thế võ giả loài người có thể giết chết được mãnh thú có lực lượng lớn hơn mình.
Nếu không phải bị con Thiết Bì Man Ngưu kia công kích bất ngờ thì với thực lực của Cửu quận chúa cũng sẽ có cơ hội giết chết nó, không đến mức thất thế như vậy.
Cửu quận chúa lấy cây cung trên vai xuống, thu lại hai mũi Kinh Lôi Tiễn còn lại trong ống tiễn rồi nói:
- Trên Kinh Lôi Tiễn của mỗi người chúng ta đều có kí hiệu đặc thù riêng, đợi lát nữa sẽ có cấm vệ đến nhặt thú săn về, chúng ta không cần phải đích thân mang theo đâu.
Nói xong, Cửu quận chúa đi về phía Dương Mã của Trương Nhược Trần.
Trương Nhược Trần khẽ nhăn mày lại nói:
- Ngươi muốn làm gì?
Khóe môi Cửu quận chúa khẽ cong lên:
- Dương Mã của ta đã bị trọng thương, đương nhiên bây giờ chỉ có thể cưỡi Dương Mã của ngươi, Cửu đệ, ngươi sẽ không để tỷ tỷ đi bộ săn thú đấy chứ?
Cửu quận chúa mặc một bộ Hoàng Tước bào bó sát cơ thể, nhìn từ bên ngoài vào có thể thấy được bộ ngực tròn trịa, eo thon mềm mại, từng tấc da thịt trên người đều trắng mịn như ngọc, tỏa ra một mùi hương thoang thoảng.
Cánh tay nàng khẽ ấn nhẹ một cái lên lưng Dương Mã, cơ thể xinh đẹp lập tức leo lên, động tác vô cùng đẹp mắt.
- Cửu đệ, mau lên đây đi! Nếu như chúng ta không xuất phát nhanh thì e rằng mãnh thú sẽ bị đám người kia giết sạch!
Cửu quận chúa nháy mắt một cái rồi giơ bàn tay trắng như ngọc ra, dáng vẻ như đang cầu xin.
Cuối cùng thì Trương Nhược Trần vẫn đi đến, cầm chặt lấy bàn tay mềm yếu của Cửu quận chúa, mượn lực leo lên lưng ngựa.
Hai người cùng cưỡi một con ngựa rồi đi vào sâu trong Vương Sơn.
- Với thực lực của chúng ta, nếu như có thể hỗ trợ lẫn nhau thì chắc chắn có thể săn được mãnh thú trung đẳng cấp một.
Trong mắt Cửu quận chúa lộ ra vẻ mặt hơi mong chờ, cho dù chỉ săn được một con mãnh thú trung đẳng cấp một thì trong cuộc khảo hạch săn bắn Vương Sơn này, chắc chắn có để đạt được thành tích không thấp.
Thành tích của phần thi săn bắn Vương Sơn được tính như sau: Một con mãnh thú thượng đẳng cấp một bằng năm con mãnh thú trung đẳng cấp một.
Một con mãnh thú trung đẳng cấp một bằng năm con mãnh thú hạ đẳng cấp một.
Tức là tuy Trương Nhược Trần chỉ mới săn được một con Thiết Bì Man Ngưu, nhưng đã tương đương với săn được năm con mãnh thú hạ đẳng cấp một.
Phải biết không phải ai cũng có thể săn được mãnh thú trung đẳng cấp một, chí ít đều phải có tu vi Hoàng Cực cảnh trung cực thì mới có thể làm được.
Hơn nữa tốc độ của mãnh thú trung đẳng cấp một khá nhanh, sức phòng ngự của nó cũng rất đáng sợ, cho dù có tu vi trung cực nhưng muốn săn được một con mãnh thú trung đẳng cấp một thì cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.
Tuy Trương Nhược Trần chỉ có tu vi tiểu cực đỉnh phong nhưng lực lượng của hắn đã lớn hơn rất nhiều so với võ giả trung cực, vì vậy mới có thể thành công bắn chết Thiết Bì Man Ngưu.
Ánh mắt Trương Nhược Trần vô cùng sắc bén nói:
- Nếu như có thể săn được một con mãnh thú thượng đẳng cấp một thì tốt rồi!
- Sao có thể được? Thực lực của mỗi một con mãnh thú thượng đẳng cấp một đều có thể sánh với võ giả Hoàng Cực cảnh đại viên mãn, nếu như thực sự gặp phải thì đó chính là tai họa, chúng ta muốn giữ mạng còn khó chứ nói gì đến việc săn được nó!
Cửu quận chúa lại nói:
- Trong đợt khảo hạch cuối năm gần mười năm trước cũng chỉ có Thất vương tử thành công săn được một con mãnh thú thượng đẳng cấp một mà thôi!