Vạn Cổ Thần Đế

Chương 313: Thiên nguyệt lâu (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Tuyết Hoa Điêu bay qua từng dãy núi, cũng không biết phi hành bao xa, Trương Nhược Trần đứng ở trên lưng điêu, rốt cục trông thấy bóng dáng của Thiên Ma Vũ Thành.

Thiên Ma Vũ Thành tu kiến cực kỳ tráng lệ rộng rãi, dùng từng khối cự thạch dày rộng năm mét xây thành tường, ở trên tường thành thiết trí lầu quan sát, trận tháp...

Nếu Man Thú ở trong Thiên Ma Lĩnh đến đây công thành, chỉ cần hộ thành đại trận mở ra, là có thể bảo chứng Thiên Ma Vũ Thành an toàn.

Đi vào Thiên Ma Vũ Thành, tùy ý có thể trông thấy võ giả ăn mặc khác lạ. Bọn hắn đến từ các quận quốc, từ thiên nam địa bắc chạy đến Thiên Ma Lĩnh, mạo hiểm lấy được bảo vật lại đưa đến Thiên Ma Vũ Thành bán, đổi lấy tài nguyên tu luyện.

Một Ma Lang Bán Nhân chừng ba mươi tuổi, toàn thân mọc đầy lông sói, hở ngực lộ nhũ, vác một thanh chiến phủ cực lớn, cưỡi Man Thú cấp hai Ngân Long Sư, nghênh ngang hành tẩu ở trên đường phố.

Sau lưng Ma Lang Bán Nhân đi theo hơn mười tôi tớ tu vi Hoàng Cực cảnh, trong mắt mang theo kính sợ, cung kính đi theo đằng sau.

Hai thiếu nữ sinh đôi dung mạo giống nhau như đúc, lưng cõng chiến kiếm, mặc áo bào của đệ tử Vân Đài Tông Phủ, trên cổ áo thêu một đóa bạch vân, đi vào cửa thành.

Các nàng dắt hai man cầm ngũ thải ban lan, tựa hồ là đệ tử nội phủ của Vân Đài Tông Phủ, đưa tới rất nhiều võ giả vây xem.

Mọi người đối với đệ tử Vân Đài Tông Phủ đều cực kỳ cung kính, nhao nhao nhường đường cho các nàng.

Hai bên đường đi, bày biện rất nhiều quầy hàng, chủ quầy đang ra sức thét to, rao bán hàng hóa của mình.

- Linh dược mới từ Đoạn Nguyệt Phong đào ra, chỉ bán 500 lượng bạc một cây.

- Thiên Tàn Kiếm, Chân Vũ Bảo Khí cấp bốn, trong kiếm khắc 15 đạo minh văn, giá trị 35.000 lượng bạc. Thiếu hiệp, đến nhìn một cái đi! Coi như mình không cần, cũng có thể mua được cho bạn gái.

Một nam tử gầy còm chừng năm mươi tuổi, nắm chiến kiếm ở trong tay, nhìn Trương Nhược Trần đầy kỳ vọng.

Trương Nhược Trần cười lắc đầu, dắt Tuyết Hoa Điêu, mang theo Tử Thiến và Tiểu Hắc đi về phía Vũ Thị Đấu Cung.

Nam tử gầy còm thất vọng thở dài, tiếp tục thét to.

- Đại sư huynh!

- Cửu đệ!

Sau lưng Trương Nhược Trần truyền đến hai thanh âm.

Trương Nhược Trần quay người nhìn, chỉ thấy Liễu Thừa Phong và Trương Thiếu Sơ từ đằng xa đi tới.

Bọn hắn cũng tới Thiên Ma Vũ Thành.

Nhìn thấy là Trương Nhược Trần, Liễu Thừa Phong và Trương Thiếu Sơ đều lộ ra thần sắc mừng rỡ, bộ pháp nhanh hơn vài phần.

- Đại sư huynh, ngươi không phải đang bế quan tu luyện, trùng kích Địa Cực cảnh sao, sao lại đi vào Thiên Ma Vũ Thành? Nếu không phải trông thấy Tử sư tỷ và ngươi ở chung một chỗ, ta còn tưởng mình hoa mắt.

Liễu Thừa Phong cười nói.

Tu vi võ đạo của Liễu Thừa Phong tiến bộ cực lớn, hiện tại đã đạt tới Huyền Cực cảnh hậu kỳ.

Tu vi của Trương Thiếu Sơ cũng đạt tới Huyền Cực cảnh đại cực, cười nói:

- Ta nói nhất định là Cửu đệ, làm sao có thể nhìn lầm?

Trương Nhược Trần cười nói:

- Sao hai người các ngươi lại đến Thiên Ma Vũ Thành?

Liễu Thừa Phong nói:

- Ta và tứ vương tử đến Thiên Ma Vũ Thành mua sắm một ít đan dược, thuận tiện vấn an phụ thân. Đại sư huynh, đa tạ ngươi đã cứu phụ thân ta, phụ thân vẫn khen ngươi không dứt miệng, bảo ta dùng ngươi làm tấm gương.

Phụ thân của Liễu Thừa Phong là trang chủ Vũ Thị Tiền Trang ở Vân Vũ Quận Quốc… Liễu Truyền Thần.

Trương Nhược Trần nói:

- Chỉ tiện tay mà thôi.

Liễu Thừa Phong giật mình hỏi:

- Đại sư huynh, Tử sư tỷ, các ngươi đi Vũ Thị Đấu Cung sao?

Trương Nhược Trần nói:

- Tử sư muội muốn đi Vũ Thị Đấu Cung, tranh đoạt bài danh Huyền Bảng, ta chỉ theo nàng đi chơi, mua sắm chút tài nguyên tu luyện trở về.

Trương Thiếu Sơ lộ ra vẻ mặt thất vọng nói:

- Cửu đệ, dùng thực lực của ngươi, nếu tranh đoạt bài danh Huyền Bảng, nhất định có thể tiến vào trước 200. Ngươi không đi tranh thật là đáng tiếc!

- Dùng thực lực của Đại sư huynh, dù muốn tranh đoạt Huyền Bảng Top 10 cũng dễ như trở bàn tay.

Liễu Thừa Phong cười nói.

Đương nhiên, Liễu Thừa Phong cũng không quá tin tưởng Trương Nhược Trần có thể tiến vào Top 10, sở dĩ nói như vậy, đa số là nịnh nọt Trương Nhược Trần.

Bây giờ Trương Nhược Trần là Tây viện đệ nhất nhân, chỉ cần Liễu Thừa Phong ôm đùi vị đại thần này, sau này hắn ở Tây viện hoàn toàn có thể đi ngang.

Liễu Thừa Phong lại nói:

- Đại sư huynh và Tử sư tỷ đã vào Thiên Ma Vũ Thành, vậy thì nhất định phải đi Thiên Nguyệt Lâu ăn một bữa. Hôm nay ta mời khách!

Ánh mắt Trương Thiếu Sơ lộ ra vui vẻ nói:

- Đồ ăn của Thiên Nguyệt Lâu đắt đến dọa người. Nghe nói đi vào trong đó ăn một bữa, đủ để làm một Huyền Cực cảnh sơ kỳ táng gia bại sản. Liễu thiếu, xem ra hôm nay ngươi là bỏ hết cả tiền vốn.

- Mời Đại sư huynh và Tử sư tỷ ăn cơm, dù phí nhiều hơn nữa cũng đáng.

Liễu Thừa Phong cười nói.

Đối với võ giả mà nói, chỉ cần dùng Huyết Đan, có thể duy trì thân thể tiêu hao, căn bản không cần ăn uống.

Thiên Nguyệt Lâu bán đồ ăn lại không tầm thường.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 62%👉

Thành viên bố cáo️🏆️