Hai mươi gốc Tam Diệp Thánh Khí Thảo, đủ để nàng ở trong thời gian ngắn trùng kích đến Địa Cực cảnh sơ kỳ, thậm chí Địa Cực cảnh trung kỳ.
Một kiện Chân Vũ Bảo Khí không biết công dụng, dù phẩm giai lại cao, đối với nàng mà nói cũng không có bất kỳ tác dụng, còn không bằng đổi thành Tam Diệp Thánh Khí Thảo, dùng đến đề thăng thực lực của mình.
Hai mươi gốc Tam Diệp Thánh Khí Thảo, ở trong Hắc Thị, tuyệt đối có thể bán hơn vạn Linh Tinh, giá trị có thể so với ngàn vạn lượng bạc.
Tử Thiến cũng không có vội vã đáp ứng Trương Nhược Trần, suy nghĩ một chút nói:
- 30 gốc!
- Thành giao!
Trương Nhược Trần nghĩ cũng không có nghĩ, lấy ra 30 gốc Tam Diệp Thánh Khí Thảo giao cho Tử Thiến, cùng nàng đổi Chân Vũ Bảo Khí cấp tám cổ quái kia.
Cầm Chân Vũ Bảo Khí cấp tám, Trương Nhược Trần cẩn thận vuốt ve, sau đó lại rót chân khí vào, tiếp tục cảm thụ khí tức trong Chân Vũ Bảo Khí.
Tử Thiến còn là lần đầu tiên nhìn thấy Trương Nhược Trần lộ ra thần sắc mê luyến như thế, cảm thấy lần mua bán này mình lỗ lớn rồi!
- Trương Nhược Trần, chẳng lẽ ngươi biết công dụng của Chân Vũ Bảo Khí cấp tám này?
Tử Thiến thăm dò hỏi.
Trương Nhược Trần nhẹ gật đầu, cũng không gạt nàng nói:
- Đây là chìa khóa dùng Long Giác luyện chế ra, hơn nữa trong Long Giác phát ra khí tức là Long khí thuần chính, nói rõ Long Giác là từ trên đầu Chân Long tu vi Thánh giả cắt ra. Toàn bộ Thiên Ma Lĩnh, chỉ có Tứ Dực Địa Long tu luyện tới Thánh giả.
- Ngươi nói đây là Long Giác của Tứ Dực Địa Long?
Đôi mắt dễ thương của Tử Thiến trợn to, nhìn chằm chằm Chân Vũ Bảo Khí cấp tám trong tay Trương Nhược Trần, mím môi, muốn đoạt nó lại.
Đây chính là Long Giác của Thánh Long, nếu lấy đi Hắc Thị bán, tuyệt đối có thể bán cái giá trên trời.
Tử Thiến có chút không cam lòng nói:
- Trương Nhược Trần, ta lần thứ nhất phát hiện ngươi rất vô sỉ, rõ ràng chỉ dùng 30 gốc Tam Diệp Thánh Khí Thảo mua Thánh Long Long Giác của ta.
Trương Nhược Trần nhàn nhạt cười nói:
- Mua bán chính là như vậy, ngươi tình ta nguyện. Yên tâm đi! Long Giác này là một cái chìa khóa, hẳn là dùng để mở ra một cánh cửa nào đó. Nếu để ta tìm được cánh cửa kia, nhất định sẽ mang ngươi đi vào tìm kiếm bảo vật của Tứ Dực Địa Long, tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi.
- Trương Nhược Trần, các ngươi khanh khanh ta ta trò chuyện cái gì đó?
Một tiếng kêu khẽ từ đằng xa truyền đến.
Thanh âm kia quả thực giống như kinh lôi, chấn không khí run rẩy thoáng một phát.
Sau một lát.
Hoàng Yên Trần hóa thành một tàn ảnh yểu điệu, giẫm Ngự Phong Phi Long Bộ, khống chế cuồng phong từ đằng xa bay tới.
Chứng kiến Hoàng Yên Trần đột nhiên xuất hiện, Trương Nhược Trần cũng không có giấu Long Giác nói:
- Ta và Tử sư muội cách nhau 2 mét nói chuyện, làm sao lại khanh khanh ta ta?
Hoàng Yên Trần rơi xuống mặt đất, cái cằm tuyết trắng ngẩng lên, đi về phía Trương Nhược Trần, cười lạnh nói:
- Vừa rồi ta rõ ràng nghe được ngươi nói, ngươi sẽ không bạc đãi nàng. Nếu ngươi không có làm việc trái với lương tâm, sao sẽ nói lời như vậy?
Trương Nhược Trần nói:
-...
Hoàng Yên Trần nhìn Tử Thiến, chứng kiến áo bào trên người nàng rộng thùng thình, ánh mắt lại trầm xuống nói:
- Trương Nhược Trần, ngươi còn dám nói xạo? Mặc dù chúng ta chỉ đính hôn giả, thế nhưng dù sao cũng đính hôn, tất cả mọi người đều biết ngươi là hôn phu của Hoàng Yên Trần ta. Nhưng ngươi cùng nữ tử khác câu kết làm bậy, để cho ta còn mặt mũi gì nữa hả?
Trương Nhược Trần nói:
- Nếu Hoàng sư tỷ cảm thấy ta làm ngươi mất mặt, hiện tại có thể đi cầu Thiên Thủy Quận Vương giải trừ hôn ước giữa chúng ta. Ta tuyệt đối sẽ không phản đối!
Hoàng Yên Trần lộ ra thần sắc cao ngạo nói:
- Đã nói đợi đến ba năm sau, thì nhất định sẽ đợi đến ba năm sau, ta không phải loại người nói không giữ lời. Trong tay ngươi cầm là vật gì?
Nàng rõ ràng không giải trừ hôn ước, Trương Nhược Trần lộ ra vẻ mặt thất vọng.
Trương Nhược Trần cũng không giấu diếm Hoàng Yên Trần bí mật Long Giác, dù sao Tứ Dực Địa Long lưu lại bảo vật, một mình hắn cũng nuốt không trôi.
Hắn nói:
- Căn cứ ta phỏng đoán, hẳn là Long Giác trên người Tứ Dực Địa Long.
- Long Giác của Tứ Dực Địa Long?
Đôi mắt Hoàng Yên Trần phát sáng, duỗi ngọc thủ ra nói:
- Bảo vật trọng yếu như vậy, giao cho ta giúp ngươi đảm bảo, dù sao tu vi của ta cũng mạnh hơn ngươi, không cần lo lắng bị người đoạt.
Trương Nhược Trần làm sao có thể giao cho Hoàng Yên Trần, lắc đầu cười nói:
- Hoàng sư tỷ, ngươi thật cho rằng ngươi nhất định mạnh hơn ta?
Con mắt Hoàng Yên Trần trở nên sáng hơn nói:
- Ngươi muốn cùng ta qua hai chiêu? Được rồi! Chỉ cần ngươi có thể tiếp ta một chiêu mà không bị thương, ta cho ngươi đảm bảo Long Giác. Nếu ngươi tiếp không được, nhất định phải giao Long Giác cho ta đảm bảo.
Cũng mặc kệ Trương Nhược Trần có đồng ý hay không, xung quanh thân thể Hoàng Yên Trần xuất hiện cuồng phong kịch liệt, hóa thành vòi rồng cực lớn, lực lượng cường đại ngưng tụ.
Tiến vào Xích Không Bí Phủ, tu vi của Hoàng Yên Trần cũng tăng lên một mảng lớn.
Tu vi của nàng không chỉ đạt tới Địa Cực cảnh sơ kỳ đơn giản như vậy, giống như đã sắp đột phá đến Địa Cực cảnh trung kỳ.
Sức gió cường đại bao trùm phương viên trăm trượng, phát ra thanh âm gào thét.
Bỗng dưng, Hoàng Yên Trần đánh ra một chưởng, tốc độ nhanh như thiểm điện, trong chớp mắt đã đánh tới trước ngực Trương Nhược Trần.
Trương Nhược Trần đứng ở trong cuồng phong, ổn như bàn thạch, khóe miệng mỉm cười, bàn tay dùng tốc độ cực nhanh nâng lên, liên tiếp đánh ra bốn chưởng.
Bốn chưởng hợp lại, hóa thành một thủ ấn, bộc phát ra bốn lần lực lượng.
Oanh!
Hai chưởng đụng vào nhau, phát ra âm thanh điếc tai nhức óc.
Ở dưới hai cỗ lực lượng này trùng kích, Trương Nhược Trần và Hoàng Yên Trần đồng thời bay ra ngoài, vậy mà bất phân thắng bại.