- Hiện tại chỉ có thể tận lực ngăn chặn, đợi đến lúc Đoan Mộc sư tỷ và Tiểu Hắc chạy đến, có lẽ có thể liên thủ tiêu diệt.
Căn cứ Trương Nhược Trần dự đoán, Đoan Mộc Tinh Linh và Tiểu Hắc ít nhất cũng phải một phút đồng hồ sau mới có thể đuổi tới Nham Tương Hà.
Dùng tu vi của hắn, có thể ngăn chặn quái vật một phút đồng hồ sao?
Đúng lúc này, quái vật màu đen duỗi ra hai cái xúc tu, công kích về phía Trương Nhược Trần.
Trương Nhược Trần lập tức thi triển ra lực lượng không gian vặn vẹo, ẩn tàng thân hình, biến mất tại nguyên chỗ.
Bành bành!
Hai cây xúc tu quất lên thạch bích, thạch bích vỡ vụn, rơi xuống vô số đá vụn.
Phát hiện Trương Nhược Trần biến mất không thấy gì nữa, trong miệng quái vật màu đen phát ra tiếng kêu bén nhọn, từng sợi chân khí ngưng tụ, trong bụng xuất hiện một đoàn màu đỏ sậm. Ánh sáng màu đỏ sậm đó từ trong bụng dâng lên, thông qua cổ phun ra ngoài.
Một mảnh hỏa diễm đỏ thẫm bao trùm toàn bộ không gian, Trương Nhược Trần ẩn tàng thân hình bị ép đi ra.
Trương Nhược Trần vội vàng co rút lại Không Gian lĩnh vực, để lĩnh vực chỉ bao trùm 10 mét, thông qua lực lượng Không Gian lĩnh vực, rốt cục ngăn trở được hỏa diễm của quái vật màu đen.
Đạt tới Huyền Cực cảnh đại cực, Không Gian lĩnh vực của Trương Nhược Trần xa nhất có thể bao trùm 80 mét. Không Gian lĩnh vực bao trùm không gian càng rộng, lực lượng sẽ càng yếu; bao trùm không gian càng nhỏ, lực lượng sẽ càng mạnh.
- Thiên Tâm Toái Không!
Hai chân Trương Nhược Trần đạp đất nhảy lên, huy động Tuyết Long Kiếm, chém về phía đầu lâu của quái vật màu đen.
Thời điểm Trương Nhược Trần xuất kiếm, trong thân kiếm bộc phát ra hàn khí rét thấu xương, chung quanh thân thể xuất hiện cảnh tượng tuyết trắng bay tán loạn, bao trùm phương viên mười trượng.
Mười trượng phi tuyết.
Chỉ có điều bông tuyết còn chưa rơi xuống mặt đất, đã bị nhiệt độ của Nham Tương Hà bốc hơi, hóa thành từng sợi khói trắng.
Chứng kiến Trương Nhược Trần vung kiếm chém tới, quái vật màu đen đồng thời điều động tám xúc tu công kích qua, thủ hộ mình cực kỳ chặt chẽ.
Đồng thời đối mặt tám xúc tu, dù tốc độ của Trương Nhược Trần rất nhanh, cũng lộ ra cực kỳ nguy hiểm, mỗi một lần đều thiếu chút nữa bị xúc thủ cuốn lấy.
- Không được, lực lượng của nó quá mạnh mẽ, dù chỉ là một xúc tu, cũng có thực lực giết chết Địa Cực cảnh. Tám xúc tu đồng thời công kích, đủ để giết chết một đám Địa Cực cảnh a.
Trương Nhược Trần ném ra một viên Lôi Châu, sau đó thi triển Ngự Phong Phi Long Ảnh lui về.
Uy lực của Lôi Châu rất mạnh, Trương Nhược Trần lập tức thối lui đến bên cạnh cửa đá, vận chuyển chân khí, kích hoạt minh văn trong Băng Hỏa Kỳ Lân Giáp.
Một tiếng Kỳ Lân gào thét vang lên, trên người Trương Nhược Trần tách ra hào quang đỏ thẫm và u lam. Hai loại hào quang ngưng tụ thành hư ảnh Kỳ Lân to lớn, thủ hộ Trương Nhược Trần ở bên trong.
Oanh!
Lôi Châu nổ tung, phóng ra Lôi Điện Chi Lực khủng bố.
Từng đạo điện quang màu trắng giống như Thiên Đao, kéo dài tầm hơn mười trượng, phát ra thanh âm sét đánh.
Vô số Lôi Điện dũng mãnh tiến ra, giống như xà văn rậm rạp, hoàn toàn bao phủ quái vật màu đen.
Thân hình của con quái vật cháy đen, toát ra từng sợi khói xanh, trên người bị Lôi Điện Chi Lực bổ ra ba lỗ máu, lỗ máu cũng cháy đen, vậy mà không có chảy xuôi huyết dịch.
- Ngao!
Quái vật màu đen bị lôi điện tê liệt, lại lập tức phát ra tiếng hô điếc tai, con mắt biến thành màu đỏ như máu, mãnh liệt vọt về phía Trương Nhược Trần.
Nó bạo nộ rồi!
- Sinh mệnh lực của nó quá mạnh rồi, bị Lôi Châu đánh trúng, vậy mà cũng không chết.
Quái vật màu đen bị Lôi Châu đánh trọng thương, thì nhất định sẽ đề phòng, dù Trương Nhược Trần vứt ra một viên Lôi Châu nữa, cũng không có khả năng tổn thương nó.
Nói sau, khoảng cách gần như thế, nếu Trương Nhược Trần ném ra Lôi Châu, nói không chừng còn chưa giết chết quái vật màu đen, đã trước giết chết mình.
Thời điểm tám cái xúc tu của quái vật màu đen đánh xuống, Trương Nhược Trần lập tức mở ra không gian trong Thời Không Tinh Thạch, trốn đi vào.
Thân thể Trương Nhược Trần lần nữa biến mất không thấy, chỉ còn một viên Tinh Thạch rơi trên mặt đất.
Oanh!
Tám cái xúc tu của nó kích lên cửa đá của Viêm Hà Luyện Ngục, phát ra tiếng vang thật lớn, cửa đá bị đánh cho lắc lư.
Quái vật màu đen chần chờ một lát, tìm kiếm Trương Nhược Trần khắp nơi, cuối cùng ánh mắt nhìn viên đá. Nó sử dụng một cái xúc tu cuốn Thời Không Tinh Thạch lại, đánh giá một lát, sau đó ném Thời Không Tinh Thạch vào trong miệng, nuốt xuống bụng.
Quái vật màu đen nhìn chằm chằm cửa đá, sau đó xoay người rời đi.
Một phút đồng hồ sau.
Một thiếu nữ dáng người xinh xắn lanh lợi, mặc quần áo màu xanh nhạt, mái tóc thật dài, nhanh chóng đuổi tới Nham Tương Hà, đi vào địa phương vừa rồi chiến đấu.
Thiếu nữ nhíu mày, có chút ngưng tụ nói:
- Chiến đấu đã chấm dứt.
Bên cạnh, một con mèo mập tròng mắt quay tròn nói:
- Trương Nhược Trần sẽ không bị Lãng Tâm giết chết chứ?
Thiếu nữ dáng người xinh đẹp thướt tha, dung nhan kiều mị kia, là Đoan Mộc Tinh Linh chạy đến cứu trợ Trương Nhược Trần.
Đoan Mộc Tinh Linh lắc đầu nói:
- Nếu Lãng Tâm giết chết Trương Nhược Trần, hiện tại cửa đá của Viêm Hà Luyện Ngục đã bị mở ra, những tà nhân trong Hắc Thị đã được thả. Hơn nữa dù Lãng Tâm đột phá đến Địa Cực cảnh, cũng không có khả năng tạo thành lực phá hoại đáng sợ như thế. Trương Nhược Trần hẳn là gặp được Man Thú càng thêm hung ác, nếu như vậy, thì hắn lành ít dữ nhiều rồi!
Tiểu Hắc nghiến răng, đột nhiên nghĩ đến cái gì, cười nói:
- Nhìn bộ dạng của hắn cũng không giống đoản mệnh, hẳn là đào tẩu rồi!
Nếu Trương Nhược Trần chết, như vậy Tiểu Hắc nhất định sẽ bị Càn Khôn Thần Mộc Đồ lần nữa lôi kéo vào thế giới trong tranh.
Hiện tại nó hoàn hảo ở chỗ này, nói rõ Trương Nhược Trần còn sống.
Đoan Mộc Tinh Linh nhẹ nhàng sờ lên cái cằm, duỗi ra ngọc thủ, vỗ đầu Tiểu Hắc nói:
- Yên tâm đi! Dù Trương Nhược Trần chết ở Xích Không Bí Phủ, ta cũng sẽ tiếp tục nuôi ngươi, sẽ không để cho ngươi biến thành một con mèo hoang không nhà để về.
Tiểu Hắc trừng mắt, lông dựng hết lên nói:
- Bổn tọa là Đồ Thiên Sát Địa Chi Hoàng, há lại mèo có thể so sánh? Thời điểm bổn tọa uy chấn thiên hạ, lão tổ tông của ngươi còn chưa có sinh ra đâu. Bổn tọa tinh thông 3000 vũ kỹ thần thông... Uy, chớ đi, nghe bổn tọa nói xong đã...
Đoan Mộc Tinh Linh duỗi cái lưng mệt mỏi, lộ ra bụng dưới bằng phẳng tuyết trắng, vòng eo mảnh khảnh, ôm một thanh cổ kiếm, đi về phía trước nói:
- Cái gì Đồ Thiên... Hoàng, mau đuổi theo, nếu ngươi đi lạc, thì sẽ thật biến thành mèo hoang đấy!
Tiểu Hắc oán hận đuổi theo, đi tới bên cạnh Đoan Mộc Tinh Linh, tiếp tục nói:
- Bổn tọa tinh thông 3000 vũ kỹ thần thông, có thể hấp thu Nhật Nguyệt Tinh Hoa, dẫn động Tinh Thần Chi Quang, từng xưng bá Côn Luân giới, không người có thể địch.
Con mắt của Đoan Mộc Tinh Linh co giật, vỗ đầu Tiểu Hắc nói:
- Không tệ! Làm một Man Thú, không chỉ có thể nói tiếng người, còn biết chém gió, Trương Nhược Trần dạy dỗ không tệ.
Tiểu Hắc rung đùi đắc ý, trợn trừng mắt nói:
- Trương Nhược Trần chỉ là một tiểu oa nhi, làm sao dạy dỗ bổn tọa? Bổn tọa không chỉ có tu vi võ đạo thông thiên triệt địa, hơn nữa còn tinh thông trận pháp, luyện đan, luyện khí, ngự thú, hô phong hoán vũ, chiêm tinh bói toán...
Đoan Mộc Tinh Linh mỉm cười, môi đỏ nhếch lên, cảm giác Trương Nhược Trần nuôi con mèo mập này quá thú vị.
...
Trương Nhược Trần đứng ở trong Thời Không Tinh Thạch, có thể cảm giác được chuyện phát sinh bên ngoài.
- Lại bị quái vật màu đen nuốt vào trong bụng.
Vốn Trương Nhược Trần còn đang nghĩ làm sao giết chết quái vật màu đen, hiện tại trở nên dễ dàng hơn nhiều, chỉ cần ném ra một viên Lôi Châu, để Lôi Châu nổ tung ở trong bụng quái vật màu đen, đến lúc đó nó không chết mới lạ.
Nhưng Trương Nhược Trần không vội giết quái vật màu đen, định chờ thêm một chút. Phải biết Xích Không Bí Phủ cực kỳ nguy hiểm, nằm ở trong cơ thể của quái vật màu đen, so với ở bên ngoài thì an toàn hơn nhiều.
Nếu có thể nhờ quái vật màu đen, tiến vào chỗ sâu trong Xích Không Bí Phủ, vậy thì không còn gì tốt hơn.
Kỳ thật Trương Nhược Trần cũng muốn biết quái vật màu đen rốt cuộc muốn đi chỗ nào?
Trương Nhược Trần phóng ra Không Gian lĩnh vực, bao trùm phương viên 80 mét, Võ Hồn dung nhập Không Gian lĩnh vực, xem xét tình huống ngoại giới.
Quái vật màu đen bò rất nhanh, đi vào một đại sơn dưới lòng đất.
Đại sơn này ở trên mặt đất có lẽ không tính lớn, thế nhưng ở trong lòng đất lại lộ ra cực kỳ hùng vĩ tráng lệ. Ai có thể ngờ tới lòng đất cũng sẽ có một ngọn núi cao?
Cả ngọn núi bị chướng khí đủ mọi màu sắc bao phủ, trong không khí tràn ngập kịch độc, thế nhưng trong khe đá lại sinh trưởng rất nhiều cây cỏ ba lá trắng noãn như ngọc.
Mỗi một cây cỏ ba lá đều tản mát ra bạch quang nhàn nhạt, tràn ngập hương thơm nồng đậm, cùng chướng khí chung quanh hình thành đối lập tươi sáng rõ nét.
Quái vật màu đen sử dụng xúc tu, từ trong khe hở nhổ ra một cây cỏ ba lá, nuốt vào trong bụng.
Oanh!
Dược lực của cỏ ba lá cực kỳ mãnh liệt, tiến vào trong bụng quái vật màu đen, lập tức hóa thành chất lỏng màu ngọc bạch, dung nhập thân thể nó.
- Tam Diệp Thánh Khí Thảo.
Trương Nhược Trần đứng ở trong Thời Không Tinh Thạch, cảm giác được khí tức của Tam Diệp Thánh Khí Thảo, trong nội tâm cuồng hỉ. Linh dược hi hữu như thế, ở Vân Vũ Quận Quốc là một cây cũng tìm không thấy, nơi này lại sinh trưởng nhiều như vậy.
Nếu có thể thu thập mười gốc Tam Diệp Thánh Khí Thảo, muốn đột phá Huyền Cực cảnh đại viên mãn, còn không phải chuyện dễ dàng?
Nếu có thể thu thập đủ nhiều Tam Diệp Thánh Khí Thảo, thậm chí có cơ hội tu luyện tới Huyền Cực cảnh vô thượng cực cảnh.
Trương Nhược Trần không thể chờ đợi được nữa, lấy ra một viên Lôi Châu, mở ra một khe hở nhỏ, rót chân khí vào Lôi Châu.
Theo chân khí dũng mãnh tràn vào, minh văn ở mặt ngoài Lôi Châu bị kích hoạt, sau đó ném Lôi Châu ra ngoài.
Xoẹt xoẹt!
Lôi Châu rơi vào trong bụng quái vật màu đen, từng sợi Lôi Điện Chi Lực dật tràn ra.