Thời điểm trở thành đệ nhất tân sinh Tây viện, Vũ Thị Học Cung ban thưởng Trương Nhược Trần 3000 điểm công huân, cho tới bây giờ còn chưa sử dụng.
Trước kia hắn căn bản không thiếu tài nguyên tu luyện, tự nhiên không cần dùng điểm công huân.
Địa phương đổi điểm công huân ở tháp công huân.
Đi vào tháp công huân, thì thấy có rất nhiều đệ tử, Trương Nhược Trần nhận ra, toàn bộ đều dùng ánh mắt tò mò theo dõi hắn.
- Hắn là Trương sư huynh, đệ nhất tân sinh bốn viện của Vũ Thị Học Cung, nghe nói hắn là kỳ tài có thể so với ba nữ ma đầu.
Một thiếu niên tuổi không lớn lắm, dùng ánh mắt sùng bái nhìn Trương Nhược Trần.
Ở hắn xem ra, Trương Nhược Trần chính là thần tượng của hắn, là mục tiêu để mình cố gắng.
Một nữ tử Huyền Cực cảnh đại cực, trong mắt lộ ra hào quang hưng phấn nói:
- Các ngươi có nghe nói không, không lâu trước, Trương sư huynh ở Thiên Thủy Quận Quốc sử dụng đoạn kiếm chiến bại anh kiệt các nước, trong vòng một đêm danh chấn thiên hạ.
- Hứa sư tỷ, ngươi động tâm với Trương sư huynh?
Một thiếu nữ áo trắng khác cười nói.
Hứa sư tỷ kia dùng ánh mắt hoa si nhìn Trương Nhược Trần nói:
- Nam tử ưu tú như Trương sư huynh, nữ tử nào không động tâm? Dù chỉ cùng hắn có một đêm giao tình, ta cũng nguyện ý.
Thiếu nữ áo trắng che miệng cười nói:
- Nếu ngươi thật cùng Trương sư huynh có quan hệ gì, Hoàng sư tỷ sẽ đuổi giết ngươi đến chân trời góc biển.
Những nữ đệ tử của Tây viện đều cực kỳ lớn mật, nói chuyện rất lớn, làm Trương Nhược Trần có chút xấu hổ.
Nếu không phải có Hoàng Yên Trần uy hiếp, chỉ sợ Trương Nhược Trần đã bị vô số nữ đệ tử vây quanh.
Trương Nhược Trần hít sâu một hơi, cố gắng giữ vững bình tĩnh, ở trong tháp công huân, lựa chọn vật phẩm mình cần.
Tháp công huân tổng cộng có mười ba tầng, mỗi một tầng đều để các loại tài nguyên tu luyện, càng lên trên, cần điểm công huân càng nhiều.
Tầng thứ nhất tháp công huân, toàn bộ đều là một ít tài nguyên tu luyện cấp bậc thấp. Giá rẻ nhất là Huyết Đan cấp hai, một điểm công huân có thể đổi 100 viên.
Hiện tại Trương Nhược Trần không thiếu Huyết Đan, nên không có đổi.
Giá cả vật phẩm cao nhất của tầng thứ nhất, cũng không cao hơn năm điểm công huân, đối với Trương Nhược Trần mà nói giá trị không lớn, hắn không có ngừng lại bao lâu, liền đi lên tầng hai.
Đi thẳng tới tầng thứ bảy, Trương Nhược Trần rốt cuộc tìm được vật phẩm mình muốn đổi.
Phong Chi Dực.
Phong Chi Dực, bề ngoài giống như hai miếng sắt liền cùng một chỗ, phía trên khắc đầy Phong hệ minh văn.
Chỉ cần rót chân khí vào Phong Chi Dực, Phong Chi Dực có thể mang theo võ giả bay lên không trung, bộc phát ra tốc độ khủng bố mỗi giây 100 mét.
Phải biết, mặc dù là võ giả Địa Cực cảnh sơ kỳ, tốc độ cũng chỉ có thể đạt tới mỗi giây 60 mét. Chỉ có Địa Cực cảnh trung cực, mới có thể đạt tới mỗi giây 100 mét.
Phàm là võ giả có thể tiến vào Huyền Bảng, toàn bộ đều là thiên tài đỉnh phong, cho nên tốc độ mới có thể so với Địa Cực cảnh sơ kỳ.
Trương Nhược Trần rất rõ ràng, tiến vào di tích trung cấp khẳng định cực kỳ hung hiểm.
Cái gì trọng yếu nhất?
Bảo vệ tánh mạng trọng yếu nhất.
Dù sao chỉ là tiến vào di tích trung cấp thăm dò, chỉ cần giữ được tánh mạng là được, không cần phải quá dốc sức liều mạng.
Phong Chi Dực hạ đẳng:
Tốc độ phi hành mỗi giây 100 mét, số lần dùng ba lượt, 500 điểm công huân.
Phong Chi Dực trung đẳng:
Tốc độ phi hành, mỗi giây 200 mét, số lần dùng năm lần, giá 5000 điểm công huân.
Phong Chi Dực thượng đẳng:
Tốc độ phi hành, mỗi giây 300 mét, số lần dùng mười lần, giá 5 vạn điểm công huân.
Trương Nhược Trần vốn còn muốn đổi Phong Chi Dực trung đẳng, nói như vậy, coi như ở trong di tích trung cấp gặp phải Man Thú, quái vật, tà nhân Địa Cực cảnh đại viên mãn, cũng có cơ hội trốn chạy để khỏi chết.
Nhưng nhìn thấy giá cả, Trương Nhược Trần quyết đoán ném đi ý nghĩ này.
Quá mắc!
Trương Nhược Trần tổng cộng chỉ có 3000 điểm công huân, căn bản không đủ đổi Phong Chi Dực trung đẳng.
- Phong Chi Dực hạ đẳng cũng không tệ, tuy chỉ có thể sử dụng ba lượt, nhưng đủ để ta bảo vệ tánh mạng rồi.
Trương Nhược Trần lấy ra lệnh bài của Vũ Thị Học Cung, đặt lên vết lõm giống như ổ khóa.
Minh văn trong lệnh bài phát sáng, cùng minh văn trên tường liên tiếp với nhau.
Xoạt!
Trận pháp tách ra một khe hở, một tờ giấy hiện lên, trên giấy lưu động quang văn màu trắng, khắc chính là đồ án của Phong Chi Dực.
Trương Nhược Trần chỉ cần cầm nó, đi đại điện nhận Phong Chi Dực là được.
Trương Nhược Trần thu lệnh bài, phát hiện đã bị trừ 500 điểm công huân, trong lệnh bài chỉ còn 2500 điểm công huân.
Tiếp tục mua sắm vật phẩm khác.
Sau đó Trương Nhược Trần lại đi đổi năm viên Lôi Châu.
Mỗi một viên Lôi Châu giá trị 100 điểm công huân, một khi kíp nổ, sẽ như Lôi Điện nổ vang.
Coi như là Địa Cực cảnh, dưới tình huống vội vàng không kịp chuẩn bị, lọt vào Lôi Châu công kích, cũng có khả năng sẽ vẫn lạc.
Đương nhiên, tốc độ của võ giả Địa Cực cảnh đều rất nhanh, phát hiện Trương Nhược Trần ném ra Lôi Châu, có thể dùng tốc độ nhanh nhất đào tẩu, Lôi Châu căn bản thương không đến bọn hắn.
Chỉ có dưới tình huống xuất kỳ bất ý, ném Lôi Châu ra, mới có thể giết chết Địa Cực cảnh.
Sau đó Trương Nhược Trần lại dùng 100 điểm công huân, đổi một viên Tị Độc Châu.
Chỉ cần mang Tị Độc Châu ở trên người, có thể ngăn cản tuyệt đại đa số khói độc, chướng khí. Vì dùng phòng ngừa vạn nhất, Trương Nhược Trần lại đổi một lọ Giải Độc Đan.
Sau đó Trương Nhược Trần lại đổi một ít tài nguyên tu luyện và bảo vật bảo vệ tánh mạng khác, 3000 điểm công huân bị dùng sạch sẽ.
Trở lại Long Vũ Điện, Trương Nhược Trần chuẩn bị nước uống, tràn đầy hai cái Không Gian Giới Chỉ và một Không Gian Thủ Trạc.
Sáng ngày thứ hai, dưới sự dẫn dắt của Thanh Hoa phó viện chủ, đệ tử bài danh Top 10 Tây viện cưỡi tọa kỵ của Thanh Hoa phó viện chủ, ly khai Tây viện, bay về phía Thiên Ma Lĩnh.
Đệ tử bài danh Top 10 Tây viện, theo thứ tự là Lạc Thủy Hàn, Hoàng Yên Trần, Đoan Mộc Tinh Linh, Đà Mộc Tử, Trương Nhược Trần, Tư Không Thuật, Cúc Hải Lan, Mặc Thanh Long, Thái Thần, Tử Thiến.
Tám đệ tử khác toàn bộ đều là lão sinh, ở Tây viện chờ đợi ba năm trở lên, chỉ có Trương Nhược Trần và Tử Thiến là tân sinh.
Tính cách của Tư Không Thuật cực kỳ phóng khoáng, đứng ở trên lưng Sư Thứu dò hỏi:
- Phó viện chủ, chúng ta đi di tích trung cấp Xích Không Bí Phủ sao?
Thanh Hoa phó viện chủ nhẹ gật đầu, xác nhận nói:
- Đúng là Xích Không Bí Phủ. Về Xích Không Bí Phủ hung hiểm, cũng không cần ta nhiều lời, tin tưởng các ngươi đã chuẩn bị. Trương Nhược Trần, Tử Thiến, hai người các ngươi đều là tân sinh, đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?
Trương Nhược Trần và Tử Thiến đồng thời nhẹ gật đầu.
Tây viện thành lập ở bên ngoài Thiên Ma Lĩnh, tuy Man Thú cũng rất nhiều, thế nhưng trên cơ bản đều là Man Thú cấp một cùng Man Thú cấp hai, tính nguy hiểm rất thấp.
Nhưng Xích Không Bí Phủ ở chỗ sâu trong Thiên Ma Lĩnh, cách Tây viện rất xa, tràn ngập hiểm ác, sinh tồn rất nhiều Man Thú cường đại, cực kỳ nguy hiểm.
Nếu đệ tử ngoại cung dám một mình tiến vào Thiên Ma Lĩnh, tuyệt đối là chỉ còn đường chết. Mặc dù là Thiên Cực cảnh, nếu tiến vào Thiên Ma Lĩnh vạn dặm, cũng có nguy hiểm vẫn lạc.
Càng vào sâu Thiên Ma Lĩnh, ngọn núi càng ngày càng cao, cây cối càng ngày càng tráng kiện, có dây leo quấn quanh cả ngọn núi, quả thực giống như một Bàn Long.
Trong đó một ít địa vực quanh năm bị chướng khí bao trùm, man cầm bay đến trên không chướng khí, rất nhanh sẽ trúng độc bỏ mình, rơi xuống mặt đất, thịt nát xương tan.
Ở trong núi rừng trùng điệp, chảy xuôi một dòng sông dài hẹp.
Trong những dòng sông kia, cũng sinh tồn Man Thú cường đại. Thời điểm đám người Trương Nhược Trần bay đến trên không một con sông, đột nhiên trong nước vang lên tiếng thét dài kinh thiên động địa.
Nước sông bị chấn khô.
Mười đệ tử ngồi ở trên lưng Sư Thứu, toàn bộ đều bị thanh âm kia chấn ù tai, huyết khí trong cơ thể bốc lên, may mắn tu vi của bọn hắn cường đại, bằng không đã ngất rồi.
Lực lượng cường đại bắt đầu khởi động, mặt đất xung quanh bị sông lớn xé nứt, vô số cổ thụ bị chân khí cường đại chấn vỡ, biến thành gỗ vụn.
Một con Huyền Giao màu đen từ trong sông lớn bay lên, thân hình dài hơn sáu mươi thước, to như vạc nước, trên lưng mọc một đôi cánh bằng thịt, vọt về phía đám người Thanh Hoa phó viện chủ ở giữa không trung.
- Lớn mật, ngay cả đệ tử Vũ Thị Học Cung cũng dám tập kích, ngươi là tìm chết.
Thanh Hoa phó viện chủ đứng ở trên đỉnh đầu Sư Thứu, ánh mắt lạnh như băng, lấy ra một cuốn trận đồ màu trắng, trận đồ triển khai, hình thành một quang cầu đường kính trăm mét, bảo hộ Sư Thứu và mười đệ tử trẻ tuổi ở trong quang cầu.
Ầm ầm!
Trong mắt Huyền Giao bắn ra cột sáng giống như hỏa diễm, đụng vào mặt ngoài quang cầu, làm quang cầu lắc lư mãnh liệt.
Ánh mắt của Thanh Hoa phó viện chủ càng thêm lạnh xuống, giơ mộc trượng trong tay lên, rót chân khí vào.
Minh văn trong mộc trượng bị kích hoạt, vốn chỉ dài hai mét, bây giờ đã dài đến 56 mét.
Thân thể già nua của Thanh Hoa phó viện chủ trở nên cực kỳ tinh mãnh, cốt cách toàn thân giống như phồng lên, hai chân có chút uốn lượn, thân thể giống như cung tiễn bắn ra, từ trên đỉnh đầu của Sư Thứu nhảy xuống, huy động mộc trượng, nện lên đầu Huyền Giao.
Ầm ầm!
Thân hình Huyền Giao thẳng tắp rơi xuống, ngã ở trong sông, tóe lên sóng lớn cao hơn 10 mét.
Nước sông biến thành màu đỏ như máu, rất hiển nhiên một kích vừa rồi kia của Thanh Hoa phó viện chủ, đã đánh Huyền Giao trọng thương.
Thanh Hoa phó viện chủ thi triển ra một loại thân pháp, hai chân đạp ở trên hư không, thân thể xông lên, lần nữa rơi xuống trên lưng Sư Thứu.
Mười đệ tử trên lưng Sư Thứu đều dùng ánh mắt khiếp sợ nhìn Thanh Hoa phó viện chủ.
Ai cũng không ngờ tới, lão nhân bề ngoài lung lay sắp đổ kia, lại có thể bộc phát ra lực lượng cường đại như thế.
Phải biết Huyền Giao kia là Man Thú cấp bốn, chiến lực có thể so với cường giả Thiên Cực cảnh. Thế nhưng Thanh Hoa phó viện chủ chỉ ra một kích, liền đánh Huyền Giao trọng thương, trốn về đáy nước.
Thanh Hoa phó viện chủ ở trong Thiên Cực cảnh, đoán chừng cũng thuộc về tồn tại cực kỳ cường đại.