Ở trong Phi Thiên Các, bầu không khí khẩn trương, ngay cả không khí cũng giống như bị đống kết.
Trương Nhược Trần bước ra một bước nói:
- Hồi bẩm Quận Vương, kỳ thật lần này ta đi vào Thiên Thủy vương thành, không chỉ muốn cầu viện quân, còn có một sự tình khác.
Thiên Thủy Quận Vương giật mình nói:
- Chuyện gì?
- Cầu Quận Vương có thể gả Yên Trần quận chúa cho vãn bối.
Trương Nhược Trần trịch địa hữu thanh, truyền vào trong tai tất cả mọi người.
Thiên Thủy Quận Vương vốn đã làm tốt chuẩn bị, một khi Trương Nhược Trần cự tuyệt cưới Thập Tam quận chúa, sẽ lập tức kéo Trương Nhược Trần ra ngoài chém đầu.
Nhiễu loạn Luận Kiếm Đại Hội, miệt thị Vương tộc, chẳng lẽ không đáng chết?
Thế nhưng Thiên Thủy Quận Vương làm sao cũng không ngờ được, Trương Nhược Trần lại muốn cưới Yên Trần quận chúa.
Đừng nói Thiên Thủy Quận Vương, tất cả mọi người trong Phi Thiên Các đều sửng sốt, kể cả thập đại quyền thần.
Ánh mắt Thiên Thủy Quận Vương nhìn qua Hoàng Yên Trần, quăng đi ánh mắt hỏi thăm.
Hoàng Yên Trần bĩu môi nói:
- Thưa phụ vương, kỳ thật con và Trương Nhược Trần đều là đệ tử ngoại cung của Vũ Thị Học Cung, quan hệ một mực vô cùng tốt, thường xuyên cùng nhau tu luyện vũ kỹ, cảm tình ngày càng sâu. Trương Nhược Trần đi Thiên Thủy Quận Vương cầu hôn, là chúng con sớm đã thương lượng qua. Hi vọng phụ vương thành toàn.
Thời điểm nói ra lời này, trên khuôn mặt diễm lệ của Hoàng Yên Trần, lại hiện ra một tia thẹn thùng giống như thiếu nữ.
Không sai, là thẹn thùng.
Dù sao Trương Nhược Trần là không tin Hoàng Yên Trần sẽ thẹn thùng, thế nhưng Thiên Thủy Quận Vương lại tin, thập đại quyền thần cũng tin!
Thập Tam quận chúa quỳ trên mặt đất hoàn toàn ngơ ngẩn, dùng ánh mắt không thể tin nhìn Hoàng Yên Trần.
Tỷ tỷ rõ ràng ưa thích hắn?
Hữu tướng đứng dậy cười nói:
- Đại Vương, làm sao bây giờ?
Làm sao bây giờ?
Con mẹ nó ta cũng muốn biết bây giờ nên làm gì?
Chẳng lẽ kéo Trương Nhược Trần đi ra ngoài làm thịt?
Tự nhiên không được.
Dù sao Trương Nhược Trần chỉ là đánh bậy đánh bạ trở thành quán quân Luận Kiếm Đại Hội, người hắn ưa thích là Yên Trần quận chúa.
Trọng yếu hơn là, bọn hắn lưỡng tình tương duyệt.
Chẳng lẽ thành toàn Trương Nhược Trần và Hoàng Yên Trần?
Đương nhiên cũng không được.
Hiện tại tất cả mọi người biết Trương Nhược Trần là quán quân của Luận Kiếm Đại Hội, hẳn là phò mã của Thập Tam quận chúa. Nếu hiện tại lại nói cho mọi người, Trương Nhược Trần thành phò mã của Yên Trần quận chúa, như vậy chẳng phải Vương tộc biến thành trò cười của người trong thiên hạ?
Thời điểm Thiên Thủy Quận Vương đau đầu, Hoàng Yên Trần sớm đã chuẩn bị tốt, lộ ra thần sắc cầu khẩn nói:
- Phụ vương, con biết ngài khó khăn, nhưng ngài nhẫn tâm nhìn hạnh phúc của hai mình hủy diệt như vậy sao?
Thiên Thủy Quận Vương nhìn Yên Trần quận chúa mặt mũi tràn đầy đau thương, lại nhìn Thập Tam quận chúa quỳ trên mặt đất, trong lòng có chút do dự.
Giờ phút này, Ninh thượng thư đứng lên cười nói:
- Đại Vương, thiên tư tu luyện của Yên Trần quận chúa ở trong các vị quận chúa xếp hạng thứ nhất, lại cùng Trương Nhược Trần có cảm tình thâm hậu, nếu thành toàn bọn hắn, có thể nói là trai tài gái sắc, đôi bên vẹn toàn, sau này tất thành một đoạn giai thoại.
- Chỉ cần nói rõ quá trình và nguyên do, tin tưởng tất cả mọi người có thể lý giải quyết định của Đại Vương. Nếu Đại Vương yên tâm, chuyện này cứ giao cho lão thần đi làm!
- Được rồi! Bổn vương cũng không phải loại người cổ hủ.
Thiên Thủy Quận Vương tự nhiên hiểu ý của thuộc hạ, nguyện ý theo và cưỡng ép theo là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, đã có bậc thang đi xuống, tự nhiên sẽ ném khó khăn cho thuộc hạ, giả vờ nghiêm khắc nói:
- Trương Nhược Trần, ngươi xác định sau này sẽ thiệt tình đối đãi với Yên Trần quận chúa?
Trương Nhược Trần nhìn thoáng qua Hoàng Yên Trần nói:
- Vãn bối nhất định sẽ không cô phụ quận chúa điện hạ.
- Được rồi! Bổn vương nhớ kỹ những lời này của ngươi, nếu sau này ngươi dám cô phụ Yên Trần quận chúa, bổn vương nhất định không tha cho ngươi. Đã như vầy, việc này cứ định ra. Ninh thượng thư, ngươi đi mời Vân Vũ Quận Vương tiến cung cùng bổn vương trao đổi hôn sự của Trương Nhược Trần và Yên Trần quận chúa, trước trao đổi thời gian, định xuống hôn sự của bọn hắn.
- Lão thần tuân chỉ.
Ninh thượng thư nói.
Sau đó Thiên Thủy Quận Vương phất tay nói:
- Các ngươi đều lui ra đi!
Trương Nhược Trần đi ra Phi Thiên Các, đứng ở trên cầu thang, thở ra một hơi thật dài, cuối cùng cũng từ trong Quỷ Môn Quan đi ra.
Đúng lúc này, Trương Nhược Trần thấy Tuân Quy Hải đứng ở bên ngoài Phi Thiên Các, tựa hồ hắn cũng muốn cầu kiến Thiên Thủy Quận Vương.
Hắn cầu kiến Thiên Thủy Quận Vương làm gì?
Đột nhiên, Trương Nhược Trần nghĩ đến thời điểm ở Tây viện, ngày đó trong đêm Tuân Quy Hải và Hoàng Yên Trần đối thoại, liền bừng tỉnh đại ngộ, rốt cục minh bạch mục đích của Hoàng Yên Trần.
- Còn đứng ở chỗ này chờ cái gì nữa? Cưới được một vị quận chúa xinh đẹp như ta, tựa hồ ngươi rất mất hứng?
Hoàng Yên Trần từ phía sau đuổi theo, đứng ở bên tay trái của Trương Nhược Trần, ánh mắt lạnh như băng, khóe miệng có chút nhếch lên nói:
- Ngươi đừng quên, nếu không phải bản quận chúa giúp ngươi, bây giờ ngươi đã đầu thân khác biệt. Ngươi định báo đáp bản quận chúa như thế nào đây?
- Vậy sao? Chẳng lẽ chúng ta không phải hỗ trợ lẫn nhau?
Trương Nhược Trần mỉm cười, nhìn thoáng qua Tuân Quy Hải.
Nói xong lời này, Trương Nhược Trần bước nhanh rời đi, đi ra Vương Cung, chuẩn bị phản hồi trang viên.
Hoàng Yên Trần nhìn bóng lưng của Trương Nhược Trần, đôi mắt nhẹ nhàng nhíu lại, lầu bầu nói:
- Chẳng lẽ hắn đã đã biết? Thông minh như thế làm gì chứ?
Kỳ thật sở dĩ Hoàng Yên Trần tự mình chạy về Thiên Thủy vương thành, còn có một mục đích khác, chính là ngăn cản Tuân Quy Hải cầu hôn.
Nàng không muốn gả cho Tuân Quy Hải.
Cho nên nàng giúp Trương Nhược Trần, kỳ thật cũng là đang giúp mình.
Chỉ cần Thiên Thủy Quận Vương đáp ứng Trương Nhược Trần trước, như vậy Tuân Quy Hải nằm mơ đi thôi, lời của quân vương nói ra, là tứ mã nan truy, sao có thể tùy ý sửa đổi.
Về phần Trương Nhược Trần... Dù sao hắn không muốn lấy nàng, nàng cũng không muốn gả hắn, ân, nàng không muốn gả cho hắn, thật, không muốn... Sau này bọn hắn tùy tiện tìm một lý do, thối hôn là được.
Duy nhất làm cho Hoàng Yên Trần không nghĩ ra là, làm sao Trương Nhược Trần biết Tuân Quy Hải tới cầu hôn?
Đã không nghĩ ra, vậy thì không nghĩ nữa. Dù sao hiện tại ván đã đóng thuyền, Tuân Quy Hải không còn cơ hội nữa rồi.
...
...
Vân Vũ Quận Vương chờ ở trong trang viên, không ngừng đi qua đi lại, trong nội tâm cực kỳ lo nghĩ.
Luận Kiếm Đại Hội là tụ tập thiên tài đỉnh phong của các quốc gia, từng cái đều là nhân trung long phượng, tuy thiên phú của Cửu nhi rất cao, nhưng muốn thắng lại muôn vàn khó khăn.
Nếu không thắng được quán quân của Luận Kiếm Đại Hội, không thể cưới Thập Tam quận chúa, đến lúc đó, Vân Vũ Quận Quốc nên làm sao ngăn cản Tứ Phương Quận Quốc công kích?
Chỉ qua một ngày, bên thái dương của Vân Vũ Quận Vương đã xuất hiện vài sợi tóc trắng.
Vân Vũ Quận Vương dừng bước lại, thở ra một hơi thật dài, ánh mắt kiên định:
- Thật sự không được, dù mạo hiểm diệt quốc, cũng phải cùng Tứ Phương Quận Quốc liều ngươi chết ta sống.
Đúng lúc này, thiếp thân thị vệ của Vân Vũ Quận Vương là Tiết Khải, từ bên ngoài bước nhanh đi tới nói:
- Bẩm báo Đại Vương, Ninh thượng thư tới bái phỏng.
- Cái gì? Còn không mau mời Ninh thượng thư đến, không, bổn vương tự mình đi nghinh đón Thượng Thư đại nhân.
Ninh thượng thư là một trong thập đại quyền thần của Thiên Thủy Quận Quốc, lại là Ninh gia gia chủ, lúc này hắn tới làm gì?
Trong nội tâm Vân Vũ Quận Vương càng thêm lo nghĩ, một bước giống như hai bước, đi nhanh ra ngoài, quả nhiên trông thấy xa giá của Ninh thượng thư ngừng ở bên ngoài.
Xa giá của Ninh thượng thư cực kỳ đẹp đẽ, cao tới 9m, giống như một cung điện cỡ nhỏ. Càng xe à vách xe đều khắc Linh Tinh, hình thành từng đạo sương mù linh khí màu trắng.
Kéo xe là một con Man Thú cấp bốn Sư Lân Thú, thân thể nó rất giống Kỳ Lân, da lông tản mát ra hào quang xanh ngọc, trong mắt có khắc mười tám đạo minh văn, tựa như mười tám đạo hỏa diễm thiêu đốt ở trong ánh mắt.
- Bái kiến Thượng Thư đại nhân.
Vân Vũ Quận Vương đi đến dưới Sư Lân Thú, có chút khom người nói.
Hai thị nữ xinh đẹp kéo màn xe, lộ ra Ninh thượng thư ngồi ở trong xa giá.
Ninh thượng thư nhìn Vân Vũ Quận Vương cười nói:
- Vân Vũ Quận Vương, có đại hỷ sự!
- Việc vui gì?
Vân Vũ Quận Vương ẩn ẩn đoán được vài phần, hẳn là Cửu nhi thật sự...
Nghĩ đến khả năng kia, Vân Vũ Quận Vương có chút kích động.
Ninh thượng thư nhìn Vân Vũ Quận Vương vẫy tay nói:
- Lên xe nói sau, hiện tại Đại Vương rất muốn gặp ngươi, cùng ngươi trao đổi một việc.
Trong nội tâm Vân Vũ Quận Vương càng thêm kinh hỉ, vậy mà có thể nhìn thấy Thiên Thủy Quận Vương.
Hắn lập tức leo lên xa giá, ngồi ở đối diện Ninh thượng thư, lần nữa hỏi:
- Thượng Thư đại nhân, đến cùng xảy ra chuyện gì?
Trên mặt Ninh thượng thư lộ ra dáng tươi cười thoải mái nói:
- Ngươi sinh một hảo nhi tử, ngươi có biết hay không, Trương Nhược Trần ở Luận Kiếm Đại Hội thắng được thứ nhất, Đại Vương động lòng yêu tài, chuẩn bị chiêu hắn làm rể.
Trong lòng Vân Vũ Quận Vương cuồng hỉ nói:
- Quận Vương muốn gả Thập Tam quận chúa cho Cửu nhi?
Ninh thượng thư lắc đầu nói:
- Không phải Thập Tam quận chúa, mà là Yên Trần quận chúa. Yên Trần quận chúa không chỉ là con gái được Đại Vương thương yêu nhất, ở trong 37 vị quận chúa, Yên Trần quận chúa thiên tư cao nhất, đã đạt tới Huyền Cực cảnh đại viên mãn. Càng thêm quan trọng là ..., Yên Trần quận chúa là con gái ruột của Vương Hậu. Ngươi nên biết lai lịch của Vương Hậu chứ?
Vân Vũ Quận Vương tự nhiên biết lai lịch của Vương Hậu, tuy trong nội tâm kích động, nhưng cũng có chút lo lắng nói:
- Yên Trần quận chúa ưu tú như vậy, sẽ đồng ý hôn sự với Cửu nhi sao?
- Ha ha!
Ninh thượng thư cười nói:
- Việc này vốn là Yên Trần quận chúa chính miệng đưa ra, Cửu vương tử cũng đã cầu hôn Đại Vương. Vân Vũ Quận Vương, chuyện này đối với Vân Vũ Quận Quốc các ngươi mà nói, tuyệt đối là một chuyện tốt. Tương lai nói không chừng lão phu còn phải nhờ vào ngươi.
Sư Lân Thú lôi kéo xa giá, cuồn cuộn mà đi, hăng hái lái vào Vương Cung.