- Lưu Vân kiếm ca!
Cánh tay của Hoàng Yên Trần vung lên, một đạo kiếm khí dài hơn mười trượng bay ra ngoài, chỉ một kiếm, hơn hai mươi binh sĩ bị chặt đứt thành hai đoạn, tử thương một mảng lớn.
Một kiếm này lực rung động rất mạnh, trấn trụ những binh sĩ kia, không người nào dám tiến lên một bước.
Một võ giả Huyền Bảng nếu thật sự tức giận, tuyệt đối có thể giết sạch sẽ một chi quân đội ngàn người. Kiến thức đến Hoàng Yên Trần cường đại, ai còn dám xông lên chịu chết?
Hoàng Yên Trần dùng ống tay áo lau khô vết máu trên thân kiếm, thu vào vỏ kiếm nói:
- Trở về nói cho Tứ Phương Quận Vương, muốn báo thù cho Hoắc Tinh vương tử, tùy thời tới tìm Hoàng Yên Trần ta.
Hoàng Yên Trần đi đến trước mặt Trương Nhược Trần, có chút dừng bước, hếch bộ ngực đầy đặn lên nói:
- Trương Nhược Trần, Tứ Phương Quận Quốc trả thù, ta giúp ngươi giải quyết, xem như trả nhân tình của ngươi. Nhưng trước đó ta cứu ngươi một mạng, ngươi còn không có trả nhân tình cho ta, ngươi có thể cân nhắc tặng cho ngươi một kiện bảo vật không gian, chúng ta coi như thanh toán xong!
Đối với bảo vật không gian, Hoàng Yên Trần vẫn nhớ mãi không quên.
Trương Nhược Trần nói:
- Ngươi cho rằng ngươi giết Hoắc Tinh vương tử, Tứ Phương Quận Vương sẽ không tính trách nhiệm lên đầu ta? Chờ coi, trong vòng nửa năm, Tứ Phương Quận Quốc nhất định dùng chuyện này làm cớ, khai chiến với Vân Vũ Quận Quốc.
Binh sĩ Tứ Phương Quận Quốc lấy đầu lâu của Hồng Da tướng quân và thi thể của Hoắc Tinh vương tử đi, sau nửa canh giờ, tất cả binh sĩ đã đi sạch sẽ.
Trong không khí, như trước tràn ngập mùi huyết tinh.
...
Nửa tháng sau.
Tứ Phương Quận Quốc, Vương Cung.
Tứ Phương Quận Vương đi xuống vương tọa, nhìn thi thể của Hoắc Tinh vương tử, sắc mặt tái nhợt, hai đấm nắm bắt, khí thế cường hoành từ trong cơ thể bạo phát ra, chấn đồ sứ trong đại điện nát bấy.
Bành bành!
Đồ sứ nghiền nát, tung tóe đầy đất.
- Đáng giận! Một võ giả Huyền Bảng lại hung hăng càn quấy như vậy, dám giết con ta, bổn vương nhất định tàn sát cửu tộc của nàng.
Tứ Phương Quận Vương rít gào nói:
- Lập tức đi thăm dò, nhất định phải tra rõ ràng cho bổn vương, Hoàng Yên Trần kia đến cùng có lai lịch gì. Sau khi tra ra, giết hết toàn bộ tộc nhân của nàng, một tên cũng không để lại.
- Đại Vương, không thể.
Một lão giả đội tử kim quan bước nhanh đi vào, nhìn Tứ Phương Quận Vương hành lễ.
Tứ Phương Quận Vương lạnh giọng nói:
- Vì sao?
Thần sắc của lão giả có chút khó coi, thấp giọng nói:
- Hoàng Yên Trần là Lục quận chúa của Thiên Thủy Quận Quốc, thiên tư cực cao, rất được Thiên Thủy Quận Vương yêu thương.
- Thiên Thủy Quận Quốc.
Sắc mặt của Tứ Phương Quận Vương ngưng trọng, như bị tạt một chậu nước lạnh, lập tức tỉnh táo lại.
Thiên Thủy Quận Quốc là quận quốc thượng đẳng, mạnh hơn Tứ Phương Quận Quốc không chỉ 10 lần.
Tuy Tứ Phương Quận Quốc xưng bá ở Lĩnh Tây cửu quận, thế nhưng một khi đắc tội Thiên Thủy Quận Quốc, đây tuyệt đối là chỉ còn đường chết.
Lão giả âm trầm cười nói:
- Đại Vương, tuy chúng ta không làm gì được Hoàng Yên Trần, lại có thể mượn cơ hội này làm khó dễ Vân Vũ Quận Quốc. Chúng ta đối ngoại tuyên bố, Hoắc Tinh vương tử là bị Trương Nhược Trần hại chết, nếu Vân Vũ Quận Vương không giao hung thủ, hơn nữa bồi thường Tứ Phương Quận Quốc 8000 vạn lượng bạc, như vậy Tứ Phương Quận Quốc sẽ khai chiến với Vân Vũ Quận Quốc.
Trên mặt Tứ Phương Quận Vương lộ ra thần sắc suy tư, bắt đầu suy nghĩ tính khả thi.
Làm một vương giả, tang tử chi thống, xa xa không trọng yếu bằng khai cương khoách thổ.
- Vân Vũ Quận Vương sẽ giao ra Trương Nhược Trần sao? Vân Vũ Quận Vương sẽ bồi thường 8000 vạn lượng bạc sao?
Tây Phương Quận Vương lầu bầu nói.
Lão giả cười lạnh:
- Nội bộ Vân Vũ Quận Quốc cũng không hòa thuận, trong đó rất nhiều người đều ủng hộ Thất vương tử Trương Thiên Khuê, cho nên bọn hắn không hy vọng Cửu vương tử Trương Nhược Trần lớn lên.
- Nếu Vân Vũ Quận Vương giao ra Trương Nhược Trần, bồi thường 8000 vạn lượng bạc, vậy thì chứng minh Vân Vũ Quận Vương mềm yếu vô năng, đã khuất phục Tứ Phương Quận Quốc. Đồng thời, bồi thường 8000 vạn lượng bạc, cũng là tiêu hao quốc lực của Vân Vũ Quận Quốc. Chỉ cần đạt được 8000 vạn lượng bạc, bên lên bên xuống, chúng ta muốn đánh Vân Vũ Quận Quốc còn khó sao?
- Nếu Vân Vũ Quận Vương cố ý muốn bảo vệ Trương Nhược Trần, như vậy chỉ cần đại quân của chúng ta tiếp cận, đẩy mạnh về phía Vân Vũ Quận Quốc, trong Vân Vũ Quận Quốc khẳng định sẽ đổ tất cả sai lầm lên người Trương Nhược Trần và Vân Vũ Quận Vương, cho rằng là bọn hắn đưa tới tai hoạ ngập đầu cho Vân Vũ Quận Quốc. Đến lúc đó, Vân Vũ Quận Quốc nhất định sẽ nội loạn. Chúng ta muốn đánh hạ Vân Vũ Quận Quốc, giống như lấy đồ trong túi.
Tứ Phương Quận Vương nhẹ gật đầu nói:
- Tốt, cứ làm như thế. Hiện tại phát chiến thư cho Vân Vũ Quận Vương, nếu hắn không giao ra hung thủ, bồi thường ngân lượng, đầu năm sau, là thời điểm Vân Vũ Quận Quốc diệt quốc.
...
Vân Vũ Quận Quốc và Tứ Phương Quận Quốc rung chuyển, Trương Nhược Trần có thể đoán được vài phần, nhưng không để ở trong lòng, toàn tâm tu luyện Ngự Phong Phi Long Ảnh.
Vân Vũ Quận Quốc và Tứ Phương Quận Quốc mâu thuẫn sớm đã tồn tại, Hoắc Tinh vương tử chết chỉ là một dây dẫn. Dù Hoắc Tinh vương tử không chết, Tứ Phương Quận Vương cũng sẽ tìm cớ khác khai chiến với Vân Vũ Quận Quốc.
Hiện tại chỉ có không ngừng đề thăng tu vi của mình, mới là sự tình trọng yếu nhất. Giống như Hoàng Yên Trần, chỉ dựa vào sức một mình, cũng có thể dọa lùi một ngàn quân tinh nhuệ.
Nếu tu vi của nàng đột phá đến Địa Cực cảnh, coi như bị một vạn quân vây quanh, cũng có thể thong dong giết ra lớp lớp vòng vây.
Chỉ có thực lực cường đại, mới có thể nắm giữ quyền chủ động.
Cách khảo hạch quý còn nửa tháng, Trương Nhược Trần rốt cục tu luyện Ngự Phong Phi Long Ảnh tới tiểu thành.
Một ngày sau, Hoàng Yên Trần cũng tu luyện tới tiểu thành.
Năm ngày sau, Đoan Mộc Tinh Linh cũng tu luyện tới tiểu thành.
Đoan Mộc Tinh Linh đánh giá Trương Nhược Trần cẩn thận, cắn chặt môi, lạnh nhạt nói: