Vạn Cổ Thần Đế

Chương 18: Thanh huyền các (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Mặc Hàn Lâm lấy ra một cái bàn tính, gảy một hồi, khóe miệng lão khẽ cười nói:

- Năm mươi viên Tụ Khí Đan, ba mươi phần Luyện Thể Tán, vốn dĩ giá của chúng là tám vạn lượng bạc. Nhưng Trương thiếu gia mua một lần với số lượng lớn như vậy thì đương nhiên được ưu đãi rồi, ngươi chỉ phải trả bảy vạn hai nghìn lượng bạc thôi!

Trương Nhược Trần cười nói:

- Chưởng quầy đúng là một người phóng khoáng, sau này nếu có mua đan dược ta nhất định sẽ đến chỗ ông mua.

Số bạc còn dư trên người Trương Nhược Trần không còn nhiều, không đủ trả một khoản tiền lớn như vậy, vì vậy hắn đi ra tiền trang của Vũ thành rút hai mươi vạn lượng bạc.

Tiêu mất bảy vạn hai nghìn lượng bạc, cộng với số dư trước đó thì trên người hắn vẫn còn tổng cộng mười ba vạn năm nghìn lượng.

Làm xong vụ làm ăn lớn này, mặt mày Mặc Hàn Lâm tươi như hoa nói:

- Trương thiếu gia, không biết ngươi còn cần mua thứ gì khác không?

Trương Nhược Trần nói:

- Đồ mà ta muốn mua, khẳng định chỗ của chưởng quầy không bán.

Mặc Hàn Lâm nói:

- Lẽ nào Trương thiếu gia muốn mua một binh khí vừa tay sao?

Trương Nhược Trần lại đánh giá vị chưởng quầy này cao hơn vài phần, nói:

- Chưởng quầy quả là có con mắt lợi hại.

Mặc Hàn Lâm cười nói:

- Ta làm chưởng quầy được mười năm rồi, đã gặp không đến một vạn thì cũng phải tám nghìn võ giả, cũng ít khi gặp ai không mang theo binh khí bên người. Như vậy đi! Thanh Huyền Các của bọn ta cũng có mấy cửa tiệm ở Khí thành, để ta bảo một người hầu dẫn ngươi đi.

Một lát sau, Mặc Hàn Lâm gọi ra một tên béo khoảng mười lăm mười sáu tuổi, nói với hắn:

- Ham Tử, lập tức dẫn vị Trương thiếu gia tôn quý này đến Khí thành. Nói với bà chủ, Trương thiếu gia là khách quý của Thanh Huyền Các, nên về mặt giá cả phải cho Trương thiếu gia ưu đãi thỏa đáng.

Ham Tử trợn tròn đôi mắt, kinh ngạc lắc đầu nói:

- Không đi! Không đi! Ta không muốn gặp bà chủ, bà chủ có khả năng câu hồn của nam nhân. Gặp nàng ta, chết là cái chắc.

Mặc Hàn Lâm hổn hển, lớn tiếng nói:

- Nhưng ngươi không phải nam nhân, hiện tại ngươi nhiều lắm chỉ được coi là một đứa trẻ béo thôi, sợ gì chứ? Thôi được rồi! Nếu ngươi không đi, tháng này ta không phát Tụ Khí Đan cho ngươi nữa.

Ham Tử lập tức sốt ruột, vội nói:

- Đừng, đừng, ta đi, ta đi! Ta đi là được!

Ham Tử đi về phía Trương Nhược Trần, cung kính nói:

- Trương thiếu gia, mời!

Trương Nhược Trần gật đầu, đi theo Ham Tử về phía Khí thành.

Trương Nhược Trần vẫn luôn cảm thấy vị chưởng quầy của Thanh Huyền Các này có chút kì lạ, hình như không phải là người bình thường. Nhưng hắn không hề lo lắng đối phương có ác ý với mình, dù sao thì trong Vũ thành có quân đội canh giữ và quản lí vô cùng nghiêm ngặt, căn bản không có người nào dám gây loạn trong Vũ thành.

Ham Tử thấp giọng nói:

- Trương thiếu gia, ngươi thật sự muốn đến chỗ của bà chủ mua binh khí sao? Bà chủ có thể câu hồn nam nhân đó! Trương thiếu gia, ngươi có phải là nam nhân không?

- Ừm... Ta cũng chỉ là một bé trai thôi!

Trương Nhược Trần nói.

Ham Tử thở một hơi thật dài nói:

- Vậy thì may quá!

Dáng người của Ham Tử mập mập trắng trẻo, trên đầu buộc một chỏm tóc, hai vành tai rộng, đôi mắt nhỏ giống như hạt đậu.

Trương Nhược Trần có chút ngạc nhiên nói:

- Ngươi nói bà chủ có thể câu hồn nam nhân, lẽ nào bà chủ nhìn rất xinh đẹp sao?

Ham Tử gật đầu, nói:

- Bà chủ đương nhiên vô cùng xinh đẹp rồi, quả thực là quốc sắc thiên hương, vô cùng quyến rũ, một khi liếc mắt nhìn là khiến tim người ta nhảy ra ngoài, mặt đỏ tim loạn. Nhưng ngươi không biết đâu, bà chủ đã từng gả cho bảy ông chủ rồi.

- Gả cho bảy ông chủ?

Trương Nhược Trần hơi kinh ngạc.

Ham Tử lại nói:

- Đúng vậy! Bảy ông chủ đều chết cả, toàn bộ đều chết trong đêm động phòng hoa chúc.

Trương Nhược Trần hỏi:

- Sau khi bảy ông chủ chủ chết thì sản nghiệp của họ đâu?

- Đương nhiên đều là của bà chủ rồi! Ngay cả chưởng quầy của bọn ta cũng chỉ là làm công cho bà chủ thôi.

Ham Tử thấp giọng nói:

- Bà chủ quả thực là thiên sát cô tinh chuyển thế, hồ ly thành tinh, bất cứ nam nhân nào từng gặp nàng đều khó sống quá ba ngày. May mắn chúng ta đều là những bé trai, có lẽ sẽ không bị nàng ta câu hồn đi mất.

Trương Nhược Trần gật đầu, nói:

- Hy vọng thế!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 62%👉

Thành viên bố cáo️🏆️