- Thần quang lượn lờ, Chư Thần che chở. Cái này là Thần Quang Khí Hồ trong truyền thuyết?
Thời điểm Trương Nhược Trần ở kiếp trước, từng nghe Minh Đế đề cập qua Thần Quang Khí Hồ.
Nghe nói thời điểm Minh Đế tuổi trẻ, từng đưa tới Chư Thần cộng minh một lần, đạt được thần lực của Chư Thần che chở, Khí Hồ biến thành Thần Quang Khí Hồ.
Một khi tu thành Thần Quang Khí Hồ, Khí Hồ sẽ trở nên cực kỳ cứng cỏi, coi như là cường giả Địa Cực cảnh cũng không có khả năng đâm rách Khí Hồ của Trương Nhược Trần.
Hơn nữa đợi đến lúc tu vi của Trương Nhược Trần càng cao, Thần Quang Khí Hồ mang đến ưu thế sẽ càng thêm rõ ràng.
Dùng một ngày một đêm, Trương Nhược Trần mới hoàn toàn tiêu hóa lực lượng của Chư Thần cộng minh.
Chân khí trong Khí Hồ, cơ hồ muốn viên mãn.
Nói cách khác, cảnh giới của Trương Nhược Trần bây giờ, đã đạt tới Huyền Cực cảnh sơ kỳ đỉnh phong, không cần bao lâu, có thể đột phá đến Huyền Cực cảnh trung kỳ.
- Không hổ là Thần Quang Khí Hồ, dung lượng Khí Hồ lớn hơn Huyền Cực cảnh sơ kỳ bình thường khác gấp 10 lần. Hơn nữa ta cảm giác độ tinh khiết của chân khí vượt xa Huyền Cực cảnh sơ kỳ, dù so sánh với Huyền Cực cảnh đại viên mãn cũng không kém bao nhiêu.
Võ giả bình thường, từ Hoàng Cực cảnh đại viên mãn đột phá đến Huyền Cực cảnh sơ kỳ, dung lượng Khí Trì chỉ mở rộng gấp 10 lần.
Nhưng Trương Nhược Trần tu luyện tới vô thượng cực cảnh, so với võ giả bình thường thì nhiều hơn một cảnh giới nhỏ, vì vậy Khí Trì khuếch trương gấp hai lần.
Cho nên dung lượng Khí Hồ của hắn gấp 10 lần Huyền Cực cảnh sơ kỳ khác.
Thời điểm Trương Nhược Trần ở trong nước đột phá cảnh giới, Cát Càn tướng quân liền lập tức chạy về Vương Cung, muốn lập tức bẩm báo tin tức cho Vân Vũ Quận Vương.
- Mạt tướng có chuyện quan trọng muốn bẩm báo Đại Vương, làm phiền Tào công công thông báo cho Quận Vương một tiếng.
Cát Càn có chút vội vàng nói.
Tào công công là người của Vương Hậu nương nương, biết rõ hiện tại Cát Càn phụ trách bảo hộ Cửu vương tử, tự nhiên không có sắc mặt tốt với Cát Càn, âm dương quái khí nói:
- Đại Vương đang nghỉ ngơi, chỉ sợ sẽ không gặp tướng quân. Tướng quân, mời trở về đi! Bảo vệ tốt Cửu vương tử điện hạ mới là chính sự.
Ánh mắt của Cát Càn trầm xuống, khí thế trên người bạo phát ra:
- Tào Thế Nhân, tốt nhất lập tức đi thông báo Đại Vương, nếu làm trễ nãi đại sự, mười cái đầu của ngươi cũng không đủ chém.
Tào công công chỉ là Huyền Cực cảnh tiểu cực, tuy không phải đối thủ của Cát Càn, nhưng không sợ khí thế của Cát Càn chút nào.
Lúc này trong điện truyền đến thanh âm của Vân Vũ Quận Vương:
- Người nào ồn ào ở bên ngoài?
Tào công công hung hăng nhìn Cát Càn nói:
- Quấy nhiễu Đại Vương, nhìn ngươi làm sao giải quyết?
Cát Càn nhìn cũng không nhìn Tào công công, chỉ cúi đầu nói:
- Đại Vương, mạt tướng Cát Càn, có chuyện quan trọng bẩm báo.
Trong điện truyền đến thanh âm của Vân Vũ Quận Vương:
- Cát Càn? Ngươi không phải bảo hộ Cửu vương tử sao, có thể có chuyện trọng yếu gì? Chẳng lẽ lại có người hành thích Cửu vương tử?
- Còn quan trọng hơn cái này.
Cát Càn nói.
Vân Vũ Quận Vương tựa hồ cũng ý thức được có khả năng đã xảy ra đại sự, vì vậy lập tức triệu kiến Cát Càn.
Nghe được Cát Càn nói, ánh mắt của Tào công công lộ ra tia sáng kỳ dị, cũng đi theo vào đại điện.
Cát Càn liếc Tào công công nói:
- Đại Vương, sự tình mạt tướng muốn bẩm báo cực kỳ trọng yếu, chỉ có thể nói cho Đại Vương, ngoại nhân tuyệt đối không nghe được.
Vân Vũ Quận Vương ngồi ở phía trên, trong tay cầm một cuốn sách màu vàng kim, ánh mắt nhíu lại, nhìn chằm chằm Cát Càn nói:
- Tất cả mọi người lui xuống đi!
Tuy Tào công công không cam lòng, lại không dám cãi lời Vân Vũ Quận Vương, lập tức rời khỏi ngoài điện.
Vân Vũ Quận Vương thản nhiên nói:
- Cát Càn, có chuyện trọng yếu gì, bây giờ ngươi có thể nói?
Cát Càn quỳ một chân xuống đất, kể lại sự tình trong Vương Sơn cho Vân Vũ Quận Vương.
- Chư Thần cộng minh!
Vân Vũ Quận Vương không thể bảo trì thong dong trấn định, toàn thân chấn động, bỗng nhiên đứng dậy.
Cát Càn nhẹ gật đầu nói:
- Không sai. Cửu vương tử điện hạ nhất định đã đạt đến vô thượng cực cảnh trong truyền thuyết, cho nên mới đưa tới Chư Thần cộng minh.
Sắc mặt Vân Vũ Quận Vương không ngừng biến hóa, ý thức được chuyện tình nghiêm trọng, trầm giọng nói:
- Có bao nhiêu người biết rõ việc này?
Cát Càn nói:
- Ngoại trừ thuộc hạ, còn có mười cấm quân đi theo.
Vân Vũ Quận Vương nói:
- Chư Thần cộng minh, không phải chuyện đùa. Việc này nhất định phải phong tỏa. Cát Càn, ngươi cảm thấy nên xử trí mười người kia như thế nào?
Xử trí mười người kia như thế nào, kỳ thật là xử trí Cát Càn như thế nào.
Cát Càn minh bạch đạo lý này. Hắn trầm tư một lát, trong ánh mắt lộ ra một tia kiên quyết:
- Giết!
Vân Vũ Quận Vương nhẹ gật đầu nói:
- Cát Càn, bổn vương biết rõ ngươi trung thành và tận tâm, nhưng việc này quan hệ trọng đại, một khi tiết lộ ra ngoài, Cửu vương tử nhất định khó giữ được tính mạng. Như vậy đi! Bắt đầu từ ngày mai, ngươi cùng mười cấm quân kia đi thủ Tổ Miếu ở Thiên Tử Sơn, trọn đời không được rời Tổ Miếu một bước.
- Mạt tướng lĩnh mệnh.
Cát Càn nói.
Sau đó Vân Vũ Quận Vương cùng Cát Càn lập tức đến Vương Sơn, muốn đích thân xác nhận Cửu vương tử có phải thật đưa tới Chư Thần cộng minh hay không.