Vạn Cổ Tà Đế

Chương 77: Đại hội võ lâm - tầng chín (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Mười mấy con ngựa, phi nước đại trên quan đạo.

Trên đường đi về phía Tây Nam, hộ vệ của Tạ gia vô cùng thấp thỏm, bởi vì bọn hắn chưa bao giờ thấy sắc mặt đại công tử u ám như thế.

Ở trong phủ Đại Tư Mã co được dãn được, cũng không có nghĩa là Tạ Soái cam tâm tình nguyện chịu đựng những lời giễu cợt, làm nhục và bỡn cợt của Hứa Triển Đường, nhất là lúc Hứa Triển Đường xoa mặt hắn, chỉ suýt một chút nữa thì hắn đã muốn phản kháng.

Nhưng Ta Soái tâm cao khí ngạo cũng không phản kháng, bởi vì hắn biết, sự phản kháng của mình có thể sẽ làm cho Hứa Triển Đường bị thương một chút, nhưng sau đó, không chỉ có Tạ gia sẽ bị chém đầu cả nhà, chính hắn sẽ càng bị tra tấn đến chết, có lẽ đến lúc đó toàn bộ Tạ gia chỉ có Tạ Uẩn có thể sống, à đúng, còn có tên Tà Thiên đáng lẽ đã chết từ lâu.

Nhớ tới hai chữ Tà Thiên, Tạ Soái bỗng nhiên kéo dây cương, ngựa dưới hống hí vang đứng lên, bọn hộ vệ thấy thế, cũng tranh thủ thời gian dừng lại, yên lặng bảo vệ xung quanh Tạ Soái, vốn dĩ không dám nhìn sắc mặt tái nhợt chủ tử.

Cuối cùng Tạ Soái cũng biết, khí Hứa Triển Đường hỏi hắn chuyện của Tà Thiên, trong lòng hắn toát ra cảm giác gì rồi...

Ghen tức.

Ghen tức?

Sao ta lại có thể ghen tức với một con chó ngu ngốc mất sạch Nguyên Dương, mặc cho cho Tạ gia ta xếp đặt chứ?

Tạ Soái rất muốn cười, cười giễu cợt, nhạo báng, khinh thường, cười không thể tin, nhưng bất luận cười như thế nào, hắn cũng không cười nổi.

Đây là đả kích thứ ba Tạ Soái nhận sau khi Tạ Uẩn vượt qua mình đi đến vùng đất trong mơ, sau đó Hứa Triển Đường ở phủ Đại Tư Mã cao quý nhất Tống Quốc làm nhục hắn... Ở trong mắt Hứa Triển Đường, hắn còn không bằng con chó Tà Thiên kia!

Nhưng vẫn chưa xong, còn có đả kích thứ tư, sự đả kích này rất vô cùng buồn cười, nhưng lại tổn thương hắn rất lớn, bởi vì gây ra đả kích thứ tư cho hắn, cũng chính là con chó ngu ngốc kia trong mắt của hắn, càng vì cái chết của Lý Nguyên Dương, khiến kế hoạch hắn mưu đồ nhiều năm, đứt đoạn chỗ quan trọng nhất.

Tạ Soái thở ra một hơi dài muộn phiền suýt nữa khiến cho hắn ngạt thơ, sau đó lạnh lùng nói:

- Phái hai người đến Xích Diệc Phong, cầu kiến Hắc Thủy trưởng lão, nói là, người kia chết rồi.

Đưa mắt nhìn hai tên hộ vệ rời đi, Tạ Soái lắc dây cương, tiếp tục xuất phát, đi diễn kịch cho Hứa đại thiếu gia.

Bản tính của Ôn Thủy ôn hòa, trí tuệ cao thâm, làm việc không vội vàng hấp tấp, là Huyền Y trưởng lão ở bên ngoài hành tẩu của Đao Phách Môn.

Cái gọi là Huyền Y trưởng lão, tam đại phái cũng có, dựa theo sự khác biệt của tu vi, trưởng lão của tam đại phái chia thành ba cấp, cấp thấp nhất là Hắc Y, tiếp theo là Huyền Y, cao nhất là Bạch Y.

Nắm giữ tu vi như thế nào, thì mặc y phục màu như thế đó, nói chung, chỉ có võ giả Nội Khí cảnh tầng bảy mới có tư cách trở thành Hắc Y trưởng lão, yêu cầu thấp nhất của Huyền Y là Nội Khí cảnh tầng chín.

Mặc dù tu vi tương đương với Cung lão, nhưng đối mặt Cung lão, Ôn Thủy vẫn đối đãi như tiền bối, thực tế, Ôn Thủy đối với ai cũng đều rất lịch sự, trước cổng Biện Lương Thành đối với Tà Thiên cũng như vậy, trong khách điếm đối tiểu nhị cả người hôi thối cũng như thế.

- Vị tiểu nhị ca này, khách sáo rồi.

Ôn Thủy khẽ vuốt cằm, kinh ngạc nhìn cái túi trong tay tiểu nhị, cười hỏi:

- Không biết trong túi là vật gì, tại sao hôi thối như vậy?

Tiểu nhị véo mũi vẻ mặt đau khổ nói:

- Long Báo Mộc, tiểu gia ở cách vách ngươi bảo ta mua.

Long Báo Mộc? Ôn Thủy khẽ giật mình, nghĩ đến một loại đan dược Long Báo Đan của Man Lực cảnh, Long Báo Đan dùng Long Báo Mộc làm nguyên liệu, đi kèm với ba loại thuốc khử mùi quý giá thành đan, công hiệu không cần phải nói, tăng cường thể chất của võ giả Man Lực cảnh, tăng nhanh tốc độ tu luyện.

- Chẳng lẽ Tà Thiên còn biết luyện đan?

Hiếm thấy Ôn Thủy nhíu mày, hắn không cho rằng Tà Thiên có thêm một tay nghề là chuyện tốt, dù sao sức người có hạn, mười hai tuổi đã là Man Lực cảnh tầng tám, thiên phú võ học của Tà Thiên chính là một trong một vạn, nếu như vì luyện đan mà trì hoãn tu luyện, rất không thích hợp.

Ôn Thủy quý trọng nhân tài có lòng khuyên bảo, như cửa viện của Tà Thiên đã đóng ba ngày, lại thêm bản thân ngàn dặm xa xôi theo đến, thật sự khó giải thích nguyên nhân, Ôn Thủy chỉ có thể tiếc nuối lắc đầu, nhìn tiểu nhị đặt Long Báo Mộc ở cửa viện của Tà Thiên.

Cạnh một tiếng, cửa viện mở ra, ánh mắt củA Ôn Thủy híp lại, nhìn thấy Tà Thiên đã tu luyện ba ngày, sau đó cái trán nhăn thành hình chữ “xuyên.

Hắn biết ba ngày này Tà Thiên đều đang tu luyện, nhưng lần đầu tiên hắn nhìn thấy có võ giả tu luyện ba ngày, tu luyện bản thân thành bộ xương hôi thối vô cùng.

Đây là kết quả của việc liều mạng tu luyện, là điềm báo sắp tẩu hỏa nhập ma.

Ôn Thủy ngồi không yên nữa, ngay cả bụi trên mông cũng không kịp phủi, tung người một cái vọt vào cổng viện, đang muốn gọi một tiếng Tà Thiên thiếu hiệp, bị trận gió hôi thối khi đóng sầm cửa, làm cho gần như không thở được.

Tà Thiên điên cuồng tu luyện, do ngửi thấy mùi vị quen thuộc mới mở cửa, còn về cường giả Nội Khí cảnh tầng chín bên ngoài cửa, hắn thông qua Tà Sát đã biết, nhưng hắn hoàn toàn không để ý tới, một là bởi vì đối phương không có chút địch ý nào, hai là Hỗn Nguyên Thung thật sự quá khó tu luyện, hắn không còn sức phân tâm.

Cả ba ngày, Hỗn Nguyên Cửu Thung hắn chỉ tu luyện thành công Lục Thung, dưới tiền đề Tung này khó hơn Thung kia, hắn không thể không tìm kiếm sự trợ giúp của Long Báo Mộc, nếu không thì cho dù hắn luyện đến chết, cũng không thể thành công tẩy tủy.

Ba ngày gầy thành bộ xương, ngoại mất nước nhiều, chính là công dựng của tẩy tủy, lợi ích lớn nhất của tẩy tủy đối với võ giả không nằm ở chỗ tăng lực đạo trăm cân, mà là thông qua tẩy tủy loại bỏ tạp chất ô uế trong cơ thể, để thân thể sáng rực không một hạt bụi, thứ hôi thối vô cùng trên thân thể của Tà Thiên, chính là ô uế trong cơ thể của hắn.

Thực ra Tà Thiên cũng không biết, nếu theo tiêu chuẩn của võ giả tầm thường, lúc hắn tu luyện xong Hỗn Nguyên Tiền Tam Thung, chính là đã tẩy tủy thành công, bởi vì võ giả Man Lực cảnh chỉ có thể xả ra nhiều ô uế như vậy, muốn toàn thân sáng rực không một hạt bụi, nhất định phải thanh tẩy thân thể với sự trợ giúp của lực lượng cao cấp hơn mới có thể hoàn thành.

Một hơi ăn ba cây Long Báo Mộc, Tà Thiên nhắm mắt nghỉ ngơi, bỗng nhiên nhíu mày, lại ăn thêm ba cây, một lát sau, trong cơ thể hắn mới xuất hiện cảm giác bỏng rát quen thuộc.

Một tháng trước, Tà Thiên chỉ cần ăn một cây thì có thể chống đỡ hiệu suất tu luyện cao của hắn trong một canh giờ, bây giờ, hắn ăn một lần sáu cây, trong cơ thể mới xuất hiện cảm giác bỏng rát, với sự nâng cao của tu vi, hiệu quả của Long Báo Mộc với hắn càng ngày càng kém.

Nhưng dù sao cũng tốt hơn không có hiệu quả, thừa dịp cảm giác bỏng rát dữ dội, Tà Thiên lại bắt đầu tu luyện lần nữa, chỉ thấy hắn khom người cúi đầu, ngón trỏ tay phải chạm đất, nửa người dưới bỗng nhiên nhảy lên, cả người chỉ dựa vào một ngón tay yếu ớt đứng lên.

Đây là Đệ Thất Thung của Hỗn Nguyên Thung – Đảo Vị.

Trồng chuối mới chỉ qua ba hơi, thân thể của Tà Thiên bắt đầu run rẩy, mồ hôi như mưa từ trên đổ xuống dưới, rơi xuống từ trên mặt hắn.

Thời gian trôi qua chậm rãi khác thường, làm ngón trỏ dường như muốn đứt gãy của Tà Thiên trở nên tê dại trong nháy mắt, toàn thân hắn như bị kim châm, giống như vô số con nhím xuất hiện bên trong cơ thể vậy, những con nhím này hồ hởi phấn khởi chạy, nhảy, lăn lộn vui vẻ bên trong xương cốt của hắn.

Tà Thiên cảm giác mình sắp bị nỗi đau thấu xương này làm cho muốn nổ tung, hắn muốn từ bỏ, nhưng hắn cắn răng nhịn lại, vì sau khi thử qua vô số lần hắn đã hiểu rõ, con nhím trong cơ thể đang giúp hắn tẩy tủy, thân thể của hắn đang từ từ sáng rực không một hạt bụi.

Chẳng biết tại sao, Ôn Thủy ngơ ngác nhìn sân nhỏ, bỗng nhiên sinh ra một cảm giác tê dại cả da đầu, cả người giống như kim châm.

Sau khi trong sân bỗng nhiên truyền ra tiếng vật nặng rơi xuống, cảm giác này mới từ từ rút đi, Ôn Thủy không tự chủ được rùng mình một cái, cúi đầu nhìn vạt áo trước ngực, sớm đã ướt nhẹp mồ hôi.

Khiến hắn đổ mồ hôi, chính là con nhím khổng lồ trong sân kia.

- Tà Thiên, rốt cuộc ngươi đang làm gì...

Ôn Thủy nghi hoặc trong lòng, đột nhiên sinh ra một chút muộn phiền, bởi vì hắn không hiểu Tà Thiên hiện tại, càng không có cách nào làm theo tâm ý của mình ngăn cản Tà Thiên.

Nói chính xác hơn, là hắn không cách nào ngăn cản khí thế tu luyện dũng cảm tiến lên trong sân kia.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️