Vạn Cổ Tà Đế

Chương 74: Đại hội võ lâm - mười hai (thượng) (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Hẳn là hắn khinh thường dùng ngôn ngữ cầu thắng lợi.

Người đầu tiên đuổi kịp Tà Thiên, không phải Trần Cần, mà chính là trưởng lão Đao Phách Môn, Ôn Thủy.

Tà Thiên lại cõng ba lô của mình lên, đi đến của Biện Lương thành mấy ngày trước hắn tiến vào kia, khi đó không có người nghênh đón hắn, nhưng lúc này, có người giống như muốn đưa hắn.

Ôn Thủy một mặt ý cười, trên thân nhìn không ra bất kỳ khí thế, chỉ có thân thiết thấm vào ruột gan, hắn thắp nửa nén hương, từ trên xuống dưới trái phải đánh giá toàn bộ Tà Thiên, rồi vuốt cằm nói:

- Tại hạ là Huyền Y trưởng lão của Đao Phách Môn, Ôn Thủy, gặp qua thiếu hiệp.

- Ngươi tốt, có việc sao?

Tà Thiên gật đầu, hỏi.

Ôn Thủy ngẫm lại, cười nói: "

- Ta thấy thiếu hiệp làm việc, nhanh chóng quyết đoán, rõ ràng lưu loát, đi thẳng vào vấn đề, xin hỏi thiếu hiệp Tà Thiên có ý gia nhập Đao Phách Môn của ta tu hành không?

- Không có.

Đúng thật là thẳng thắn, Ôn Thủy kinh ngạc, Tà Thiên một chữ đã chặn hết một bụng từ ngữ của hắn, thấy Tà Thiên muốn đi:

- Ngươi không phải muốn gia nhập tam đại phái tu hành sao?

Tà Thiên lắc đầu:

- Ta muốn đi Xích Tiêu Phong.

- Nhưng Xích Tiêu Phong khó tiến vào, chưa kể…

Ôn Thủy dừng một chút, chỉ chỉ phía sau Tà Thiên:

- Vừa rồi ngươi thua, tuyệt đối không có cơ hội tiến vào Xích Tiêu Phong, mà Đao Phách Môn ta....

- Ai nói không có cơ hội.

Tà Thiên cười cười:

- Nơi ta muốn đi, nhất định ta sẽ đứng ở nơi đó.

Ôn Thủy sửng sốt, hắn cho rằng Tà Thiên nói mạnh miệng, nói nhảm, nhưng lúc hắn thấy rõ tỉnh táo và kiên định trong mắt Tà Thiên, hắn lại có chút tin tưởng Tà Thiên nói thật.

Thế nhưng Tà Thiên sao lại tiến vào Xích Tiêu Phong?

Ôn Thủy không nghĩ ra.

- Tâm ý thiếu hiệp đã quyết thì ta không bắt buộc.

Ôn Thủy thất vọng thở dài, chợt cười nói:

- Có điều nếu như thiếu hiệp thay đổi chủ ý, Đao Phách Môn ta tùy thời hoan nghênh.

Tà Thiên gật đầu, đi đến cổng thành.

- Thiếu hiệp, ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?

Mắt thấy Tà Thiên lập tức biến mất, Ôn Thủy phúc chí tâm linh hỏi một câu.

Tà Thiên ngừng bước, quay nửa đầu, thanh âm lạnh nhạt giống như sấm sét.

- Năm nay mười hai.

Ôn Thủy đứng ở trong thông đạo cửa thành khoảng hai canh giờ mới thanh tỉnh lại, sau khi thanh tỉnh, hắn phát hiện toàn thân mình ướt nhẹp mồ hôi, nhưng hắn không rảnh lo tắm rửa thay y phục, lần thứ hai bỗng nhiên xông ra khỏi cửa thành, đuổi theo hướng Tà Thiên.

Được chứng kiến Biện Lương Thành phồn hoa, lúc lại đến Tuyên Tửu Thành, Tà Thiên không ngừng chân, trực tiếp đi vào trong thành.

Cách thời gian rời khỏi Tuyên Tửu Thành chỉ mấy ngày, Tà Thiên chạy đến ngàn dặm bên ngoài, hung hăng quấy động Biện Lương Thành một chút, sau đó mặc trang phục màu đen miễn phí lão bản khách điếm đưa, đi vào khách điếm.

- A, là khách quan ngài!

Bởi vì kim phiếu quen thuộc, chưởng quỹ nhớ tới khuôn mặt trắng bệch và trang phục màu đen trước mặt, đương nhiên còn có vị hào khách Mục Lượng vung tiền như rác.

Vẫn là cái sân nhỏ kia, Tà Thiên ngựa quen đường cũ đẩy cửa vào, sau khi tắm rửa phong trần mệt mỏi, hắn xếp bằng ở giường, nhắm mắt tĩnh dưỡng.

Bời vì hiểu rõ chữ "Ta", tâm pháp Tà Đế của Tà Thiên đột nhiên tăng mạnh, tuy còn ở giai đoạn Tà Sát nhưng đã không thể khinh thường.

Hắn không biết là, thủ đoạn Cung lão khí huyết Nguyên Dương của hắn, tên là Nội Khí tâm pháp, thông qua Nội Khí Tâm Pháp, Cung lão lưu lại nội khí ở trong cơ thể hắn, tính tạm thời cắt đứt kinh mạch khí huyết, từ đó sinh ra hiệu dụng phong cấm.

Nội Khí Tâm Pháp, chỉ có cao thủ Nội Khí cảnh có thể tu luyện, mà Cung lão bộc lộ tài năng cách không phong cấm, càng biểu lộ tu vi Nội Khí của hắn có bao nhiêu tinh thâm.

Nhưng chính loại tinh thâm tích lũy theo thời gian sử dụng này, trước mặt Tà Sát có tiến bộ nhảy vọt, không chịu nổi một kích.

Một võ giả Man Lực cảnh tầng tám, làm sao có thể dựa vào chi lực của bản thân, phá vỡ phong cấm người Nội Khí cảnh tầng chín bố trí?

Làm Cung lão chấn kinh chính là cái này.

Muốn đợi sau khi ta thua lại thi triển diệu thủ giải cấm chế của ta?

Lão tử tự mình giải!

Giải ngay trước mặt ngươi!

Tà Thiên không biết có thể giải phong cấm chỉ có Nội Khí Tâm Pháp, hắn chỉ biết mình hung hăng phản kích một lần, hắn chỉ biết là cảm giác Tà Sát rộng lớn hơn so với trước đó, càng tinh tế, phạm vi trong vòng mười trượng lá rụng phi hoa, điểu ngữ trùng minh hắn nghe được rõ ràng, cũng càng thêm rõ ràng với cảm giác nguy hiểm, não cũng thanh tỉnh linh động hơn.

Trải nghiệm một phen Tà Sát, Tà Thiên từ trên giường đứng lên, sau một trận tu luyện tám bộ công pháp, trong đầu lại xuất hiện bộ công pháp làm hắn lần đầu tiên cảm nhận thất bại kia.

Hỗn Nguyên Thung.

Hắn nhất định phải luyện, bởi vì hắn tuyệt đối sẽ không dừng việc tiến lên.

Hắn nhất định phải luyện, bởi vì hắn biết, lần này, chính mình nhất định có thể thành công!

Cột thứ nhất của Hỗn Nguyên Thung - Quy Chập.

Quy có nghĩa là trường thọ, chập là nói đến ngủ đông, cái gọi là quy chập, tức là rùa ngủ đông.

Trong lúc rùa ngủ đông, khí tức nhẹ nhàng kéo dài, đó là đối với rùa, đổi lại trên người nhân loại, thành một từ thở.

Đối với rùa đen mà nói, ngủ đông cũng là chỉnh đốn thoát thai hoán cốt, quy tức suốt một mùa đông, cải thiện thể chất từ trong chỗ sâu nhất của chúng nó, để chúng nó càng cường tráng hơn.

Đối với nhân loại mà nói, thổ nạp cũng là thoát thai hoán cốt, thông qua kích thích của quy chập, tẩy phạt huyết tủy sâu nhất trong thân thể võ giả, trên căn bản thay đổi thể chất chúng nó.

Lúc Tà Thiên dựa vào hai ngón cái nhỏ thành công đứng thẳng, trong đầu của hắn xuất hiện một con rùa ngủ đông từ Thọ Tỷ Nam Sơn, bên tai hắn xuất hiện thanh âm hô hấp như từ xa xưa đến.

Hắn cảm giác, toàn bộ thế giới đều tĩnh, đều chậm, đều bất động, trừ con rùa giống như mấy vạn năm mới thở một lần kia, chỗ sâu trong thế giới của nó, mỗi một lần thở đều làm toàn bộ hạch tâm thế giới run rẩy kịch liệt.

Hắn cảm giác, chính mình là con rùa ẩn nấp thế, thân thể của mình, cũng là thế giới kia.

Ôn Thủy đứng ở bên ngoài sân nhỏ thở hồng hộc, cũng cảm thấy trong sân cất giấu một kén nhộng ngủ đông, lúc này ẩn núp, chỉ vì giương cánh không lâu sau đó.

Bời vì giương cánh, cho nên nhất định nhất phi trùng thiên!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️