Vạn Cổ Tà Đế

Chương 133: Bị vả mặt - đau (thượng) (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Trong lịch sử Biện Lương Thành chưa bao giờ gặp thời tiết mưa bão sấm chớp kèm theo mưa to thế này.

Đây là thiên uy dù có tu vi mạnh hơn, địa vị cao hơn nữa, dưới trận Lôi đình không ngừng này cũng chỉ có thể tĩnh thanh nín thở.

Trên đài cao bên cạnh cung điện cũng yên tĩnh như vậy.

Yên tĩnh đến mức dọa chết người.

Bị nhóm người cường đại nhất Tống Quốc vờn quanh, tiểu thái giám phát hiện bản thân sắp ngạt thở mà chết lại dựa vào nội dung hắn vừa bẫm báo, ngẫm lại muốn xê dịch đầu gối lặng lẽ lui về, sợ quấy rầy đến không khí trầm mặc bên trong, ảnh hưởng đến suy nghĩ của các quý nhân về chuyện giang hồ quốc gia.

- Ôi, ôi mẹ nó ơi, kéo ta với…

Tiểu Mã Ca bị thương còn bị mưa rơi trúng khiến cả người đau ê ẩm, mắt cũng không mở được. Hắn biết xung quanh có rất nhiều người sau đó lớn tiếng xin giúp đỡ, đáng tiếc kêu gào cả buổi cũng không có ai ra tay giúp đỡ.

Không phải người ta không muốn kéo hắn mà vì tất cả mọi người đều kỳ quái nhìn lên đài cao, toàn bộ những đại nhân vật của Tống Quốc ở trên đài cao đều không nhúc nhích rất lâu có vẻ như đang bị đông lại.

Cơ thể của Vô Trần đại sư hơi chấn động một chút nhìn về phía Tiểu Mã Ca ở trên lôi đài. Sau khi mặc niệm vài câu Tĩnh Tâm Kinh đứng dậy lướt ra khỏi đài cao, nhẹ nhàng kéo Tiểu Mã Ca, đưa đến dưới mái che lại nhảy lên đài cao, mọi người đều cứng đờ nhìn theo.

- A di đà phật.

Đại nhân vật với thiền âm mỹ diệu như Thể Hồ Quán Đính, phá vỡ tường băng giải phóng.

Nhưng khí tức trên đài cao cũng nhất thời hỗn loạn lên.

- Nội, Nội Khí Cảnh?

- Công, công pháp rác rưởi nhất không phải là Khí, Khí Kinh…

- Không phải Lâm Sát Hổ là Nội Khí Cảnh tầng, tầng bốn sao?

- Tuyệt đối không thể nào!

- Khởi, khởi bẩm chư vị đại nhân…

Tiểu thái giám muốn lui xuống đài cao thấy thần thái mọi người khoa trương như vậy, miệng muốn bác bỏ chuyện hắn báo cáo nhịn không được lúng túng nói,

- Nô, nô tài chính mắt nhìn thấy…

- Cút!

Ngay cả Triệu Diệp và tất cả những đại nhân vật đều gầm lên với tiểu thái giám.

Miệng tiểu thái giám sùi bọt mép trực tiếp bị dọa đến chết.

Hắn bị chết không oan, các đại nhân vật chính thông qua loại phương thức này phát tiết nội tâm chấn kinh cùng hoảng sợ, mắt thấy là phải phát tiết hoàn tất, câu này của hắn gác tất cả mọi người trên mồi lửa.

Ngay cả hạng người như Hứa Như Hải, Dịch Duyên Hoa, miệng luôn bác bỏ lời của tiểu thái giám nhưng thật ra bọn họ đã tin, bởi vì tiểu thái giám có thể nhìn ra công pháp tu luyện của Tà Thiên, chỉ là việc kinh thiên động địa này bọn họ thật sự không dám tin.

Rống xong một tiếng, mọi người phải thở thật lâu mới có thể bình tĩnh trở lại.

Nhưng suy nghĩ này khiến trên đài cao lại rơi vào trầm mặc.

Càng nhiều người biết rõ về Tà Thiên càng trầm lặng hơn.

Thiếu niên mười hai tuổi được Vô Danh Sư hướng dẫn, tự tu luyện hơn hai tháng từ một người phàm, đột phá lên Nội Khí Cảnh tầng một đánh bại Chu Triêu Dương, Lưu Dương, hai người này còn không tính nhưng thiếu chút nữa khiến Võ Đạo Chi Tâm của đệ nhất thiên tài Tống Quốc vỡ vụn, vượt qua tam cảnh mà giết chết Lâm Sát Hổ Nội Khí Cảnh tầng bốn…

Lý Kiếm cũng không bằng nhỉ?

Dường như có thần giao cách cảm, tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về phía Vô Trần đại sư.

Một thời gian trước, Vô Trần đại sư đã từng nói Tà Thiên không bằng Hứa Triển Đường…

Bọn họ thấy vẻ mặt của Vô Trần đại sư vẫn không có biểu cảm gì thấy ánh mắt của Vô Trần đại sư không chút trốn tránh thấy Vô Trần đại sư vì nhìn nhầm mà vẻ mặt vẫn không chút lúng túng.

Mất hết mặt mũi cũng nhanh thật… Trong lòng mọi người hiểu lại vờ như không có chuyện gì mà thu hồi tầm mắt nhưng chỉ trong tích tắc, đại đa số vẻ mặt mọi người đều xuất hiện vẻ lúng túng không ít thì nhiều.

Ngay cả hoàng đế cao cao tại thượng cũng bị vả mặt như Vô Trần đại sư, bọn họ sao có thể thoát?

Triệu Diệp là Nhất Quốc Chi Quân, vừa nãy còn lấy cớ Tà Thiên xuất thân ti tiện, thiên tư thường thường để hủy bỏ hôn ước, một chân đạp bay vô thượng thiên tài có thể sánh ngang với Lý Kiếm…

Hứa Bá Thiên và Hứa Như Hải trước đó còn câu được câu chăng vô cùng vui vẻ với Vô Trần đại sư…

Hắc Y trưởng lão của Xích Tiêu Phong Dịch Duyên Hoa, nói Tà Thiên là người hèn mọn như cỏ dại ven đường…

Lão thái giám nhớ lúc nãy bản thân ở trên lôi đài đã trào phúng, nói Tống Quốc không cần loại thiên tài như Tà Thiên chỉ cần loại thiên tài như Hứa Triển Đường…

- A di đà phật, lão nạp cáo từ.

Vô Trần đại sư niệm phật một tiếng, lập tức rời khỏi đài cao mọi người cũng nhanh chóng thu lại tâm tình rồi rời đi.

Rời khỏi người mà bọn họ không dám giễu cợt, tất cả mọi người đều thở phào, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi trong giây lát đều không hẹn mà gặp cùng nhìn về phía Triệu Diệp.

Sắc mặt Triệu Diệp đỏ lên, vô cùng xấu hổ tay cũng không biết nên để ở đâu, lão thái giám thấy thế nhanh chóng ra tay cứu chủ không chút suy nghĩ bật thốt lên:

- Chư vị, Vô Trần đại sư vừa xuống núi đã nhận một tuyệt thế thiên tài làm đồ đệ, chúng ta hẹn mấy ngày sau sẽ cùng nhau lên núi chúc mừng đại sư, thế nào?

Ngươi muốn chúc mừng hả? Là đi vả mặt chứ! Thái giám nhìn mọi người đang đưa mắt nhìn nhau, sau đó bọn hắn hư tình giả ý đồng ý vài tiếng rồi ngồi xuống, ai ngờ mông còn chưa ngồi vững một câu cảm khái vang lên bên tai mọi người.

- Ôi, nơi Tà Thiên thật lòng muốn đến là Xích Tiêu Phong…

Ôn Thủy trưởng lão có chút tiếc rẻ nói, vừa ngồi xuống thì phát hiện mình bị người ta kéo lên, quay đầu một cái đã thấy đôi mắt của Hắc Y trưởng lão Dịch Duyên Hoa của Xích Tiêu Phong…

- Ặc, Dịch trưởng lão, ngươi…

- Ôn Thủy trưởng lão, ngươi vừa nói cái gì?

Dịch Duyên kích động đến sắc mặt đỏ bừng, gấp gáp hỏi:

- Tà Thiên muốn đến Xích Tiêu Phong ta? Ngươi, ôi! Sao ngươi không nói sớm!

Ôn Thủy trưởng lão chớp chớp mắt, buồn bực nói:

- Hắn chỉ nói là muốn thôi, chưa kể hai lần hắn luận võ đều bỏ lỡ vị trí đứng đầu không có tư cách đến Xích Tiêu Phong mà…

- Lời này nói sai rồi!

Dịch Duyên Hoa vừa vội vừa giận, phong chủ của Xích Tiêu Phong phái hắn xuống núi chính là để tìm tuyệt thế thiên tài nhập môn. Nếu là tuyệt thế thiên tài thì sẽ là người đứng đầu trong cuộc luận võ cả nước, chủ động lựa chọn môn phái đứng đầu cả nước là Xích Tiêu Phong.

Có thể đếm các giải đấu lớn nhỏ trong khắp cả nước, người nào sẽ được như Tà Thiên rõ ràng có thực lực nghiền ép hết thảy thiên tài,kết quả trời đưa đất đẩy lại làm mất vị trí đứng đầu?

Chuyện này thì cũng thôi đi người cần nhờ một chút vận khí, có thể vận khí cũng không quan trọng. Tà Thiên không mang được danh đầu bảng lại tìm nơi khác để đại triển thần uy, lúc trước dùng thiên tư yêu nghiệt để nghiền ép Hứa Triển Đường lại trở thành võ giả Nội Khí Cảnh nhỏ nhất trong lịch sử, càng kinh khủng hơn là vượt tam cảnh, giết chết cao thủ Nội Khí Cảnh trung kỳ!

Đây mới là tuyệt thế thiên tài mà Xích Tiêu Phong vô cùng cần!

- Dịch trưởng lão an tâm chớ vội.

Lão thái giám biết trước đó mình nói sai, vô cùng xấu hổ gặp chuyện thế này lập tức vội vàng nói,.

- Tà Thiên đã được Vô Trần đại sư điểm hóa trở thành đệ tử Phật gia, không có duyên với Xích Tiêu Phong…

- Hừ!

Dịch trưởng lão trừng mắt một trận, hừ lạnh nói.

- Tu vi của Vô Trần đại sư đúng là quỷ thần khó lường nhưng Xích Tiêu Phong ta cũng không yếu! Lão tổng quản muốn nói về chuyện Sát Tu của Tà Thiên sao, cứ yên tâm trừ Khổ Thiện Kinh ta, Xích Tiêu Phong ta cũng có thủ đoạn diệt sát tính giúp trọng sinh Nguyên Dương bản mệnh!

Ôn Thủy suy nghĩ một lát, trầm ngâm nói:

- Nếu Xích Tiêu Phong có thể làm được hai chuyện này, ta cũng thấy đây là nơi tốt đẹp Tà Thiên nên đến. Dù sao Khổ Thiện Kinh cũng cần ít nhất hai mươi năm khổ luyện, Tà Thiên bây giờ mới mười hai tuổi…

Ánh mắt Dịch trưởng lão sáng lên, vui vẻ nói:

- Đúng vậy, Sở Quốc dựa vào Lý Kiếm ép võ lâm Tống Quốc ta không ngốc đầu lên được. Nếu Tà Thiên vào Xích Tiêu Phong ta, ta dám chắc chỉ cần hai năm, Lý Kiếm sẽ là vong hồn dưới quyền của Tà Thiên! Chư vị, giờ này khắc này chính là lúc lấy võ lâm Tống Quốc làm trọng!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)