Vạn Cổ Tà Đế

Chương 132: Ngũ chiến định thiên! (hạ) (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Nói đúng ra là Chiến Quyền với nội khí vô cùng tinh thuần.

Tà Thiên rất muốn biết sau khi Chiến Quyền kết hợp với nội khí sẽ sinh ra hiệu quả thế nào.

Một quyền này của hắn, đánh ra một mảnh khí hải vô cùng chân thật.

Thế như chẻ tre!

Dễ như bỡn!

Xông thẳng phía trước!

Trực đảo Hoàng Long!

Phụt…

Ngực trái của Lâm Sát Hổ trực tiếp bị một quyền đánh xuyên qua! Cả người bay ngược về phía sau, ngã trên ghế hổ cổ nghiêng sang một bên, chết.

Bang chủ Hắc Hổ Bang Nội Khí Cảnh tầng bốn cứ như vậy mà chết, rất dứt khoát.

Trong hành lang một mảnh tĩnh mịch, sau đó mọi người thét chói tai chạy trốn ngay cả tiểu thái giám ở hậu đường, cũng lộn nhào chạy biến ra ngoài.

- Thật yếu.

Tà Thiên nhìn Lâm Sát Hổ cúi đầu nhìn máu tươi ở trên tay phải, máu tươi này chính là của hắn.

- Luyện thể…

Than nhẹ một tiếng, hắn xoay người đi về phía Cổ lão bản còn đang ngây ngốc. Vừa đi hai bước lại nhíu mày, quay đầu lại đi đến trước ghế hổ, loay hoay chỉnh tư thế cho Lâm Sát Hổ thành lần đầu tiên hắn nhìn thấy.

Tư thế ngồi uy vũ bá khí, Tà Thiên hài lòng gật đầu.

- Xong, xong rồi?

Cổ lão bản nói mê một tiếng.

- Xong rồi.

Tà Thiên ôm ngang Cổ lão bản đi ra khỏi Hắc Hổ Bang, tiến vào trong màn mưa.

- Tà, Tà Thiên, ngươi, ngươi thả ta xuống đi…

Sau khi Cổ lão bản lấy lại tinh thần nói được câu đầu tiên.

- Ta không sợ thối.

- Ặc, ờ thì, thật ra ta mắc tiểu…

- Ta biết.

- A ha ha ha! Đêm nay ăn một bữa ngon! Đi Lạc Vũ đi, Tà Thiên ngươi muốn đi đâu đây?

- Đi đón Tiểu Mã Ca là hắn nói ta biết ngươi ở Hắc Hổ Bang.

- Trời mẹ! Tiểu tử này biết làm người vậy sao? Mà Tà Thiên này, trời mưa lớn phía trước có cửa hàng y phục, chúng ta đến đó tránh một chút thuận tiện đổi y phục đi…

Biện Lương Thành, mưa rơi lớn dần, giội tắt tia lửa thoắt ẩn thoắt hiện trên đài cao, bây giờ bầu không khí trở nên hòa hợp êm ấm.

Người của Hứa gia bảo vệ được thiên chi kiêu tử Hứa Triển Đường, Triệu Diệp thu hồi được binh quyền ngũ hành trong tay Hứa Bá Thiên mà Tà Thiên được Ôn Thủy và Cung lão vô cùng xem trọng cũng không phải chết.

Triệu Diệp nhìn Vô Trần đại sư yên lặng không nói gì bèn cười nói:

- Đại sư đã quyết định như vậy thì cứ theo ý của đại sư mà làm, có điều thân phận của kẻ này không chỉ ti tiện, thiên tư thường thường mai sau còn dùng thân kia mà tùy tùng Phật, trẫm vẫn quyết ý mối hôn sự giữa Thanh Bình công chú và kẻ…

- Báo!

Thấy một tiểu thái giám vội vã xông vào đài cao, sắc mặt Triệu Diệp nhất thời âm trầm, hừ lạnh nói:

- Đại Bạn, ngươi nên quản giáo tốt một chút đi!

- Hoàng thượng thứ tội!

Trong lòng lão thái giám chợt nhảy dựng sau khi bồi tội xong thì gằn giọng quát.

- To gan, hoàng thượng ở đây, thiên hạ làm gì có chuyện phải kinh hoảng như thế! Bọn ta dạy ngươi lễ nghi khí độ, ngươi cũng quên rồi à!

Tiểu thái giám kinh ngạc cưỡng ép đè xuống nội tâm hoảng sợ ngập trời, gương mặt miễn cưỡng lộ ra nụ cười, ưu nhã thi lễ với lão thái giám cười nhẹ nói:

- Khởi bẩm tổng quản đại nhân, Lâm Sát Hổ bang chủ của Hắc Hổ Bang bị một quyền của Tà Thiên đánh chết rồi!

- Chết!

Lần này tiểu thái giám cực lực dùng giọng điệu khôi hài kể lại khiến tất cả mọi người đều không chú ý đến nội dung lời kể của hắn chỉ thấy buồn cười. Lão thái giám tức đến mức đầu muốn bốc khói, phất tay áo một cái đánh bay tiểu thái giám!

Vô Trần Đại Sư hơi hơi nhíu mày, duỗi tay phải ra kéo tiểu thái giám về nhẹ giọng nói:

- A di đà phật, tiểu thí chủ ngươi có thể lặp lại lần nữa lời vừa nói hay không?

Tiểu thái giám bị lão tổ tông của bản thân làm như thế thiếu chút nữa bị hù chết, hoảng sợ hồi lâu bạo phát gấp bội lúc này mới gào to như tiếng gà trống:

- Tà, Tà Thiên một quyền đấm chết Lâm Sát Hổ bang chủ của Hắc Hổ Bang!

Răng rắc!

Lôi đình đánh liền mấy tiếng dường như muốn xé rách cả trời!

Khi sấm sét dừng lại, mọi người mới lấy lại tinh thần nhớ đến nội dung mà tiểu thái giám kể vừa nãy.

Sau đó trong tiếng mưa cực kỳ to trên đài cao lại an tĩnh như quỷ vực.

Lão thái giám ngốc trệ, trên mặt vẻ giận dữ cứng đờ.

Biểu cảm của mọi người đều cứng đờ ra, ngay cả Triệu Diệp và Vô Trần đại sư.

- Nói vớ nói vẩn!

Sắc mặt Hứa Như Hải tái nhợt, tức giận trách mắng.

Tiểu thái giám ủy khuất mà nhìn xem lão thái giám ngập ngừng nói:

- Tổng quản đại nhân, nô tài tận mắt nhìn thấy là Tà Thiên sau khi đột phá đến Nội Khí Cảnh, một quyền đánh chết Lâm Sát Hổ…

Phụt!

Sắc mặt Hứa Triển Đường trong nháy mắt đỏ lên bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi ngất đi.

- A….

Hắc Y trưởng lão của Xích Tiêu Phong quét mắt nhìn vẻ mặt ngây ra như phỗng của mọi người, cảm thấy bản thân thanh tỉnh lại đầu tiên nên hơi đắc ý, sau khi xùy cười một tiếng hắn lạnh lùng nói,.

- Đúng là sai lầm nghiêm trọng, loại người hèn mọn như thế sao có thể đột phá đến Nội Khí Cảnh!

Lão thái giám cười đến nheo mắt, cúi đầu ôn nhu nói:

- Ngươi còn gì muốn nói với bọn ta không?

Tiểu thái giám ngẫm lại, nhãn tình sáng lên nói:

- Tổng quản đại nhân, ta phát hiện công pháp mà Tà Thiên tu luyện, hắn, hắn tu luyện là công pháp rác rưởi nhất của Nội Khí Cảnh!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)