Vạn Cổ Tà Đế

Chương 129: Ngũ chiến định thiên! (trung) (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Dường như bị oán khí ngập trời của Tà Thiên ảnh hưởng cũng giống như sự xuất hiện của Vô Trần đại sư, mặt trời ở Biện Lương Thành vốn rực rỡ, bị một tầng bây đen che đi cực giống như áo cà sa màu đen của hắn.

Tuy vẻ mặt của Hắc y lão hòa thượng vẫn bình thường nhưng Cung lão và Ôn Thủy đều cười nhẹ nhõm. Vô Trần đại sư rất ít khi rời khỏi Vô Trần Tự, lần này có thể đích thân đến Biện Lương Thành thật sự rất tốt cho Tà Thiên.

Triệu Diệp thấy Võ Trần đại sư ngồi xuống cũng ngồi xuống theo, cười nhẹ hỏi:

- Đại sư luôn tĩnh tu trong Vô Trần Tự, hôm nay sao có hứng bước vào hồng trần?

- A di đà phật, tâm huyết dâng trào mà thôi.

Vô Trần Đại Sư nói tiếng niệm phật.

Cung lão cười nói:

- Đại sư là vì Tà Thiên mà đến sao? Chắc hẳn đại sư phát hiện thiên tư kẻ này có một không hai. Nếu thật sự được đại sư dạy bảo, chắc chắn thành tựu sau này thật không thể đoán trước được!

Vô Trần đại sư nhàn nhạt nhìn Cung lão, trầm mặc thật lâu chắp tay trước ngực nói:

- Kẻ này, là Sát Tu.

Lôi đình giữa trời quang, từng hạt mưa tí tách rơi xuống trên đài cao nhất thời yên tĩnh.

Mặt của Cung lão và Ôn Thủy đang cười nháy mắt cứng đờ.

Triệu Diệp kinh ngạc chợt nở nụ cười rực rỡ tựa lưng trên long ỷ, chuẩn bị xem kịch hay.

Ngay lúc này, trong hành lang của Hắc Hổ Bang cũng diễn ra một trò vui.

Lâm Sát Hổ biết Tà Thiên, hai ngày trước còn ở trước mặt Tà Thiên giả làm Thứ tôn tử . Cho nên hôm nay có thể gặp Tà Thiên hắn vô cùng vui vẻ, bởi vì hắn đang ở trên địa bàn của mình là một Thứ tổ tông.

Phất phất tay, xua đi những thủ hạ đang ập đến. Lâm Sát Hổ đứng dậy, từng bước đi xuống đại sảnh đi đến bên cạnh chín tên thủ hạ đã chết kia, nghiêm túc nhìn mấy nhánh cây xanh biếc kinh ngạc cười nói:

- Quả nhiên là Thiên Toàn Địa Chuyển của Trịnh gia, lúc Kiền gia gia nói với ta ta còn không tin.

Tà Thiên thở gấp, từng bước đi vào đại sảnh cúi người nhìn thương thế của Cổ lão bản. Tay phải trùm lấy mặt của Cổ lão bản sau vài hơi đã buông ra, kéo Cổ lão bản dựa vào cửa đại sảnh.

- Chờ ta sẽ xong ngay thôi.

Cổ lão bản dễ chịu một chút nhìn Tà Thiên đang muốn nói gì đó nhưng lời trong cổ họng lại không thể nói ra, chỉ hy vọng đối phương có thể hiểu được ẩn ý từ trong mắt của hắn.

- Tà Thiên à, nhân sinh cả đời khó tránh khỏi muốn giả làm tôn tử mấy lần. Cứng quá dễ gãy, ngươi nhìn ta này,lần trước nếu không ra vẻ đáng thương cũng không đợi được ngươi cứu đâu, gì vậy ta đâu có kể chuyện cười với ngươi…

Tà Thiên nghe hiểu hiếm khi cười ra tiếng, vỗ vỗ vai Cổ lão bản, quay người đối mặt với Lâm Sát Hổ, chân thành nói:

- Thiên Toàn Địa Chuyển rất đơn giản, ta liếc mắt đã biết. Đúng rồi, ngươi biết cái gì là Hình Ý không?

Lâm Sát Hổ sững sờ, cười nhạo nói:

- Biết thì sao?

- Ngươi biết à?

- Ha ha.

Lâm Sát Hổ cười có chút miễn cưỡng nhưng vẫn gật đầu.

- Hình Ý tuy khó lại không làm khó được Sát Hổ ta.

Tà Thiên gật gật đầu, rất hài lòng nói:

- Vậy là tốt rồi, vừa nãy Hứa Triển Đường đánh ra một quyền ta còn không lĩnh ngộ được hoàn toàn, hy vọng ngươi lợi hại hơn Hứa Triển Đường một chút, đa tạ.

Vừa nói xong, Tà Thiên đã đi đến phía trước, sau năm bước sát ý như Ma!

- Ha! Buồn cười, Man Lực Cảnh mà muốn lĩnh ngộ Hình Ý!

Lâm Sát Hổ còn chưa chế giễu xong đã cảm thấy sóng lớn đang ầm ầm kéo về phía hắn. Tuy nói Hình Ý thô thiển lại khiến cho hắn vô cùng kinh hãi, vội vàng khởi động nội khí, một chưởng hóa thành một con mãnh hổ màu đen ngửa mặt lên trời vừa kêu lớn vừa đánh về phía Tà Thiên!

- Phá!

Đối mặt với nội khí bàng bạc của Lâm Sát Hổ, Tà Thiên như điên cuồng nghiêm nghị quát lớn, sóng lớn lên cao ngất trời!

Ầm!

Tà Thiên trực tiếp bị đánh văng ra ngoài đại sảnh!

Thấy thế, bang chúng của Hắc Hổ Bang cười vang một lúc sau mới dừng lại.

Thân là bang chúng của Hắc Bang Hổ cười nhạo đối thủ giúp bang chủ là chuyện đương nhiên. Nếu cười nhạo giúp bang chủ vậy nhất định sẽ được bang chủ chú ý. Sau khi cười vang một hồi, tất cả mọi người sẽ theo thói quen quay đầu nhìn Lâm Sát Hồ, lần này tiếng cười nhất thời dừng lại.

Sắc mặt bang chủ trở nên khó coi!

Chẳng lẽ một chưởng này của bang chủ không đạt đến hiệu quả vừa ý?

Hẳn là, ta luôn cảm thấy một chưởng của bang chủ có thể đánh tên tiểu tử không biết tự lượng sức mình văng đến cửa hoàng cung!

Chỉ có những người biết quan sát mới phát hiện trước mặt Lâm Sát Hổ có một dấu chân rất sâu.

Khi bọn họ đã hiểu rõ lai lịch của dấu chân này, hồn vía trong nháy mắt như bay lên trời!

Tà Thiên bị đánh văng ra khỏi đại sảnh nhưng bang chủ của bọn họ cũng lui về hai bước!

Tiếng bước chân lộc cộc vang lên, đánh vỡ sự yên tĩnh trong đại sảnh. Mọi người kinh hãi quay đầu nhìn thấy khóe miệng Tà Thiên chảy máu, tay hắn đỡ khung cửa kịch liệt thở dốc.

Thời gian dường như trở lại thời điểm Tà Thiên vừa đến.

Cổ lão bản gian nan ngẩng đầu, lo lắng nhìn lên đỉnh đầu của Tà Thiên. Tà Thiên dường như cũng phát giác ra cúi đầu nhếch mép cười một tiếng:

- Chờ ta, một chút nữa thôi sẽ xong ngay.

Nói xong, Tà Thiên đứng thẳng lên đi vào đại sảnh.

- Ngươi thật mạnh miệng.

Tà Thiên lau đi vết máu trên khóe miệng, rất nghiêm túc nói với Lâm Sát Hổ.

- Hình Ý của ngươi còn không bằng Hứa Triển Đường, sao ngươi có thể mạnh miệng như vậy?

Đây, đây mẹ nó không phải là khiêu khích sao? Một đám bang chúng vừa hoàn hồn đã nghe thấy lời ấy tròng mắt như muốn rớt ra ngoài!

Lâm Sát Hổ hít một hơi thật sâu, trong mắt lại không có ý cười chỉ có lạnh lẽo và phẫn nộ:

- Hôm nay không moi tim móc ruột của ngươi, Lâm Sát Hổ ta quyết không làm người!

- Ngươi lại mạnh miệng nữa rồi.

Tà Thiên nhếch miệng cười một tiếng sau đó cả người như cung, phóng như chớp!

- Suất Bi Chưởng! Chết Đi!

Sắc mặt Lâm Sát Hổ đỏ lên, hai mắt trợn tròn giận dữ hai chưởng trái phải như hai tấm bia đẩy về phía Tà Thiên!

Cả đời lần đầu đối mặt với một kịch toàn lực của Nội Khí Cảnh tầng bốn, đồng tử Tà Thiên kịch liệt co rụt nhưng vẫn xông lên như trước!

- Còn thiếu một chút, thiếu một chút nữa…

Tà Thiên gắt gao nhìn nửa tấm bia bể, không quan tâm đến Tà Sát đang điên cuồng cảnh báo không nhìn đến trời đất đang vỡ nát không chút do dự, đánh ra một quyền ở trong huyết vụ!

Trong khoảnh khắc đó, toàn bộ thế giới đều trở nên chậm chạp…

Tà Thiên ngẩng đầu nhìn trời, chữ “Tà vẫn như trước.

Đầu gối hơi cong, nhẹ nhàng nhảy lên Tà Thiên đến phía dưới chữ “Tà.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️