Vạn Cổ Tà Đế

Chương 128: Ngũ chiến định thiên (thượng) (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Tổng quản đại nhân, xin ngài cứ an tâm chờ một chút.

Ôn Thủy đánh gãy lão thái giám, kêu lên:

- Ta và Tà Thiên, quen biết nhau sau khi giải luận võ Man Lực Cảnh diễn ra. Sau khi một đường theo hắn đến hành lang Hà Tây, dưới Âm Thần Phong, hắn gặp phải mười sáu tên cướp Hà Tây vây công, giết mười lăm người thả một người. Người này không ra tay, trên Âm Trần Trại bị mười sáu người vây công, hắn, giết hết toàn bộ. Sau đó, hắn ở sau sườn núi Âm Thần Phong liều mạng cứu ta không ngã khỏi vách núi.

Lời vừa dứt, tất cả mọi người đều sửng sốt. Nghe Ôn Thủy trưởng lão nói như vậy đúng là làm chứng cho Tà Thiên nhưng làm chứng kiểu này có khác gì nói Tà Thiên là Sát Tu đâu!

Lão thái giám mơ hồ có loại dự cảm không lành, lúc này Ôn Thủy lại hỏi:

- Chư vị, giang hồ ở Tống Quốc xuất hiện rất nhiều Sát Tu nhưng các ngươi từng nghe đến việc có Sát Tu giết người, có Sát Tu nào không để ý đến an nguy cứu người chưa?

Mọi người bừng tỉnh đại ngộ. Nếu đúng như Ôn Thủy nói, vậy Tà Thiên kia thật đúng là không quá giống Sát Tu gặp người là giết.

- Ha ha, Ôn Thủy trưởng lão, kẻ này cực xảo trá nói không chừng phát hiện ngươi theo dõi hắn nên cố ý làm như vậy đấy?

Lão thái giám thấy mọi người do dự, trong lòng căng thẳng cười lạnh nói.

Ôn Thủy ha ha cười nói:

- Tổng quản đại nhân, xin nói cho ta biết. Sát Tu mất đi lý trí nhân tính, trừ một chữ “Giết còn biết suy nghĩ đến việc khác sao?

- Ặc!

- Ta biết Tà Thiên giết người quá nhiều, thậm chí tận mắt nhìn thấy ...

Ôn Thủy thở dài, chậm rãi nói.

- Lúc ấy ta cũng cho rằng hắn là Sát Tu thậm chí còn từng sinh ra sát tâm với hắn nhưng sau này ta hiểu ra chẳng qua sát tính của hắn hơi lớn một chút, mà những người hắn giết tất cả đều muốn giết hắn. Cho dù có tội, tội cũng không đáng chết.

Nghe như vậy, phần lớn mọi người đều gật đầu đồng ý. Nhớ lại biểu hiện của Tà Thiên trong buổi luận võ cũng chỉ có Lưu Dương tuyên bố muốn chém đầu Tà Thiên nên chết thôi. Cho dù là Chu Triêu Dương bị ngược đến thảm ra, ngày hôm sau không phải đã nhảy nhót được rồi sao?

Lão thái giám quay đầu nhìn thấy vẻ mặt Triệu Diệp không có chút ý cười nào, trong lòng nhất thời lạnh xuống, lạnh lùng nói:

- Vậy theo ý của Ôn Thủy trưởng lão, tội của kẻ này nên nghiêm trị thế nào?

- Chuyện này…

Ôn Thủy khẽ nhíu mày, hắn chỉ nói được lời khách khí thân là người trong giang hồ nào có chuyện không giết người . Nhưng giết người đều sẽ bị trừng phạt, giang hồ sao có thể thành giang hồ của triều đình được vậy thì còn là giang hồ gì nữa?

Có điều dù gì cũng có hoàng đế ở đây, hắn cũng không tiện phản bác lời của lão thái giám. Ngay lúc này, Cung lão mừng rỡ tiến lên cung kính nói:

- Tổng quản đại nhân, ta có một cách.

- Ngươi?

Lão thái giám cười cười.

- Ngày trước, ta từng đến lễ bái ở Vô Trần Tự được Vô Trần đại sư chỉ điểm, đại sư nguyện lấy Vô Thượng Phật Pháp điểm hóa Tà Thiên, diệt sát tính.

Lão thái giám không nhịn được mà nuốt nước miếng, một Ôn Thủy thôi mà hắn đã khó ứng phó rồi, bây giờ có thêm một Vô Trần đại sư hắn không khỏi nhìn về phía Triệu Diệp ở phía sau. Chỉ thấy hoàng đế khẽ gật đầu, hắn thầm than một tiếng Tà Thiên đúng là mạng lớn.

- Nếu như thế, vậy…

- Tổ tông! Tà Thiên tiểu tổ tông…

Tà Thiên mãnh liệt xoay người ánh mắt huyết sắc nhìn thẳng thấy Tiểu Mã Ca đang lảo đảo từng đằng xa chạy đến!

- Lão, lão bản bị người của Hắc Hổ Bang bắt, bắt rồi.

Tiểu Mã Ca nằm rạp xuống đất còn chưa nói xong, Tà Thiên đã nhảy xuống lôi đài, vừa chạy như điên vừa nghiêm nghị hỏi:

- Ở đâu!

- Tụ, Tụ Nghĩa Phường!

Trong lòng lão thái giám mừng rỡ không ngờ bản thân chỉ tùy ý bày kế mà Tà Thiên đã không do dự nhảy vào. Mắt thấy Cung lão cùng Ôn Thủy muốn đuổi theo, hắn lập tức kéo hai người lại cười nói:

- Hai vị yên tâm, cao tầng của Hắc Hổ Bang đều bị bọn ta tống giam sẽ không sao cả. Bây giờ hoàng thượng bởi vì chuyện của Tà Thiên mà triệu kiến hai vị, không thể từ chối đâu.

Cung lão và Ôn Thủy liếc mắt nhìn nhau đành bất đắc dĩ đi lên đài cao, trong lòng mơ hồ có chút lo lắng.

Tụ Nghĩa Phường, tổng đường của Hắc Hổ Bang.

Lâm Sát Hổ cũng không bị lão thái giám bắt giữ. Trên thực tế, thân phận của hắn chính là nghĩa tôn của lão thái giám, rất nhiều đại nhân vật trong triều đình đều biết chuyện này ngay cả Triệu Diệp cũng biết rõ. Cho nên hơn nửa thành trì của Tống Quốc đều là của Hắc Hổ Bang nên mới có thể tồn tại được lâu như vậy.

Lúc này Lâm Sát Hổ đang ngồi ở trên ghế da hổ, rũ chân, vô cùng hứng thủ nhìn thủ hạ hành hạ Cổ lão bản.

- Nghe nói người này rất kiên cường…

Lâm Sát Hổ uống một ngụm trà, cười như không cười nói.

- Đám các ngươi, nhẹ tay một chút. Người này kêu khóc thảm thiết như vậy, lão tử nghe khó chịu!

Vừa dứt lời, một tên phía dưới cười hắc hắc dùng kẹp lấy móng tay trên ngón trỏ của Cổ lão bản, hung hăng nhổ một cái!

- A!

Cổ lão bản ngửa mặt lên trời gào thét đau đến suýt chút nữa ngạt thở.

- Vẫn khó chịu!

Lâm Sát Hổ cười lắc đầu.

- Bang chủ, vậy để ngươi nghe hay hơn chút nhé!

Thủ hạ nhổ móng tay xong lại tìm thêm tám người, ai cũng cầm kềm sắt trong tay đồng thời kẹp lấy chín móng tay chân còn lại của Cổ lão bản.

- Ha ha, Cổ lão bản vì để bang chủ của ta sung sướng, chín huynh đệ bọn ta dùng hết sức cha sinh mẹ đẻ của mình lão nhân gia ngài cũng phối hợp đấy, được không?

Lâm Sát Hổ cười to:

- Đừng rút ra một lượt, nghe lệnh của ta mỗi một lần hô hấp lại rút ra một lần, lão tử muốn hắn đau đến không hít thở nổi để hắn ngộp chết!

- Ha ha, vẫn là Bang Chủ đủ hung ác!

Thủ hạ nịnh bợ nói với Lâm Sát Hổ.

- Đừng có tranh với lão tử để ta trực tiếp nhổ, một, hai…

Cổ lão bản bị dọa sợ đến mất hồn mất vía. Đếm tới hai hắn chỉ thấy nước tiểu của mình chảy ra, quần ướt đẫm, nghĩ thầm bản thân tiêu rồi không chỉ phải chết, trước khi chết còn bắt chước Tiểu Mã Ca.

Đang lúc hắn chuẩn bị tinh thần sẽ vô cùng đau đớn lại phát hiện cơn đau vẫn chưa xuất hiện. Hắn sợ hãi ngẩng đầu nhất thời ngẩn ngơ, không tin được nhìn giữa trán của chín người ki lại có nhánh cây còn có lá xanh biếc trên đó.

Sau khi chín người kia té xuống đất, đại sảnh của Hắc Hổ Bang tĩnh mịch lại thêm tiếng thở dốc vô cùng kịch liệt.

Cổ lão bản quay đầu trông thấy Tà Thiên vịn tay trên khung cửa sổ hai mắt huyết hồng!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️