Phủ Đại Tư Mã phủ, Luyện Võ Đường bị sét đánh đã rực rỡ hẳn lên.
Hứa Bá Thiên vừa hồi phủ đứng cách một hòn non bộ chăm chú nhìn Hứa Triển Đường đang tu luyện đến quên mình ở bên trong, sắc mặt bình tĩnh.
- Triển Đường tu luyện bao lâu?
Hậu tổng quản ở bên cạnh nhanh chóng đáp:
- Gia chủ, mười tám canh giờ chưa từng ngơi nghỉ.
- Trong phủ Tuyết Tham Đan còn đủ không?
Hứa Bá Thiên hơi hơi nhíu mày, hỏi.
Cái gọi là Tuyết Tham Đan có tác dụng không khác Long Báo Đan là bao, đều là đan dược tốt nhất để giúp đỡ cảnh giới tương ứng tu luyện. Long Báo Đan có thể cải thiện thể chất của võ giả Man Lực Cảnh tốt nhất, xúc tiến tu luyện mà Tuyết Tham Đan không chỉ có tác dụng điều hòa khí huyết, còn làm nội khí bản mệnh tăng lên tu vi cũng tiến nhanh.
- Gia chủ, thiếu gia đã dùng hết Tuyết Tham Đan cực phẩm rồi, bây giờ chỉ còn Tuyết Tham Đan trung đẳng.
Tổng quản đến cúi đầu nói.
- Thiếu gia nói không sao, lão nô lập tức sắp xếp…
- Hoang đường!
Sắc mặt Hứa Bá Thiên nhất thời âm trầm lạnh lùng nhìn lão tổng quản.
- Tôn nhi của Hứa Bá Thiên ta, ngay cả Tuyết Tham Đan cực phẩm mà cũng không có để dùng sao?
Tổng quản bị dọa đến mức lập tức quỳ xuống, run giọng nói:
- Lão nô biết tội, lão nô sẽ lập tức đi mua.
- Mua toàn bộ Tuyết Tham Đan cực phẩm ở Biện Lương Thành về đây!
Không biết vốn đã thô bạo như vậy hay chỉ đơn thuần là vì phát tiết, Hứa Bá Thiên lạnh lùng phân phó.
- Triển Đường đã muốn tu luyện, ta thân là gia gia phải cho hắn thứ tốt nhất!
Tổng quản rời đi thật lâu, Hứa Bá Thiên mới yên lặng rời khỏi hòn non bộ, gọi Hứa Như Hải vào trong thư phòng kể hết tất cả mọi chuyện lúc ở trong cung.
- Hừ!
Sắc mặt Hứa Như Hải tái xanh, vỗ bàn đứng dậy mắng.
- Hứa gia ta cúc cung tận tụy bảo vệ Tống Quốc trăm năm an ổn, hắn không thấy được lòng trung tâm của Hứa gia ta lại còn nhiều lần muốn qua cầu rút ván, lẽ nào thật sự là như vậy!
Hứa Bá Thiên lạnh lùng nói:
- Sao ngươi dám nói mấy lời mục vô quân phụ như thế?
- Phụ thân, không phải ta mục vô quân phụ mà là Triệu Diệp hắn…
- Im ngay!
Sắc mặt Hứa Bá Thiên trầm xuống.
- Còn nói lời đại nghịch bất đạo như thế, ta sẽ xem như không có người nhi tử như ngươi!
Hứa Như Hải tức giận hừ một tiếng, cười lạnh nói:
- Ha ha thật là buồn cười! Còn muốn dùng Tà Thiên uy hiếp chúng ta, một Sát Tu nhân thần cộng phẫn còn không sống được bao lâu có tư cách này sao!
Hứa Bá Thiên trầm ngâm hồi lâu, thở dài:
- Đây cũng là chuyện ta không ngờ đến, lúc Triển Đường đến Nội Khí cảnh tầng một, ba chiêu đánh bại Lưu Dương. Trận đấu mà Tà Thiên đánh bại Lưu Dương còn phải đánh lén, hoàng thượng lấy đâu ra tự tin,cho rằng Tà Thiên có thể đánh bại Triển Đường, đúng là không hiểu nổi…
- Phụ thân, chuyện này có gì mà không hiểu…
Hứa Như Hải đột nhiên hiểu rõ.
- Triệu Diệp kia cũng không phải mới nhắm vào Hứa gia ta một hai lần, lần nào ra tay mà chẳng là đánh cược? Nói chí lớn nhưng tài mọn, hoàng đế Tống Quốc ta đứng đầu luôn đó!
Dường như cho rằng Hứa Như Khải nói có lý, Hứa Bá Thiên thở dài một hơi lắc đầu nói:
- Ta tin vào thực lực của Triển Đường đủ để Hứa gia ta có thể vượt qua kiếp nạn này nhưng chúng ta cũng không thể khinh thường, ta định lấy Cửu Chuyển Đại Hoàn Đan cho Triển Đường dùng, như thế…
- Không thể!
Hứa Như Hải nổi điên, kiên quyết nói.
- Phụ thân, viên Cửu Chuyển Đại Hoàn Đan kia là thứ ngươi dùng để kéo dài tính mạng, toàn bộ Đế Quốc có mấy viên như vậy ngươi cho Triển Đường, ngươi không muốn sống nữa sao?
- Ha ha, ta sống lâu như vậy để làm gì?
Hứa Bá Thiên thoải mái cười một tiếng, đứng dậy sờ sờ đầu của nhi tử vui mừng nói:
- Cửu Chuyển Đại Hoàn Đan có thể cho ta năm năm thọ mệnh,nhưng cũng có thể cải thiện thể chất của Triển Đường, tăng cường tu vi. Như Hải à, Triển Đường mới là người quan trọng nhất của Hứa gia ta, cho dù ta mất mạng cũng phải bảo vệ hắn chu toàn.
Hứa Như Hải vẫn kiên quyết lắc đầu:
- Phụ thân chuyện này ta hiểu rõ. Nhưng lần này ngươi hoàn toàn không cần phải cẩn trọng như vậy, Sát Tu kia tuyệt đối không phải đối thủ của Triển Đường…
- Là do ngươi nghĩ vậy thôi.
Hứa Bá Thiên đi đến trước bức tranh, bức tranh vẽ một sư, một sói, một hổ, chính là khắc họa ba phụ tử Hứa gia.
Hùng Sư cường tráng, cúi đầu ngẩng đầu bá khí vô song.Hung Lang uy mãnh, lộ ra sát khí, chỉ có Ấu Hổ nằm sấp ở giữa, ngửa đầu thét dài hai hàng lông mày bễ nghễ khí khái vô cùng giống như muốn toát ra khỏi bức họa.
- Ta cũng cho rằng như thế.
Hứa Bá Thiên quay người nhìn sói đói, nhàn nhạt hỏi:
- Triển Đường cũng cho rằng như thế à?
- Phụ thân, vậy ngươi muốn…
- Để xem Triển Đường lựa chọn như thế nào.
Hứa Bá Thiên nhấc lên bức họa, lấy ra một cái hộp từ trong bức tường để lên bàn sách rồi lướt đi.
- Triển Đường không biết vật này có công dụng gì với ta, ngươi tuyệt đối không thể tiết lộ đưa đến Luyện Võ Đường đi.
Hứa Triển Đường nhìn vật trong hộp, nhíu mày hỏi:
- Phụ thân đây không phải Cửu Chuyển Đại Hoàn Đan sao?
Vẻ mặt Hứa Như Hải vẫn như cũ, cười nhạt nói.
- Cũng do chúng nô tài làm việc không chu đáo thế mà lại cắt cung cấp Tuyết Tham Đan cực phẩm, gia gia ngươi thấy ngươi cố gắng như thế nên kêu ta đưa thuốc đến cho ngươi. Tuy nói viên thuốc này có tính dưỡng sinh nhưng ngươi ăn vào, cũng có thể cải thiện thể chất, chí ít có thể tăng tu vi lên một tầng so ra còn tốt hơn là dùng nhiều Tuyết Tham Đan.
Hứa Triển Đường yên lặng chăm chú nhìn Cửu Chuyển Đại Hoàn Đan, thân ảnh Tà Thiên vừa biến mất ở trong đầu không lâu bây giờ lại xuất hiện trở lại.
Ngay lúc hắn đang xuất thần, Hứa Như Hải chăm chú quan sát nhi tử của mình đồng thời trong lòng cũng không ngừng cầu nguyện:
- Đừng suy nghĩ! Đừng do dự! Lập tức từ chối!
- Thay ta cám ơn gia gia.
Lâu chừng mấy giây, Hứa Triển Đường duỗi tay ra lấy cái hộp, lúc bốn tay giao nhau không ai phát hiện hai tay Hứa Như Hải đang run rẩy…