Vạn Cổ Tà Đế

Chương 100: Quay lại biện lương – sóng gió (hạ) (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Man Lực cảnh tầng mười dưới chữ “Tà, một hàng chữ nhỏ tu luyện hoàn chỉnh Bồi Nguyên Công đã nhạt đi, thay vào đó là hai chữ Khí Kinh.

Khí Kinh, chính là sách mà hắn tiêu hủy trong động sườn núi, đây là cuốn sách mà lão đầu điên đặt ở sườn núi động giúp hắn tu luyện Nội Khí cảnh, ban đầu hắn còn hơi nghi hoặc một chút, Man Lực cảnh sao có thập bản công pháp mà Nội Khí cảnh cũng chỉ có một bản.

Sau khi nghiên cứu Khí Kinh, hắn biết nguyên nhân.

Võ giả Man Lực cảnh luyện thể đạt với cực hạn của bản thân, thể nội sẽ sinh ra một tia nội khí căn nguyên nhất, dựa vào tia nội khí này, lại dựa vào nội khí công pháp là có thể khiến nội khí dần dần tinh thuần.

Khi nội khí võ giả có thể xông phá Thập Nhị Chính Kinh đại biểu võ giả thành tựu Nội Khí cảnh tầng một, lúc này nội khí trong thể nội võ giả có lực đạo hai ngàn cân.

Cho nên, Nội Khí cảnh thông qua tu luyện gia tăng nội khí trong thể nội, một bản công pháp là đủ.

Đáng tiếc, hắn vẫn không hiểu mình làm sai gì.

Thật lâu không cách nào nghĩ thông suốt, trong lòng Tà Thiên hiếm khi sinh ra một tia vội vàng xao động, vì ngày mai luận võ, hắn không thể không ép buộc bản thâb bình tĩnh trở lại, sau khi đỡ Cổ Lão Bản về buồn, lúc rời đi, đột nhiên lại nghĩ tới một chuyện, sau đó ngồi cạnh giường, năm ngón tay sờ mặt Cổ Lão Bản, không bao lâu, từng tia từng tia tinh khí trắng sữa chui vào thất khiếu của Cổ Lão Bản.

Chu gia nghị sự đường, đèn đuốc đã sáng mấy canh giờ.

Trong mấy canh giờ này, Chu Bác Nhiên cùng Chu Triêu Dương rất trầm mặc, mười mấy vị trưởng lão Chu gia nói khô cả họng, đầu váng mắt hoa, đều sắp choáng, sau cùng, một vị trưởng lão không thể không an ủi:

- Gia chủ, Triêu Dương, các ngươi buông lỏng đi, mặc dù Tà Thiên kia có thể đối đầu Nội Khí cảnh tầng một, gặp phải võ giả tầng hai cũng tất bại.

- Đúng đấy, người người đều rõ ràng, Nội Khí cảnh tầng hai đả thông hai đầu chính kinh, một khi hai đầu chính kinh được đả thông, nội khí tuần hoàn không ngừng, quanh thân phòng ngự tăng gấp bội, cho dù Tà Thiên là yêu nghiệt cũng không thể thương tổn đối thủ, làm sao thắng được? Lại nói, giới này luận võ có ba cao thủ Nội Khí cảnh tầng ba báo danh.

Chu Bác Nhiên liếc mắt nhìn Chu Triêu Dương suy nghĩ xuất thần, than thở một tiếng:

- Ta há có thể không biết điểm ấy.

- Gia chủ, rốt cuộc ngươi lo lắng cái gì?

- Ta lo lắng…

Không đợi Chu Bác Nhiên nói xong, Chu Triêu Dương đứng dậy đi về phía cửa chính, vừa đi tới đại môn, hắn dừng bước, hờ hững nói:

- Hiện tại ta đi báo danh tham gia luận võ Nội Khí cảnh, phụ thân không cần lo lắng.

Lời này vừa nói ra, tất cả trưởng lão nhất thời trợn mắt líu lưỡi, thật lâu mới hồi phục tinh thần lại, nhìn về phía Chu Bác Nhiên, gấp giọng nói:

- Gia chủ không thể! Tuyệt đối không thể.

Chu Bác Nhiên lắc đầu, đắng chát thở dài:

- Ta lo lắng không phải tu vi của Tà Thiên, càng không phải ngày mai hắn sẽ đại phát dị sắc, hoàn toàn che giấu quang mang của Triêu Dương, mà chính là võ đạo chi tâm một lòng dũng cảm tiến về phía trước của hắn! Các ngươi tự vấn lòng xem, lúc các ngươi Man Lực cảnh tầng, có thể có can đam làm những chuyện như thế không?

Tất cả trưởng lão im lặng không nói gì, nội tâm lại bị Chấn động, không cách nào tự điều khiển.

Trong giang hồ Uyển Châu, xuất hiện qua rất nhiều ví dụ Man Lực cảnh tầng chín đánh bại Nội Khí cảnh một tầng, lại chưa bao giờ có tiền lệ đánh bại Nội Khí cảnh tầng hai, điều này là chuyện tuyệt đối không thể vượt qua, bởi vì điều này đại biểu cho chân lý.

Chân lý phủ đầu, cho nên bọn họ giễu cợt Tà Thiên cuồng vọng tự đại, nhưng nếu là chân lý, Tà Thiên há có thể không biết? Dưới tình huống biết còn có thể đi đếnbước này, võ đạo chi tâm, rốt cuộc cường đại đến mức độ trình độ kinh người như nào?

Bọn họ rất rõ ràng, võ đạo chi tâm hiếm có từ xưa tới nay trong giang hồ từ từ bay lên sẽ trở thành tâm ma cường đại trở ngại chuyện tu hành của tất cả mọi người!

Nếu không thể chiến thắng tâm ma, tu vi không tiến thêm tấc nào nữa, mà muốn chiến thắng, trừ phi giết tâm Ma!

Chu Bác Nhiên lo lắng chính là điểm này, Chu Triêu Dương đã thất bại một lần trong tay Tà Thiên, vì để cho mình cường đại lên, thậm chí lật lọng muốn đi vào Xích Tiêu Phong tu luyện.

Nhưng vào lúc này, Tà Thiên lại đột nhiên xuất hiện muốn tham gia Nội Khí cảnh luận võ, không thắng còn tốt, một khi chiến thắng, vậy thì đả kích đối với Chu Triêu Dương quả thực không thể tưởng tượng.

Nhưng khiến Chu Bác Nhiên vô cùng lo lắng, còn không thể chủ động nói ra, nếu không thương tổn Chu Triêu Dương càng lớn, may mà là, Chu Triêu Dương cũng hiểu rõ Vũ Đồ của mình sắp bị Tà Thiên chặt đứt, chủ động yêu cầu tham gia luận võ Nội Khí cảnh.

- Tà Thiên, ta tạm thời không phải là đối thủ của ngươi, nhưng ta sẽ không từ bỏ!

Đứng bên cạnh con sư tử đá bên ngoài Chu phủ, Chu Triêu Dương ngắm nhìn bầu trời, tinh không cuồn cuộn khiến lòng hắn dễ chịu một chút, hắn gắt gao nắm chặt quyền đầu, gầm thét lên:

- Ngày mai ta nhất định phải dùng thực lực mạnh nhất, đánh với ngươi một trận!

Nhà tranh nhỏ của Cung Lão, ở vào trí nghiệp phường của thành đông Biện Lương.

Cung lão hơn tám mươi tuổi rất biết bảo dưỡng thân thể, thường ngày lúc này, trong nhà tranh nhỏ đã sớm tối sầm, tối nay lại đèn đuốc sáng trưng.

Khiến màn đêm sáng lên, không phải Cô đăng trong nhà tranh nhỏ, mà chính là một bó đuốc dài trong đó.

Vừa đưa tiên thiếu chủ Dương gia Biện Lương Thành, Nội Khí cảnh tầng một Dương Cường Vũ, lão bộc còn chưa kịp quay người, Lưu gia thiếu chủ Lưu Dương lại xuất hiện trước mặt.

Lão bộc chớp chớp lão mắt, ngạc nhiên nói:

- Lưu công tử, không phải ngươi cũng đến báo danh đấy chứ?

Lưu Dương gật đầu thi lễ, lãnh ngạo nói:

- Có người muốn đoạn Vũ Đồ của chúng ta, ngồi chờ chết không phải phong cách của chúng ta, ngay cả Dương Cường Vũ cũng đến báo danh, ta há có thể sống chết mặc bây!

- Haizzz, loạn, loạn rồi!

Lão bộc lo âu mắt nhìn Cung lão im lặng không nói lời nào trong nhà tranh nhỏ, nghĩ thầm tên tiểu tử Tà Thiên đó, đúng là nên hung hăng bị chỉnh một trận.

Mãi đến khi Biện Lương Thành vang lên tiếng trống, ngọn đuốc bên ngoài nhà tranh nhỏ mới hoàn toàn biến mất, Cung lão chết lặng nhìn danh sách danh bỗng nhiên thêm ra hai mươi vị thiên tài Nội Khí cảnh, rất muốn gạch đỏ cái tên ở trang trước đó.

Đáng tiếc, hắn không thể.

Đã tuyệt một con đường của Tà Thiên, nếu ngay cả con đường này cũng đoạn, Cung lão không dám tưởng tượng, Tà Thiên không đường đi, có thể hoàn toàn hóa thân thành Sát Tu, đến lúc đó mặc dù có hòa thượng áo đen xuất thủ, cũng bất lực.

- Tà Thiên, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?

Cung lão chắp tay ngắm trăng, sầu khổ mà thán:

- Đỉnh phong Nội Khí cảnh tầng hai, không phải là đối thủ mà ngươi có thể vượt qua, ngươi không rõ, hay là ra vẻ hồ đồ đây? Haizzz, những người này vì võ đạo chi tâm, thế nhưng muốn giết ngươi cho thống khoái.

Hứa Triển Đường, Trịnh Ngữ, Chu Triêu Dương, Dương Cường Vũ, Lưu Dương.

Tà Thiên cũng không biết, bản thân vô tri cử động khiến cho thiên tài Nội Khí cảnh Biện Lương Thành dốc toàn bộ lực lượng, bởi vì võ đạo chi tâm của những thiên tài này, tất cả bị sự dũng cảm tiến lên cùng dũng khí của Tà Thiên làm cho chấn động.

Sau khi chấn động, bày trước mặt bọn hắn có hai con đường, một là thờ ơ đưa mắt nhìn Tà Thiên dũng cảm tiến tới, bản thân vĩnh sinh không thể tiến thêm, hoặc lòng mang Đại Dũng, đón đầu mà lên, giết chết Tà Thiên, chiến thắng tâm ma!

Không hề nghi ngờ, trước tâm lý Man Lực cảnh tuyệt đối không cách nào chiến thắng Nội Khí cảnh tầng hai, tất cả mọi người lựa chọn con đường thứ hai, đứng trước con đường phía trước của Tà Thiên.

Giờ phút này Tà Thiên đang toàn lực quán thâu Nguyên Dương cho Cổ Lão Bản, quán thâu ba lần, Cổ Lão Bản đã thành bàn tử.

Nhìn thấy Cổ Lão Bản béo ý, Tà Thiên muốn cười.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 43%👉

Thành viên bố cáo️🏆️