- Giờ ngọ canh ba ngày hôm nay, chém đầu trưởng lão và đệ tử của La Thiên Thánh Địa!
Tin tức này truyền đi làm chấn động toàn bộ những thế lực xung quanh Hoàng Cực Tiên Tông. Liệt Thiên Thượng Quốc cũng kinh hoàng. Chỉ một lúc thôi mà các quan chức cao ở Liệt Thiên Thư Viện đều tới thỉnh cầu phía trên Liệt Thiên Thượng Quốc can thiệp, gây áp lực cho Hoàng Cực Tiên Tông.
Bọn hắn biết rõ, một khi Hoàng Cực Tiên Tông thật sự chém đầu người của La Thiên Thánh Địa thì Liệt Thiên Thượng Quốc cũng gặp họa theo. Đến lúc đó Liệt Thiên Thư Viện cũng không thể không đếm xỉa đến.
Nhưng bọn hắn không muốn động tới La Thiên Thánh Địa nên chỉ đành phái người đi gây áp lực cho Hoàng Cực Tiên Tông!
Liệt Thiên Thượng Quốc cũng rõ điểm này, không hề do dự mà phái người tới Hoàng Cực Tiên Tông ngay sau khi mệnh lệnh của Dạ Huyền truyền ra, tới gặp mặt tông chủ phu nhân Giang Tĩnh.
- Giang trưởng lão, nếu như các ngươi giết người của La Thiên Thánh Địa, đến lúc đó trên dưới Liệt Thiên Thượng Quốc ta cũng sẽ phải khai chiến với La Thiên Thánh Địa, đối với hai bên mà nói đều không phải chuyện tốt. Ta thay mặt bệ hạ cũng như là mong muốn của trên dưới La Thiên Thánh Địa, khẩn cầu Giang trưởng lão thu hồi trảm lệnh.
Người tới nói với Giang Tĩnh.
Giang Tĩnh nghe xong thì trong lòng ít nhiều có chút không thoải mái. Thời điểm mà La Thiên Thánh Địa khai chiến với Hoàng Cực Tiên Tông sao không thấy người của Liệt Thiên Thượng Quốc tới trợ giúp. Hôm nay Hoàng Cực Tiên Tông thắng lợi muốn một chút chiến lợi phẩm nhưng La Thiên Thánh Địa lại lừa gạt ngoài miệng, tông môn đáp trả thì Liệt Thiên Thượng Quốc lại ra mặt ngăn cản. Bất cứ ai trong trường hợp này cũng cảm thấy khó chịu.
Giang Tĩnh bình tĩnh nói.
- Vương tướng quân, chuyện này toàn thể trên dưới Hoàng Cực Tiên Tông ta đã nghị sự quyết định, thứ cho ta không thể thu hồi trảm lệnh.
- Giang trưởng lão thật sự muốn Liệt Thiên Thượng Quốc rơi vào tình cảnh nước sôi lửa bỏng sao.
Sắc mặt Vương tướng quân trầm xuống.
Lúc này, bên ngoài điện truyền tới tiếng bước chân Dạ Huyền và Chu Ấu Vi bước vào điện, Dạ Huyền liếc nhìn Vương tướng quân một cái, nhàn nhạt nói.
- Có phải các ngươi đang lầm gì không. Rốt cuộc là Hoàng Cực Tiên Tông ta nắm giữ Liệt Thiên Thượng Quốc hay là Liệt Thiên Thượng Quốc nắm giữ Hoàng Cực Tiên Tông? Lúc trước La Thiên Thánh Địa xâm phạm không thấy các ngươi xuất binh tương trợ. Bây giờ La Thiên Thánh Địa bại dưới tay tông môn ta thì các ngươi lại chạy tới nói là không nên giết kẻ địch, có phải các ngươi ích kỷ quá rồi không?
- Hắn là ai?
Vương tướng quân nhìn Dạ Huyền một cái rồi lại nhìn về phía Giang Tĩnh, cau mày nói.
Giang Tĩnh mỉm cười.
- Hắn là con rể của Hoàng Cực Tiên Tông ta, Dạ Huyền.
Giang Tĩnh tuyệt đối đồng ý với những lời mà Dạ Huyền vừa nói. Đám người Liệt Thiên Thượng Quốc này chỉ vì tư lợi, sợ La Thiên Thánh Địa nên mới tới tìm bọn họ để gây sự.
- Con rể của Hoàng Cực Tiên Tông…
Vương tướng quân ngẩn người một chút, sau đó nhíu mày sâu hơn, đặt chén trà xuống nhàn nhạt nói.
- Từ lúc nào mà một kẻ đần độn có thể khoa tay múa chân ở đây?
Giang Tĩnh hừ lạnh một tiếng, nói.
- Xin thứ lỗi, bây giờ Dạ Huyền lại đại đệ tử của Hoàng Cực Tiên Tông, hắn có quyền tham gia chuyện này.
Từ lúc thấy Dạ Huyền tạo nên đủ loại kỳ tích, Giang Tĩnh đã thay đổi suy nghĩ. Nhưng trước mặt người ngoài thì Giang Tĩnh lại giống như đang bao che cho hắn hơn.
- Hả?
Vương tướng quân nghe thấy thế thì sững sờ, hắn nhìn về phía Dạ Huyền đột nhiên cười rộ lên.
- Hóa ra là bản tướng không phải phép, tên đần độn này lại là đại đệ tử của Hoàng Cực Tiên Tông cơ đấy.
- Nói nhảm ít thôi, tông môn ta không thu hồi trảm lệnh.
Dạ Huyền bình tĩnh nói.
Trong đôi mắt Vương tướng quân như hiện lên sát ý, ngang ngạnh nói.
- Nếu Hoàng Cực Tiên Tông miễn cưỡng muốn như vậy thì ta cũng đại diện cho Liệt Thiên Thượng Quốc tuyên bố, Liệt Thiên Thượng Quốc không còn do Hoàng Cực Tiên Tông nắm giữ nữa!
Lúc này sắc mặt Giang Tĩnh đã tái xanh.
Liệt Thiên Thượng Quốc từ xưa đến nay đều do Hoàng Cực Tiên Tông nắm giữ, hôm nay Vương tướng quân này lại muốn tách ra. Đây chính xác là một nỗi nhục của Hoàng Cực Tiên Tông!
- Ồ?
Dạ Huyền cũng cười nhạt một tiếng, bình thản nói.
- Đây mới là mục đích của Liệt Thiên Thượng Quốc ngươi đúng chứ?
Vương tướng quân hừ lạnh.
- Nếu như Hoàng Cực Tiên Tông thu hồi trảm lệnh rồi tạ lỗi với La Thiên Thánh Địa thì Liệt Thiên Thượng Quốc vẫn do Hoàng Cực Tiên Tông nắm giữ. Còn nếu không chỉ với Hoàng Cực Tiên Tông ngươi mà muốn nắm giữ Liệt Thiên Thượng Quốc ta thì không có tư cách!
Đến lúc này rồi Vương tướng quân cũng nói ra mục đích thật sự.
Uỳnh!
Giang Tĩnh trực tiếp đập vỡ bàn đá bên cạnh, sắc mặt sầm lại đầy sát ý.
Vương tướng quân thấy thế thì liếc nhìn Giang Tĩnh một cái.
- Thế nào, Giang trưởng lão muốn động thủ sao?
Ầm!
Ngay sau đó, Vương tướng quân bộc phát khí tức vững vàng áp chế được Giang Tĩnh! Thực lực của hắn chắc chắn là hơn Giang Tĩnh!
- Tứ đại tướng quân của Liệt Thiên Thượng Quốc quả là danh bất hư truyền!
Sắc mặt Giang Tĩnh khó coi, cố nặn ra một nụ cười.
- Vương Thế Kỳ ta từ trước đến nay đều muốn nói lý trước, nhưng nếu không được thì dùng bạo lực cũng là một cách. Bản tướng không sợ!
Vương tướng quân hay chính là Vương Thế Kỳ, chậm rãi thu hồi uy lực, cười nhạt một tiếng.
- Giang trưởng lão nghĩ kỹ chưa?
Giang Tĩnh nghe vậy thì đưa mắt nhìn về phía Dạ Huyền. Chuyện này vẫn là do hắn làm chủ.
Vương Thế Kỳ thấy thế thì trong lòng có chút kinh ngạc. Dạ Huyền này nổi danh là kẻ đần độn, nhưng hôm nay gặp mặt thì ấn tượng lại hoàn toàn khác. Với lại nghe đồn tông chủ phu nhân của Hoàng Cực Tiên Tông vô cùng không ưa Dạ Huyền, chỉ muốn đẩy hắn vào chỗ chết để nữ nhi Chu Ấu Vi nhà mình tìm được lang quân như ý. Hôm nay gặp mặt đúng là khác hoàn toàn với lời đồn.
Kẻ đần độn trong lời đồn chẳng những không ngốc mà còn là đại đệ tử của Hoàng Cực Tiên Tông, còn được Giang Tĩnh coi trọng.
Dạ Huyền nhìn về phía Vương Thế Kỳ, bình tĩnh nói.
- Ngươi vừa mới nói Hoàng Cực Tiên Tông không đủ tư cách nắm giữ Liệt Thiên Thượng Quốc?
Vương Thế Kỳ hơi nhăn mày, không rõ là sao nhưng vẫn nói.
- Chuyện này cả thiên hạ đều biết, Hoàng Cực Tiên Tông bây giờ sợ là còn không tính là thế lực tam lưu, còn đòi nắm giữ Liệt Thiên Thượng Quốc ta?
- Lời này nếu như Vương Dương Long còn sống nghe được chắc chắn sẽ một kiếm chém chết ngươi.
Dạ Huyền nhếch miệng, lạnh lùng nói.
Ầm!
Dạ Huyền vừa nói xong thì Vương Thế Kỳ lại bộc phát khí tức vô hạn! Hắn nhìn chằm chằm Dạ Huyền, gằn từng chữ.
- Vương Dương Long là tổ tiên Vương Gia ta, không phải là người mà tên bỏ đi như ngươi có thể gọi thẳng tục danh!
Sắc mặt Giang Tĩnh cũng hơi thay đổi, không ngờ Dạ Huyền sẽ nói những lời này.
Vương Dương Long, cái tên uy chấn thiên hạ. Người này lúc trước mà một trong mười tướng dưới trướng của Liệt Thiên Đại Đế, danh chấn chư thiên. Mà Vương Gia của Vương Thế Kỳ chính là Vương Gia của Vương Dương Long. Gọi thẳng tục danh Vương Dương Long thật sự là đại bất kính.
Dạ Huyền bình tĩnh nói.
- Trước kia Liệt Thiên Thượng Quốc chỉ là một tiểu quốc. Sau khi Liệt Thiên Đại Đế xuất hiện, dưới chướng có Thập Đại Đế Tướng tạo nên Hoàng Cực Tiên Tông chinh chiến chư thiên. Cuối cùng vạn thế uy danh, bọn hắn từng nói Hoàng Cực Tiên Tông sẽ luôn luôn là tông môn nắm giữ Liệt Thiên Thượng Quốc, như vậy mới có thể khiến Liệt Thiên Thượng Quốc quật khởi. Hôm nay chỉ vì một La Thiên Thánh Địa cỏn con mà các ngươi muốn tách hỏi Hoàng Cực Tiên Tông, đúng là lợi hại!
Dạ Huyền ghét nhất là cái loại người vong ân phụ nghĩa. Năm đó nếu không có Hoàng Cực Tiên Tông thì làm gì còn Liệt Thiên Thượng Quốc! Không chừng còn sớm bị người ta giẫm đạp dưới chân rồi.
Bây giờ Liệt Thiên Thượng Quốc có thực lực tuy mạnh hơn Hoàng Cực Tiên Tông nhưng bọn hắn tồn tại đến nay đều là vì có Hoàng Cực Tiên Tông.
Lời nói này cũng khiến cho Giang Tĩnh và Chu Ấu Vi thay đổi sắc mặt trở nên phức tạp. Chuyện này từ lâu rồi không ai dám nói ra.
Vương Thế Kỳ lạnh lùng lên tiếng.
- Bây giờ còn lấy chuyện cũ ra để nói, con người phải nhìn về phía trước. Thực lực của Hoàng Cực Tiên Tông bây giờ kém xa Liệt Thiên Thượng Quốc ta, nhưng bên ngoài vẫn tuyên bố Hoàng Cực Tiên Tông nắm giữ Liệt Thiên Thượng Quốc, như vậy là chúng ta đã quá nể mặt rồi. Chín ngàn năm qua Hoàng Cực Tiên Tông các ngươi từ lâu đã không còn là Hoàng Cực Tiên Tông năm đó, tình cảm giữa Hoàng Cực Tiên Tông với Liệt Thiên Thượng Quốc sớm đã kết thúc rồi. Tới nước này bản tướng quân cũng lười nói với các ngươi. Nếu các ngươi không thu hồi mệnh lệnh, Liệt Thiên Thượng Quốc sẽ tách ra, vậy thôi.
Nói xong Vương Thế Kỳ đứng dậy nhìn chằm chằm Dạ Huyền, nhàn nhạt nói.
- Còn nữa, ngươi vừa gọi thẳng tục danh của tổ tiên ta, mọi chuyện vẫn chưa xong đâu. Quỳ xuống cho ta!
Vương Thế Kỳ vươn tay muốn kéo Dạ Huyền quỳ xuống đất.