Vạn Cổ Đế Tế

Chương 47: Trước lúc chặt đầu

Chương Trước Chương Tiếp

- Luyện gia gia, Dạ Huyền bị ngất rồi!

Chu Ấu Vi lo lắng nói.

- Cái gì?

Mặt Chu Luyện hơi biến sắc, trong nháy mắt đi tới đỡ Dạ Huyền, hắn xem một lượt lúc này mới thở phàm.

- Không sao, do tiên sinh tiêu hao quá nhiều hồn lực nên ngủ mất thôi, con dẫn tiên sinh về nghỉ ngơi, chuyện phía sau giao cho lão phu là được rồi.

Sắc mặt Chu Ấu Vi tái nhợt nhìn Dạ Huyền ngủ say, có chút đau lòng. Nàng nâng Dạ Huyền lên, rời khỏi cấm điện.

- Luyện gia gia, người mau làm việc đi, con dẫn hắn về nghỉ ngơi.

Chu Ấu Vi nói.

- Nhớ đi tìm Ngô Kính Sơn để lấy Hồi Thần Đan.

Chu Luyện phất tay nói.

Tuy Chu Luyện muốn đích thân đưa Dạ Huyền quay về nhưng lúc này chuyện linh trận đồ quan trọng hơn. Tiếp theo hắn cần phải dựa theo linh trận đồ để bố trí lại trận pháp của Hoàng Cực Tiên Tông.

Linh trận đồ là trận pháp hạch tâm, cũng cần linh thạch chống đỡ, nếu không thì hiệu quả cũng không nhiều.

Chu Ấu Vi và Dạ Huyền rời khỏi Linh Trận Cung, đi tới khuê phòng. Sau khi Chu Ấu Vi đặt Dạ Huyền nằm xuống giường thì nhanh chóng đi tìm Ngô Kính Sơn.

- Cái gì, tiên sinh bất tỉnh sao?

Khi Ngô Kính Sơn biết được tin này thì không nói hai lời, tới thẳng Hoàng Cực Phong với Chu Ấu Vi.

- May quá vẫn ổn, chỉ là tiêu hao quá nhiều hồn lực nên mệt mỏi ngủ thiếp đi thôi.

Ngô Kính Sơn xem xét một lúc rồi mới thở phào nhẹ nhõm.

- Đúng rồi, sao tiên sinh đột nhiên lại tiêu hao nhiều hồn lực như thế? Tiểu Ấu Vi, tiên sinh vừa mới làm gì?

Ngô Kính Sơn nghi ngờ nhìn Chu Ấu Vi.

Chu Ấu Vi kể lại chuyện mà Dạ Huyền bố trí linh trận đồ tầng thứ chín lại một lượt. Ngô Kính Sơn kinh ngạc tới mức nói tục.

- Mẹ nó, tiên sinh còn là linh trận sự? Linh trận đồ tầng thứ chín sợ là tên Chu Luyện kia cũng không tạo nên được!

Ngô Kính Sơn quay đầu nhìn Dạ Huyền ngủ say trên giường, trên mặt lộ ra vẻ kính nể.

- Luyện gia gia bảo là tìm người xin Hồi Thần Đan.

Chu Ấu Vi nói.

Ngô Kính Sơn lắc đầu.

- Hiệu quả của Hồi Thần Đan bình thường không tốt, tiên sinh không thể dùng loại này. Phải dùng Hồi Thần Chân Đan. Đó là Bát Biến Linh Đan thượng phẩm mà lão phu luyện chế được.

Đan dược được chia làm đan dược thông thường và linh đan. Mà đan dược thông thường chia làm bốn bậc: hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm. Mà linh đan lại phân chia thành cửu biến, đại phẩm là tứ phẩm.

Ngô Kính Sơn lấy ra một cái bình ngọc, giao cho Chu Ấu Vi dặn dò.

- Mỗi ngày cho tiên sinh dùng một viên là được.

- Vâng Ngô sư bá.

Chu Ấu Vi nhẹ nhàng đáp.

- Lão phu phải đi rồi, nhờ con chăm sóc cho tiên sinh.

Sau khi Ngô Kính Sơn đưa Hồi Thần Chân Đan cho Chu Ấu Vi thì cũng rời đi.

Tình thế của Hoàng Cực Tiên Tông bây giờ rất nghiêm trọng, lại thiếu lực lượng. Bây giờ hắn là một trưởng lão của Hoàng Cực Tiên Tông, còn cả đống việc đang chờ hắn xử lý.

Nhưng sau khi rời khỏi Hoàng Cực Phong, Ngô Kính Sơn cũng âm thầm nói.

- Tiên sinh giở trò gì vậy, rõ ràng là tỉnh mà lại giả bộ ngất? Chẳng lẽ muốn Tiểu Ấu Vi quan tâm sao?

Ngô Kính Sơn cảm thấy kỳ quái.

Sau khi Ngô Kính Sơn đi thì Chu Ấu Vi đưa một viên Hồi Thần Chân Đan lên miệng Dạ Huyền, nhưng Dạ Huyền không hề hé miệng. Chu Ấu Vi hơi lúng túng một chút.

- Làm sao đây?

Nàng cau mày, dùng sức lấy tay lật lại nhưng phát hiện Dạ Huyền không mở miệng ra.

Chu Ấu Vi không biết làm thế nào mới được, do dự một chút rồi lẩm bẩm.

- Hay là đánh trật khớp hàm của hắn, sau khi uống Hồi Thần Chân Đan thì chữa lại.

Chu Ấu Vi nhìn Hồi Thần Chân Đan trong tay, lại nhìn Dạ Huyền đang ngủ say, cảm thấy cách này khá ổn.

- Khò…

Nhưng mà lúc này, Dạ Huyền vốn đang mím chặt môi đột nhiên lại há miệng khò khè.

Mắt Chu Ấu Vi sáng lên, tay mắt lanh lẹ bỏ Hồi Thần Chân Đan vào trong miệng Dạ Huyền, lúc này nàng mới thở phào nhẹ nhõm.

- Ta đi đổi y phục cho ngươi.

Chu Ấu Vi nghĩ một chút rồi đi lấy y phục cho Dạ Huyền.

Khi Chu Ấu Vi rời đi Dạ Huyền mới chậm rãi mở hai mắt ra, nở một nụ cười khổ. Vợ ta cũng quá lợi hại, thấy không há miệng là trực tiếp đánh trật quai hàm luôn, quá nguy hiểm.

Vốn ra Dạ Huyền không ngủ, mà là hắn đang giả bộ!

Ngủ tiếp, đợi Ấu Vi thay quần áo cho. Dạ Huyền suy nghĩ như vậy rồi nhắm mắt lại.

Chu Ấu Vi quay lại rất nhanh, lẩm bẩm.

- Sao hắn lại chỉ có một bộ y phục, không phải ta đã mang tới nhiều lắm sao…

Nhìn Dạ Huyền đang ngủ say trên giường, nàng có chút khó xử.

- Hay là thay cho hắn y phục của ta.

Dạ Huyền đang nhắm mắt nhất thời sầm mặt lại.

- Cái quỷ gì vậy! Không thể giả vờ ngủ nữa, không biết là Ấu Vi còn muốn làm gì với ta!

Nghĩ tới đây Dạ Huyền chậm rãi mở mắt, mờ mịt nói.

- Ta làm sao vậy?

- Dạ Huyền! Ngươi tỉnh rồi!

Chu Ấu Vi vui vẻ hô lên.

- Ấu Vi à!

Dạ Huyền nhìn về phía Ấu Vi, tươi cười.

- Ngươi thấy trong người thế nào, có chỗ nào khó chịu không?

Chu Ấu Vi quan tâm nói.

- Không sao, chỉ có chút khô miệng thôi.

Dạ Huyền lắc đầu, chỉ thấy môi mình khô đến mức nứt nẻ.

- Muốn uống nước sao?

Chu Ấu Vi nói.

- Cũng không cần, ta thích uống sữa, không thì tìm một chút nhấp môi cũng được.

Dạ Huyền nhìn về phía bờ môi đỏ mọng của Chu Ấu Vi, cố ý nói.

- Ngươi có uống sữa Yêu Hổ không?

Chu Ấu Vi hỏi.

- Khụ khụ khụ!

Dạ Huyền ho nhẹ vài tiếng, sau đó chuyển chủ đề.

- Ấu Vi, ta cảm thấy ở phương diện này nàng ngốc thật.

Đôi mắt xinh đẹp của Chu Ấu Vi liếc một cái.

- Ngươi mới là kẻ ngốc.

- Cũng được, nàng đi tu luyện đi, ta muốn nằm nghỉ một lát.

Dạ Huyền lại nằm xuống, nhắm mắt lại. Nhưng sau khi Dạ Huyền nhắm mắt không được bao lâu thì hắn cảm thấy có thứ gì mềm mại phủ lên môi. Lúc mở mắt thì cảm giác này đã biến mất, mà Chu Ấu Vi cũng không còn ở trong phòng.

Dạ Huyền liếm liếm môi, nhếch miệng cười rộ lên.

- Không hổ là vợ của Dạ Huyền ta, thoải mái quá!

Lúc này Chu Ấu Vi đã tới động phủ Huyền Băng, trên đường nàng nhìn ngón tay trỏ và ngón giữa của mình, có chút mê muội nói.

- Ngón tay cũng giống môi mà nhỉ.. thôi, lát nữa ta sẽ mang cho hắn một chút sữa Yêu Hổ về.

Nếu như một màn này bị Dạ Huyền thấy không biết là hắn sẽ cảm thấy thế nào.

Lúc này Dạ Huyền còn tưởng là Chu Ấu Vi hôn mình.

Sau đó mấy ngày, Dạ Huyền luôn ở trong khuê phòng của Chu Ấu Vi. Cứ cách một lúc Chu Ấu Vi lại mang sữa Yêu Hổ về cho Dạ Huyền.

Mỗi lần Dạ Huyền hỏi vì sao lại mang về cho hắn thì Chu Ấu Vi thành thật nói.

- Không phải ngươi nói thích uống sữa sao? Sữa này nhiều dinh dưỡng.

Dạ Huyền nghe được câu trả lời này kích động muốn thổ huyết, chỉ có thể bất đắc dĩ mà uống hết. Nhưng mà sữa này cũng rất ngon, dần dần Dạ Huyền đã hình thành thói quen uống sữa Yêu Hổ. Cứ lúc nào rảnh hắn sẽ uống sữa.

Trong thời gian này Ngô Kính Sơn và Chu Luyện có tới thăm hắn, thuận tiện báo cáo tình hình.

Đại trận hộ tông đã hoàn thành. Mà bên La Thiên Thánh Địa có vẻ như đã đáp ứng yêu cầu của Dạ Huyền.

Nhưng thời hạn ba ngày trôi qua, bên La Thiên Thánh Địa vẫn không đưa ra, như kiểu lừa gạt qua miệng thôi.

Dạ Huyền lạnh lùng cười một tiếng.

- La Thiên Thánh Địa này cho rằng chúng ta không dám giết Mạc trưởng lão và Hoàng trưởng lão sao?

- Có vẻ đúng là như vậy?

Ngô Kính Sơn gật đầu nói.

- Thông báo cho nhạc mẫu, giờ ngọ canh ba, chém đầu ba trăm đệ tử và hai trưởng lão của La Thiên Thánh Địa.

Dạ Huyền đi ra khỏi khuê phòng của Chu Ấu Vi.

- Được!

Ngô Kính Sơn mừng rỡ.

Mà giờ khắc này, những thế lực chú ý tới Hoàng Cực Tiên Tông đều đang bàn luận.

- Không phải Hoàng Cực Tiên Tông định hôm nay chém đầu người của La Thiên Thánh Địa sao, sao còn chưa có động tĩnh gì?

- Ha ha, Hoàng Cực Tiên Tông không biết đã dùng ám chiêu gì kiểm soát người của La Thiên Thánh Địa. Nhưng nếu thật sự chém đầu La Thiên Thánh Địa thì ta đoán bọn hắn không có lá gan kia.

- Đúng vậy, một khi chém đầu thì cũng có nghĩa là gây thù với La Thiên Thánh Địa. Nếu như La Thiên Thánh Địa có ý đối phó với Hoàng Cực Tiên Tông, chắc chắn Hoàng Cực Tiên Tông sẽ thua!

Thậm chí đến người của Liệt Thiên Thượng Quốc cũng không phái người tới đây. Phải biết một khi Hoàng Cực Tiên Tông và La Thiên Thánh Địa cạch mặt nhau, đến lúc đó Liệt Thiên Thượng Quốc cũng sẽ gặp tai ương. Nhưng dường như Liệt Thiên Thượng Quốc nhận định Hoàng Cực Tiên Tông sẽ không dám làm thế, nên cũng không phái người tới thuyết phục.

Khi Dạ Huyền truyền lệnh đến tai tất cả mọi người thì ai nấy đều kinh hãi.

- Giờ ngọ canh ba ngày hôm nay, chém đầu trưởng lão và đệ tử của La Thiên Thánh Địa!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️