Vạn Cổ Đế Tế

Chương 46: Linh trận đồ tầng thứ chín

Chương Trước Chương Tiếp

- Ngươi xem, đây có phải Bát Quái Huyền Thiên Trận hoàn chỉnh không?

Dạ Huyền nhìn về phía Chu Luyện, cười hỏi.

Giờ khắc này, Chu Luyện chỉ biết nghẹn họng nhìn trân trối. Hắn nhìn kỹ trận đồ khổng lồ phức tạp trong hư không, nhìn tới mức thất thần.

Phong Hồng Vũ ở một bên cũng kinh hãi không thôi. Mặc dù hắn không biết đó có phải Bát Quái Huyền Thiên Trận hoàn chỉnh không nhưng hắn có thể chắc chắn trong linh trận kia có rất nhiều linh văn đến hắn còn không thể vẽ được. Thế mà Dạ Huyền lại vẽ vô cùng dứt khoát, tạo thành một bức linh trận đồ khổng lồ này!

Chỉ từ một điều đó thôi Phong Hồng Vũ cũng hiểu đạo nghệ của cô gia đã vượt xa hắn, thậm chí còn sánh vai với sư tôn Chu Luyện!

Chu Luyện thu hồi ánh mắt, trong lòng tràn đầy sự chấn động, hắn lên tiếng nói.

- Tiểu Phong, ngươi đi giúp mọi người khôi phục đại trận trước đi.

- Vâng!

Phong Hồng Vũ cung kính lui đi, trước khi đi còn hành lễ với Dạ Huyền.

- Cô gia, những lời trước đây mong cô gia đừng để trong lòng, là Phong mỗ có mắt như mù.

Dạ Huyền mỉm cười, không hề để ý.

Sau khi Phong Hồng Vũ rời khỏi thì Chu Luyện đã đưa mắt về phía Dạ Huyền, sau đó cung kính lạy một lạy thật sâu, nói.

- Tài năng của tiên sinh khiến tại hạ kính nể sâu sắc.

Chu Ấu Vi bên cạnh Dạ Huyền nhất thời kinh ngạc.

- Luyện gia gia, người…

- Tiểu Ấu Vi không cần phải nói gì thêm. Lúc trước là lão phu thất lễ bất kinh với tiên sinh, mong tiên sinh không trách tội.

Chu Luyện trực tiếp ngắt lời Chu Ấu Vi, nghiêm túc nói với Dạ Huyền.

- Bây giờ có thể dẫn ta đi xem trận đồ đại trận hộ tông rồi chứ?

Dạ Huyền cười nói.

- Đương nhiên!

Lần này Chu Luyện không từ chối nữa, lập tức đồng ý.

Kẻ khác có thể không biết nhưng Chu Luyện thì rất rõ, Bát Quái Huyền Thiên Trận hắn còn không thể hoàn thành bao nhiêu năm nay rồi. Sở dĩ hắn mang ra cho Dạ Huyền xem là vì muốn Dạ Huyền từ bỏ. Nhưng nào biết Dạ Huyền chỉ cần quét mắt một vòng là có thể vẽ ra một Bát Quái Huyền Thiên Trận hoàn chỉnh. Điều này quả thật khiến Chu Luyện kinh phục không thôi. Quá giỏi!

- Tiên sinh mời theo ta.

Chu Luyện đi trước dẫn đường.

- Đi thôi.

Dạ Huyền quay sang nháy mắt với Chu Ấu Vi, nói.

Chu Ấu Vi nhìn sự vui vẻ trong mắt Dạ Huyền, vẫn là cảm thấy không thể tin được. Trên đường đi nàng nhỏ giọng nói.

- Sao ngươi biết Bát Quái Huyền Thiên Trận?

- Đương nhiên là đoán ra rồi.

Dạ Huyền nói.

- Có quỷ mới tin.

Chu Ấu Vi liếc Dạ Huyền một cái, vô cùng xinh đẹp. Nàng cũng đã quen với đủ loại thần bí mà Dạ Huyền tạo ra rồi. Từ sau khi Dạ Huyền khôi phục thần trí đã thể hiện vô số năng lực khiến người ta cảm thấy không chân thật.

Chu Luyện dẫn Dạ Huyền vào cấm điện của Linh Trận Cung.

- Tiên sinh, đây là trận đồ đại trận hộ tông.

Chu Luyện chỉ vào tấm trận đồ lớn trong cấm điện, nói.

Dạ Huyền tỉ mỉ quan sát, trận đồ kia quả thật đã có từ rất lâu. Trên trận đó còn có địa hình của Hoàng Cực Tiên Tông. Rất nhiều linh văn rườm rà tạo nên một đại trận, bao bọc lại toàn bộ Hoàng Cực Tiên Tông.

- Rất nhiều linh văn bên trên đã bị mờ rồi.

Dạ Huyền khẽ lắc đầu nói.

Chu Luyện thở dài.

- Đại trận hộ tông này được tạo thành từ ba vạn năm trước, đại trận hộ tông ban đầu đã bị hủy diệt rồi.

- Ba vạn năm trước?

Dạ Huyền nhíu mày.

Chu Luyện gật đầu nói.

- Chín vạn năm trước tông môn ta bị Trấn Thiên Cổ Môn đánh bại, sau đó tuy rất thảm nhưng ba vạn năm trước từng có cơ hội quật khởi nhưng lại bị nhiều thế lực ở Đông Hoang Đại Vực chèn ép, vây đánh. Cuối cùng đại trận hộ tông đã bị phá vỡ. Trận chiến ấy những linh trận sư mạnh nhất của Linh Trận Cung cũng tham chiến, cuối cùng đều hi sinh. Sau đó đại trận hộ tông lại được vẽ lại một lần nữa, nhưng theo thời gian trôi đi thì linh văn trên đó càng ngàng càng mờ nhạt, sức mạnh mất đi rất nhiều. Với thực lực của lão phu, không thể nào tăng cường đại trận hộ tông được, chỉ có thể khôi phục được chút nào hay chút đó.

Chu Luyện cười khổ, nói tiếp.

- Nói thế nào vẫn là do lão phu không đủ năng lực…

Lúc trước ở đại điện Dạ Huyền đã nói hắn không đủ năng lực, sở dĩ hắn tức giận cũng chính là vì chuyện này. Hắn biết mình không đủ năng lực, không thể gia tăng sức mạnh cho đại trận hộ tông. Nếu như đại trận có thể mạnh lên thì kẻ địch bên ngoài cũng không dám tùy tiện xâm phạm.

- Luyện gia gia không cần như vậy, người đã dành cả đời cho Hoàng Cực Tiên Tông, nếu không có người tông môn chỉ sợ sớm đã bị tấn công rồi.

Chu Ấu Vi dịu dàng an ủi.

Chu Luyện nghe vậy trên khuôn mặt già nua lộ ra nụ cười vui vẻ.

- Tiểu Ấu Vi, Hoàng Cực Tiên Tông ta sau này chỉ có thể dựa vào con.

Chu Ấu Vi nhìn về phía Dạ Huyền theo bản năng, cười một tiếng, đôi mắt đầy vẻ dịu dàng.

- Ta với phu quân chắc chắn sẽ không để Hoàng Cực Tiên Tông bị tiêu diệt.

Chu Luyện nhìn về phía Dạ Huyền, mang theo ý chờ mong, chậm rãi nói.

- Tiên sinh thật sự có biện pháp khôi phục đại trận hộ tông trong vòng nửa ngày?

Dạ Huyền chậm rãi lắc đầu.

Chu Luyện có chút thất vọng.

- Không phải khôi phục, mà ta sẽ tạo ra một đại trận khác.

Dạ Huyền nói.

- Cái gì?

Chu Luyện lập tức kinh hãi.

- Ta chỉ phụ trách vẽ trận đồ, sau đó sẽ giao cho Linh Trận Cung các ngươi xử lý.

Dạ Huyền nghiêm túc nói.

- Được được!

Chu Luyện kích động không thôi.

- Đừng để người nào vào quấy rầy ta.

Dạ Huyền ném một câu sau đó bắt đầu tới trước trận đồ. Trong lúc đi, tay phải Dạ Huyền đặt trên trận đồ, linh văn chậm rãi bị xóa đi trước ánh mắt kinh ngạc của Chu Luyện và Chu Ấu Vi.

Khi Dạ Huyền đi hết một vòng, toàn bộ linh văn trên đại trận đều bị xóa đi.

- Tiên sinh có cần bút linh văn không?

Chu Luyện hỏi.

Dạ Huyền chậm rãi nói.

- Nếu là bút linh văn tầng thứ chín thì ta còn dùng một chút, còn nếu không có thì thôi.

Chu Luyện suýt bị sặc, không dám hỏi nhiều nữa. Bút linh văn tầng thứ chín, làm gì dễ tìm như vậy? Ở Hoàng Cực Tiên Tông chỉ có bút linh văn tầng thứ tám, chỉ có một cái, Chu Luyện còn không nỡ dùng.

Mà ý của Dạ Huyền cũng thể hiện rõ bút linh văn tầng thứ chín trở xuống sẽ ảnh hưởng tới thao tác của hắn. Chu Luyện có chút mong đợi. Dạ Huyền này sẽ vẽ ra đại trận hộ tông đẳng cấp thế nào đây?

Dạ Huyền ngồi xếp bằng ở một bên, hai mắt chậm rãi khép lại. Hắn muốn vẽ linh trận độ tầng thứ chín.

Lần này hắn không vẽ bằng tay, mà vẽ bằng hồn lực! Cho dù là linh trận sư hay luyện dược sư đều có yêu cầu vô cùng nghiêm khắc với hồn lực. Nhưng điều Dạ Huyền tự tin nhất chính là hồn lực. Bởi vì hắn có thần hồn mạnh mẽ không gì sánh được, cho dù là ngủ say chín ngàn năm thì vẫn không phải là thứ mà người bình thường có thể mơ tới.

Vẽ lên trận đồ tầng thứ chín cũng không phải việc gì khó.

Dạ Huyền thôi động hồn lực trên trận đồ, từng đường linh văn tạo thành!

- Hả?

Chu Luyện thấy một màn như vậy thì hoảng sợ.

- Dùng hồn lực vẽ linh văn? Không phải là từ linh trận sư tầng thứ chín trở lên mới làm được sao?

Chu Luyện hoàn toàn chấn động.

Hắn nhìn từng đường linh văn được tạo thành trên trận đồ, chỉ cảm thấy da đầu mình tê tái. Giờ khắc này hắn mới hiểu vì sao Dạ Huyền có thể chắc chắn như vậy. Linh trận đồ đẳng cấp thế này quá kinh khủng!

Thời gian nhanh chóng trôi qua, sau một canh giờ Chu Luyện đã hơi choáng, thậm chí hắn không dám nhìn vào trận đồ. Linh văn trên đó vô cùng phức tạp hắn hoa mắt muốn té xỉu.

Lại hai canh giờ trôi qua, trên trận đồ đã chi chít linh văn, linh khí nồng đậm.

Dạ Huyền chậm rãi mở mắt ra, sắc mặt hơi tái, nhìn hơi ngàn vạn linh văn trên trận đồ, chậm rãi nói.

- Tạm thời chỉ có thể vẽ linh trận đồ tầng thứ chín, dùng tạm đi.

Linh trận đồ, hoàn thành!

Chu Luyện nghe thấy Dạ Huyền nói thế như bị dọa sợ chết khiếp, dùng tạm linh trận đồ tầng thứ chín?

- Vợ à.

Dạ Huyền nhìn về phía Chu Ấu Vi.

- Hả?

Chu Ấu Vi hỏi, trong đôi mắt xinh đẹp có chút nghi hoặc.

- Qua đây.

Dạ Huyền gọi.

Chu Ấu Vi nhẹ nhàng bước tới trước mặt Dạ Huyền, môi đỏ khẽ mở vừa chuẩn bị mở miệng thì Dạ Huyền bất thình lình ngã vào ngực nàng.

Mặt Chu Ấu Vi trong nháy mắt đỏ bừng đến tận mang tai, chết đứng tại chỗ. May mà lúc này Chu Luyện đang chăm chú nhìn linh trận đồ mà không để ý tới một màn này.

- Sao thế?

Chu Ấu Vi nhẹ giọng hỏi.

Dạ Huyền không nói gì.

- Dạ Huyền?

Lông mày Chu Ấu Vi hơi nhíu lại, khẽ đẩy hắn một chút.

Dạ Huyền ngã thẳng xuống đất, mặt Chu Ấu Vi biến sắc kéo Dạ Huyền lên.

- Sao thế?

Chu Luyện nghe thấy tiếng động thì quay đầu nhìn.

- Luyện gia gia, Dạ Huyền ngất rồi!

Chu Ấu Vi lo lắng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️