Lúc này ở Hoàng Cực Tiên Tông, Khâu Văn Hãn và Chu Ấu Vi kinh hãi nhìn bàn tay to lớn kai dần thu hồi lại rồi biến mất ở trong tổ miếu Liệt Thiên.
- Cái tay kia vừa vươn tới đâu
Chu Ấu Vi nhìn Dạ Huyền, trong đôi mắt xinh đẹp tràn đầy vẻ kinh ngạc.
- La Thiên Thánh Địa.
Dạ Huyền mỉm cười.
- Hả!
Khâu Văn Hãn nhất thời chấn động, nói.
- La Thiên Thánh Địa cách Hoàng Cực Tiên Tông ta trăm vạn dặm, ngươi chắc chắn chứ?
- Đương nhiên.
Dạ Huyền gật đầu chắc chắn.
- Không thể tin được…
Thấy Dạ Huyền khẳng định như vậy nhưng Khâu Văn Hãn vẫn cảm thấy quá kinh ngạc.
- Đúng rồi, sau đó ngươi làm gì?
Khâu Văn Hãn nhớ tới điểm mấu chốt, khẩn trương nói.
- Đương nhiên là đập chết lão già Vạn Chung Đạo kia rồi.
Dạ Huyền tùy ý nói.
- Cái gì?
Cả Khâu Văn Hãn và Chu Ấu Vi đều sững sờ. Vạn Chung Đạo lại Đại trưởng lão của La Thiên Thánh Địa, thế mà thật sự bị đánh chết ngay trong nơi ở của mình?
- Chắc không bao lâu nữa các ngươi sẽ nghe được tin này.
Dạ Huyền cười nhạt một tiếng.
Khâu Văn Hãn và Chu Ấu Vi đều không nói nên lời. Đúng là khiến người ta cảm thấy chấn động. Đó là Đại trưởng lão của La Thiên Thánh Địa đấy! Cấp bậc tồn tại như vậy cũng không đỡ nổi sức mạnh thần bí trong tổ miếu Liệt Thiên?
Nếu lời này từ miệng người khác nói ra có lẽ bọn họ còn hoài nghi, nhưng lại nói ra từ trong miệng Dạ Huyền, độ tin cậy tuyệt đối cực kỳ cao!
Chu Ấu Vi chợt nhớ tới cái gì đó, nói với Dạ Huyền.
- Lúc trước sao người La Thiên Thánh Địa vào Hoàng Cực Tiên Tông lại bị phong ấn tu vi?
Lúc đó, sau khi đại trận hộ tông sụp đổ, Hoàng Cực Tiên Tông trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc. Sau đó hai trưởng lão của La Thiên Thánh Địa tiến vào đều bị phong ấn tu vi, rơi xuống đất. Chuyện này Chu Ấu Vi cũng nghĩ không thông. Khâu Văn Hãn nhìn Dạ Huyền, cũng nghi hoặc không hiểu.
Dạ Huyền bĩnh tĩnh nói.
- Hoàng Cực Tiên Tông ta trước kia là tiên môn Đại Đế chân chính, Liệt Thiên Đại Đế đã lưu lại không ít thứ, Đế Cơ là một trong những thứ đó.
- Hả? Đế Cơ là gì, có sao?
Khâu Văn Hãn kinh hãi.
Chu Ấu Vi cũng ngạc nhiên nhìn Dạ Huyền, giọng nói cực kỳ êm tai.
- Làm sao ngươi biết những thứ này?
- Đương nhiên là lúc ở Tàng Kinh Các, bình thường không làm gì thì chăm đọc sách vào.
Dạ Huyền liếc nhìn Chu Ấu Vi một cái.
Chu Ấu Vi, Khâu Văn Hãn.
- ….
- Đúng rồi, lời này nên nói với Khâu lão đầu thì đúng hơn.
Dạ Huyền cười híp mắt.
Chu Ấu Vi không khỏi nhìn về phía Khâu Văn Hãn. Khâu Văn Hãn thì sặc một cái, lúng túng nói.
- Trong Tàng Kinh Các có gì lão phu đều đã đọc hết, chẳng bao giờ thấy thứ này, ngươi lấy ra ở đâu?
Khâu Văn Hãn vô cùng nghi hoặc.
- Vậy là do ngươi đọc chưa cẩn thận.
Dạ Huyền cười nói.
- Được rồi.
Khâu Văn Hãn cũng không hỏi Dạ Huyền nhiều nữa. Trong lòng hắn đã nhận định, Dạ Huyền chắc chắn là người mà tổ sư gia chọn, nên mới có thể thấy được những thứ này.
- Ai hiểu về đại trận hộ tông?
Dạ Huyền hỏi.
Khâu Văn Hãn lắc đầu nói.
- Trước đây là đều trấn thủ ở tổ miếu, chưa từng tìm hiểu nhiều.
- Ta đã xem trận đồ đại trận hộ tông hoàn chỉnh, ngươi hỏi cái này làm gì?
Chu Ấu Vi cau mày nhìn Dạ Huyền.
- Đại trận hộ tông bị phá rồi, phải kiến tạo lại chứ. Lần này để ta bố trí, nàng giúp ta.
Dạ Huyền nói.
Khâu Văn Hãn tròn mắt kinh ngạc.
- Ngươi còn có thể bày trận?
Chu Ấu Vi cũng ngạc nhiên nhìn Dạ Huyền.
- Đại trận hộ tông chỉ có thể Linh Trận Cung Luyện gia gia mới có thể bố trí, ngươi có thể làm được sao?
- Đương nhiên. Chỉ cần có đủ đồ, đừng nói là đại trận hộ tông cỏn con, cho dù lại trận pháp tru diệt Đại Đế ta cũng có thể làm.
Dạ Huyền không hề nói khoác, thật sự là như vậy.
- Ngươi đúng là biết nói bậy…
Chu Ấu Vi liếc nhìn Dạ Huyền một cái. Tuy vậy nhưng nàng vẫn dẫn Dạ Huyền tới Linh Trận Cung. Đại trận hộ tông bị phá, tu sửa lại trận pháp là chuyện vô cùng cấp bách, nhất định phải hoàn thành nhanh chóng. Nếu không ba ngày sau khi La Thiên Thánh Địa tới, Hoàng Cực Tiên Tông sẽ lâm vào tình cảnh nguy hiểm.
Hoàng Cực Tiên Tông, Linh Trận Cung.
Linh Trận Cung tồn tại độc lập trong Hoàng Cực Tiên Tông, không chịu sự quản lí của ai trừ tông chủ.
Những đại trận từ nhỏ đến lớn đều xuất thân từ Linh Trận Cung. Hôm nay đại trận hộ tông bị phá, công việc trong Linh Trận Cung lu bù hết cả lên.
- Nhanh lên, đại trận hộ tông bị phá. Nếu không tu sửa trong vòng ba ngày cả tông môn sẽ rơi vào tình cảnh nguy hiểm. Nhanh lên đám đần độn các ngươi.
Bên trong Linh Trận Cung, một ông lão mặc áo bào màu xám quát.
- Sư tôn, đại trận hộ tông bị phá nghiêm trọng. Ba ngày sợ là khó có thể sửa hoàn toàn được.
Bên cạnh là một nam tử trung niên sắc mặt khổ sở.
- Sửa không được có nghĩa là Hoàng Cực Tiên Tông ta thất bại, các ngươi thừa nhận mình là kẻ thất bại sao? Hả?
Ông lão trợn mắt nói.
Nam tử trung niên nghe vậy thì nhất thời á khẩu không trả lời được. Tính cách của ông lão này hắn cũng biết, nói nhiều không giúp ích được gì, chi bằng bắt tay vào làm còn hơn.
- Ba ngày khôi phục hoàn toàn, quá khó rồi…
Nam tử kia than thở trong lòng.
Những đề trong Linh Trận Cung vô cùng bận rộn, kêu khổ liên tục trong lòng. Đây vốn không phải là nhiệm vụ có thể hoàn thành, nhưng không ai dám bác bỏ. Bởi vì ông lão kia là cung chủ của Linh Trận Cung, Chu Luyện đại sư, chính là thất giai linh trận sư! Linh trận sư tương đương với luyện dược sư.
Đối với nhân vật thế này, đệ tử trong Linh Trận Cung vô cùng tôn sùng, tuy mệnh lệnh có chút vô lý nhưng chung quy vẫn là suy nghĩ cho Hoàng Cực Tiên Tông.
- Luyện gia gia.
Lúc này một giọng nói nhẹ nhàng từ ngoài điện truyền tới. Chu Luyện đang giục đệ tử nghe được thì nhất thời sững sờ, nhìn ra bên ngoài.
- Tiểu Ấu Vi? Lâu rồi không tới Linh Trận Cung, sao hôm nay lại tới thăm Luyện gia gia vậy?
Chu Luyện đại sư vui vẻ nghênh đón.
- Là Thánh Nữ!
Một đám đệ tử trong Linh Trận Cung đều sáng mắt, trong con ngươi đầy vẻ mến mộ. Thánh Nữ Chu Ấu Vi là nữ thần trong lòng bao nhiêu người!
- Luyện gia gia, Ấu Vi bế quan nên không tới thăm người được.
Chu Ấu Vi cười.
- Dạ Huyền, tới bái kiến gia gia đi.
Chu Ấu Vi kéo Dạ Huyền nhẹ giọng nói.
Dạ Huyền nhìn Chu Luyện đại sự một phen, xem như là chào hỏi.
Nụ cười của Chu Luyện biến mất, hắn kêu than.
- Ngươi chính là tên đần Dạ Huyền thành thân với Ấu Vi? Lão phu đã sớm muốn gặp ngươi!
Rất nhiều đệ tử trong Linh Trận Cung cũng nhìn thấy Dạ Huyền, ánh mắt đều thay đổi.
Dạ Huyền nhíu mày, những người này muốn làm loạn à.
Chu Ấu Vi thấy tình hình không ổn, nói tiếp.
- Luyện gia gia, Ấu Vi đến đây là vị đại trận hộ tông.
Quả nhiên khi Chu Luyện đại sư nghe nhắc tới đại trận hộ tông thì lập tức lộ ra nụ cười, vỗ ngực đảm bảo.
- Tiểu Ấu Vi, chuyện này không cần lo, trong vòng ba ngày chắc chắn có thể sửa được!
Mọi người kêu khổ trong lòng không thôi. Ba ngày này cho dù bọn hắn thức cả đêm cũng sợ là không hoàn toàn khôi phục được!
- Ba ngày?
Dạ Huyền hơi nhíu mày.
Chu Luyện liếc nhìn Dạ Huyền, bĩu môi nói.
- Làm sao? Dọa ngươi rồi à? Cũng đúng, đối với những kẻ đần không biết về linh trận như ngươi ba ngày mà khôi phục được đại trận hộ tông đúng là khó tin được.
Nhưng mà Chu Luyện còn chưa dứt lời, Dạ Huyền đã lắc đầu.
- Cho ta nửa ngày, ta đã bày được trận.
Lời vừa nói ra cả Linh Trận Cung đều im như tờ, tất cả mọi người đều trợn mắt nhìn Dạ Huyền.