- Ngươi dám?
Hoàng trưởng lão và Mạc trưởng lão mạnh miệng nói.
- Nếu như ngươi dám động tới hai bọn ta, toàn bộ cường giả của La Thiên Thánh Địa sẽ san phẳng tông môn của các ngươi!
Lời nói này khiến sắc mặt nhóm người Giang Tĩnh trở nên khó coi. Đúng như bọn hắn nói, nếu như giết hai người bọn hắn thì các cường giả của La Thiên Thánh Địa sẽ không tiếc bất kỳ giá nào mà tận diệt Hoàng Cực Tiên Tông. Trận chiến này Hoàng Cực Tiên Tông tuy thắng nhưng lại không có tác dụng gì. Đúng là thực lực vẫn không bằng! Nếu như Hoàng Cực Tiên Tông có thể chống lại La Thiên Thánh Địa thì còn sợ gì?
- Dạ Huyền…
Đám người Giang Tĩnh vô cùng căng thẳng nhìn Dạ Huyền.
- Hai lão già này rơi vào tay ta còn dám lớn lối như vậy?
Dạ Huyền nở ra một nụ cười lạnh.
- Tiểu huynh đệ, ngươi cũng không thể làm xằng làm bậy được, chuyện này liên quan tới sự tồn vong của tông môn các ngươi!
Giọng Mạc trưởng lão có chút run run, giọng điệu cũng trở nên hòa hoãn rất nhiều.
- Ý ngươi là sự tồn vong của tông môn ta đặt trên người các ngươi sao?
Dạ Huyền hơi híp mắt lại, cười nói.
- Không phải ta nói thế, nhưng ý tứ về cơ bản là vậy.
Mạc trưởng lão cười trừ.
- Chỉ là tôm tép mà dám đe dọa ta?
Dạ Huyền nhếch miệng.
Ầm ầm!
Dạ Huyền trực tiếp đập hai người kia xuống đất. Hoàng trưởng lão và Mạc trưởng lão đều nghiêng đầu sang một bên không nhúc nhích, hôn mê sâu.
- Dạ Huyền!
Mặt Giang Tĩnh biến sắc.
Dạ Huyền phủi bụi trên tay liếc nhìn Giang Tĩnh một cái rồi nói.
- Đến lúc này rồi nếu ngươi còn kiêng kị La Thiên Thánh Địa thì chỉ sợ là Hoàng Cực Tiên Tông thật sự sẽ tận diệt.
Giang Tĩnh nghe vậy thì không khỏi thở dài. Chuyện này không phải là bà không quả quyết, dù sao thì nó liên quan đến tính mạng trên dưới tông môn, bà phải hành xử cẩn thận.
Nhưng lại bất đồng với Dạ Huyền, hắn làm việc quyết đoán, bất chấp hậu quả hoàn toàn trái trược với Giang Tĩnh.
- Vậy nên làm thế nào?
Giang Tĩnh hỏi.
Mọi người cũng quay sang nhìn Dạ Huyền. Dạ Huyền chậm rãi nói.
- Trói hai tên này lời, truyền lời tới cho La Thiên Thánh Địa bảo bọn hắn mang tài nguyên tu luyện tới đây để đổi. Nếu không ba ngày sau sẽ chém chết hai tên trưởng lão này.
- Chuyện này…
Giang Tĩnh hơi do dự.
- Có vấn đề gì sao?
Dạ Huyền nhăn mày.
- Không thành vấn đề.
Giang Tĩnh khẽ cắn môi.
Vào giờ khắc này những cường giả đang âm thầm quan sát cũng sững sờ. Cụ thể xảy ra chuyện gì thì bọn hắn cũng không rõ lắm, chỉ thấy hai vị trưởng lão của La Thiên Thánh Địa sau khi vào Hoàng Cực Tiên Tông thì không xuất hiện nữa.
- Không đúng chứ, sau khi hai vị trưởng lão đi vào Hoàng Cực Tiên Tông thì phải diệt sát toàn tông môn chứ, sao lại không có động tĩnh gì?
- Những người trên chiến thuyền của La Thiên Thánh Địa cũng nên hành động đi chứ?
Không ít người đều cảm thấy nghi hoặc không hiểu.
Mà đúng lúc này, chiến thuyền của La Thiên Thánh Địa cũng dần tiến vào Hoàng Cực Tiên Tông.
- Rốt cuộc cũng hành động rồi.
Thấy một màn như vậy những cường giả kia cũng ổn định tâm trạng, hứng thú chờ đợi.
Trên chiến thuyền có ba trăm đệ tử La Thiên Thánh Địa, những người này đều là thế lực tuổi trẻ nòng cốt của La Thiên Thánh Địa, lần xuất chinh này khá lớn.
Khí chiến thuyền tiến lên thì ba trăm đệ tử kia cũng đeo kiếm xuất hiện, vận sức chờ phát động.
- Đi theo hai vị trưởng lão, tận diệt Hoàng Cực Tiên Tông!
Đệ tử dẫn đầu cao giọng quát.
- Tận diệt Hoàng Cực Tiên Tông!
Mọi người đều vung tay hô to khẩu khí. Nhưng khi chiến thuyền vừa tiến vào Hoàng Cực Tiên Tông thì bất thình lình dừng lại, ba trăm đệ tử kia cũng hoảng sợ.
- Xảy ra chuyện gì thế?
- Sao tu vi của chúng ta bị phong ấn rồi?
- Không xong rồi, chúng ta trúng kế rồi!
Rầm rầm rầm…
Lúc này Khâu Văn Hãn, Lỗ Thừa Đức, Ngô Kính Sơn, Chu Ấu Vi và Dạ Huyền mới xuất hiện trên chiến thuyền.
- Trói toàn bộ lại.
Dạ Huyền phất tay nói.
Ầm!
Lỗ Thừa Đức vận pháp, một sợi dây thừng vàng bay ra lượn một vòng, trói toàn bộ ba trăm đệ tử La Thiên Thánh Địa kia lại.
- Các ngươi!
Ba trăm đệ tử La Thiên Thánh Địa kia vô cùng kinh sợ.
- Các ngươi đã làm gì Mạc trưởng lão và Hoàng trưởng lão rồi!
Có người trầm giọng nói.
- Hai lão già đó cũng bị trói rồi, đang đợi các ngươi ở trong ngục.
Dạ Huyền bình tĩnh nói.
- Cái gì? Không thể nào, Hoàng trưởng lão và Mạc trưởng lão đều là đại năng Động Thiên cảnh, chỉ bằng những thứ giun dế Hoàng Cực Tiên Tông các ngươi mà bắt được hai người sao.
- Những lời này ngươi giữ lại mà nói với bọn hắn.
Dạ Huyền cười nói.
- Nhất định là ngươi đang gạt chúng ta, có bản lĩnh thì quang minh chính đại mà chiến, chơi ám chiêu thì có gì là tài ba?
Những đệ tử La Thiên Thánh Địa đều hoảng hốt, mạnh miệng nhưng trong lòng lại vô cùng sợ hãi. Bên trong Hoàng Cực Tiên Tông này có sức mạnh phong ấn quỷ dị, trực tiếp phong ấn hết tu vi của bọn hắn lại.
Hai vị trưởng lão vào Hoàng Cực Tiên Tông trước chỉ sợ là cũng bị như vậy. Nếu không vì sao mà không có một động tĩnh gì.
- Dẫn đi.
Dạ Huyền lười nói nhiều với đám người kia, phất ta để cho Lỗ Thừa Đức dẫn bọn hắn đi.
Dạ Huyền nhìn chiến thuyền, chậm rãi nói.
- Chiến thuyền này không quá vừa mắt nhưng đối với Hoàng Cực Tiên Tông thì vẫn là một tài nguyên chiến lượng quan trọng, giữ lại đi.
Khâu Văn Hãn nghe vậy thì sai người giữ chiến thuyền lại.
Tình cảnh này hiện lên trước mặt đám cường giả đang âm thầm quan sát.
- Mẹ nó, đám người của La Thiên Thánh Địa sao bị trói mà không hề phản kháng chút nào, đến chiến thuyền còn bị lấy đi?
- Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Mọi chuyện hoàn toàn khác xa so với tưởng tượng của bọn hắn.
- Ừm?
Lúc này Dạ Huyền mới bất thình lình ngẩng đầu nhìn về phía xa, nhếch miệng cười rộ lên.
- La Thiên Thánh Địa này quá thiếu kiên nhẫn rồi, đã tới cứu người rồi sao?
- Có người tới sao?
Chu Ấu Vi che Dạ Huyền ở sau lưng, nghiêm túc nói.
- Không sao.
Dạ Huyền nhẹ giọng thì thầm.
Uỳnh…
Vừa dứt lời thì một uy lực kinh khủng đột nhiên xuất hiện. Trên trời cao có một bóng người to lớn hiện lên. Bóng người kia huyền ảo, ngồi xếp bằng trong hư không, cao chừng trăm trượng!
Giờ khắc này tất cả mọi người chỉ cảm thấy da dầu nổ tung.
- Đây là…
Trong đôi mắt Khâu Văn Hãn hiện lên vẻ hoảng sợ.
- Đại trưởng lão của La Thiên Thánh Địa… Vạn Chung Đạo!
Sắc mặt Chu Ấu Vi tái nhợt, nàng nhìn chằm chằm bóng người khổng lồ trên không trung, trầm giọng nói.
- Phu quân đi trước đi!
Dạ Huyền chỉ cười nhạt một tiếng nhìn Vạn Chung Đạo, cất cao giọng nói.
- Sao không dùng bản thể tới đây, cho dù là như vậy cũng không cứu được bọn hắn đâu.
- Hả?
Đại trưởng lão Vạn Chung Đạo của La Thiên Thánh Địa hơi di chuyển ánh mắt dừng lại trên thân Dạ Huyền, nhàn nhạt nói.
- Chỉ là một tên Thần Môn cảnh cỏn con mà cũng dám nói chuyện với bản tọa?
Uỳnh…
Khi Vạn Chung Đạo mở miệng, một sức mạnh phóng xuống, trực tiếp phân hư không thành hai. Ngay sau đó, phóng thẳng về phía Dạ Huyền!
- Không được!
Mặt Chu Ấu Vi biến sắc, trong nháy mắt kích phát ra hai đại thân thể.
Ầm ầm…
Giờ khắc này, nhật nguyệt tề xuất, càn khôn hùng dũng!
Thần lực ánh trăng buông xuống, tạo thành một thần cảnh như vẽ lên cung trăng huyền bí. Mặt trời rực rỡ thần diễm với sức nóng kinh khủng như muốn nóng chảy tất cả mọi thứ!
Huyền Băng và Liệt Hỏa bộc phát dị tượng kinh thiên.
Chu Ấu Vi kiên định ngăn cản trước mặt Dạ Huyền, muốn ngăn cản một kích này giúp hắn!
Khâu Văn Hãn ở một bên cũng nhanh chóng xuất thủ, muốn sớm ngăn cản. Nhưng mà khi sức mạnh kia tới Hoàng Cực Tiên Tông thì lại biến mất không thấy gì nữa.
- Hả?
Vạn Chung Đạo hơi liếc mắt, có chút kinh ngạc.
Chu Ấu Vi và Khâu Văn Hãn cũng sững sờ, lúc đó mới thả lỏng được.
Dạ Huyền hơi híp mắt, nhàn nhạt nói.
- Muốn cứu bọn hắn về thì trong vòng ba ngày phải đưa ra ba mỏ linh thạch tương đương với Tiên Vân Khoáng Sơn, cộng thêm hai mảnh Dược Điền. Nếu như không làm được thì phái ngươi tới đây mà xem tông môn chúng ta giải quyết bọn hắn thế nào.
Vạn Chung Đạo nghe vậy thì ánh mắt dừng lại trên thân Khâu Văn Hãn, mang đây sát ý nói.
- Đây là ý của tông môn các ngươi?
Khâu Văn Hãn tê hết cả da đầu, nhưng nghĩ tới Dạ Huyền thì hắn vẫn thẳng lưng nhàn nhạt nói.
- Đương nhiên!
- Nếu như quý phái không thể chuẩn bị được như chúng ta yêu cầu, vậy thì ba ngày sau chúng ta chỉ có thể chém chết hết trưởng lão và đệ tử của quý phái!
Lời nói nào khiến Vạn Chung Đạo tức điên, sát ý đầy trời, giận dữ cười lớn.
- Hay lắm, hay cho Hoàng Cực Tiên Tông! Đã như vậy thì hôm nay bản tọa chỉ có thể đích thân diệt sát Hoàng Cực Tiên Tông này!