- Cút về mà thủ miếu đi!
Viên Trảm Không nắm đao trong tay, ánh mắt cuồng ngạo chém về phía Khâu Văn Hãn.
Sắc mặt Khâu Văn Hãn vô cùng nghiêm túc, hắn thi triển đạo pháp. Dễ dàng nhận thấy Khâu Văn Hãn cũng không hề thoải mái như vẻ bề ngoài, chỉ sợ là trong lòng cũng đang rất căng thẳng.
Nhiều năm rồi hắn chưa từng xuất thủ, mặc dù cảnh giới có tăng lên nhưng chiến lực thật sự vẫn không bì được Viên Trảm Không lúc nào cũng trong trận chiến sinh tử.
Ầm ầm!
Ngay sau đó, Khâu Văn Hãn và Viên Trảm Không đánh nhau dẫn tới khí tức chấn động đất trời, hư không vặn vẹo! Thực lực của hai người đều vô cùng mạnh! Đám người Giang Tĩnh ở bên dưới đều căng thẳng quan sát.
- Đến Khâu sư bá còn không làm gì được Viên Trảm Không này, tông môn ta nguy rồi.
Giang Tĩnh cười khổ. Mọi người đều rất rõ, Viên Trảm Không này chỉ là bắt đầu mà thôi. Ở phía sau sẽ có từng đợt sóng từ La Thiên Thánh Địa đánh tới, đến lúc đó Hoàng Cực Tiên Tông không thể nào chống trả được!
Lúc này, bên trong Hoàng Cực Tiên Tông, Chu Ấu Vi như tiên tử hạ phàm đạp không mà tới, một thân khí chất phiêu diêu khiến người ta si mê.
- Mẫu thân!
Nàng đi tới bên cạnh Giang Tĩnh.
- Khâu sư bá có vẻ sắp thua rồi.
Giang Tĩnh nhìn Khâu Văn Hãn đang ở trong thế yếu, sắc mặt tái nhợt.
- Để con nghênh chiến.
Chu Ấu Vi nhẹ hé mở môi đỏ mọng, trong đôi mắt xinh đẹp mang theo vẻ kiên định.
- Không được!
Ngô Kính Sơn, Lỗ Thừa Đức, Giang Tĩnh và ngũ trưởng lão đều đồng thanh nói.
- Con là hy vọng của Hoàng Cực Tiên Tông, tuyệt đối không được mạo hiểm.
Giang Tĩnh nghiêm túc nói.
Chu Ấu Vi khẽ gật đầu một cái, mỉm cười.
- Nếu như con đã là hy vọng của Hoàng Cực Tiên Tông, vậy càng nên để con xuất thủ.
Uỳnh!
Vừa dứt lời thì Chu Ấu Vi đã đạp không phóng lên cao, một kiếm xông lên thẳng về phía Viên Trảm Không!
- Ấu Vi!
Giang Tĩnh muốn ngăn cản nhưng đã không kịp. Nhưng khi nhìn thấy Chu Ấu Vi có thể bức lui được Viên Trảm Không thì ai nấy đều trừng mắt, không thể tin được vào mọi việc trước mặt.
- Không phải Ấu Vi mới bước vào Vương Hầu cảnh sao? Thực lực của Viên Trảm Không vượt xa, sao Ấu Vi có thể bức lui đối phương được?
Chẳng những nhóm Giang Tĩnh kinh ngạc mà những người khác đều chấn động.
- Không ngờ thực lực của Thánh Nữ lại mạnh như thế?
- Tiểu Ấu Vi? Sao ngươi lại tới đây?
Khâu Văn Hãn kinh ngạc nói.
- Khâu gia gia, chỗ này giao cho Ấu Vi đối phó.
Ba thước thanh phong trong tay Chu Ấu Vi rời vỏ, nàng nghiêm túc nhìn Viên Trảm Không, khí tức tăng vọt.
Ầm!
Sau một khắc, một ngọn lửa bốc lên, rừng rực kiều diễm khiến hư không vặn vẹo.
- Ha ha, đây chính là Chu Ấu Vi song thần thể nổi danh thiên hạ đây sao, hay cho một mỹ nhân. Chỉ tiếc là không gả vào La Thiên Thánh Địa của ta.
Viên Trảm Không chưa vội xuất thủ, mà hứng thú nhìn Chu Ấu Vi.
Xoẹt!
Chu Ấu Vi không nói lời dư thừa, ánh mắt sàng sắc bén một kiếm chém ra đồng thời thi triển Thiên Thần Liệt Hỏa Kinh của Đại Đế, trong nháy mắt đã bộc phát ngọn lửa thần diễm!
Viên Trảm Không vốn định trêu đùa một lát nhưng cảm nhận được sức mạnh kinh khủng đánh tới thì không nhịn được mà nheo mắt, không đón đỡ mà tránh né.
- Vẫn nghe nói Thánh Nữ của Hoàng Cực Tiên Tông là mỹ nhân lạnh như băng, nay gặp quả là danh bất hư truyền. Rất thú vị, ta lại muốn thử một chút xem sao.
Sau khi né một kiếm kia thì Viên Trảm Không không lùi lại mà nhếch miệng cười, nhìn thằng mà đánh giá Chu Ấu Vi.
- Vô liêm sỉ!
Những đệ tử Hoàng Cực Tiên Tông thấy một màn này thì mắt như rực lửa. Viên Trảm Không cả La Thiên Thánh Địa này quá càn rỡ, dám ăn nói như vậy với Thánh Nữ!
Chu Ấu Vi không nói lời nào, Thiên Thần Liệt Hỏa Kinh phối hợp với Liệt Dương Chi Thể bộc phát ra sức mạnh kinh hồn. Cho dù là vị đại hộ pháp kia của La Thiên Thánh Địa cũng không thể không nhượng bộ.
Viên Trảm Không vẫn không nóng vội, vừa né tránh công kích của Chu Ấu Vi vừa khiêu khích, đám đệ tử Hoàng Cực Tiên Tông bên dưới thì tức giận mắng thầm thiên tục.
Một số cường giả đang âm thầm quan sát thì lại thán phục Chu Ấu Vi mạnh mẽ.
- Chu Ấu Vi này quá lợi hại, Viên Trảm Không cũng không dám tiếp chiêu của nàng. Một thời gian nữa chắc chắn nàng sẽ là vô địch kiếm tiên!
- Chỉ đáng tiếc là quá nông cạn, Viên Trảm Không luôn né tránh là muốn hao phí chân khí của nàng, một khi chân khí hao tổn đáng kể thì Viên Trảm Không sẽ thắng!
- Xem ra hôm nay Hoàng Cực Tiên Tông không tránh khỏi thế cục tận diệt rồi!
…
Cùng lúc đó, sắc mặt nhóm Giang Tĩnh bên dưới vô cùng khó coi, muốn ra tay hỗ trợ nhưng lại rõ trên chiến thuyền của La Thiên Thánh Địa còn rất nhiều cường giả khác, nếu bọn họ mất kiên nhẫn xuất thủ thì Hoàng Cực Tiên Tông càng nhanh rơi vào thế cục loạn lạc.
Trong lúc nhất thời, cục diện rơi vào thế giằng co. Nhưng thời gian trôi qua, chân khí của Chu Ấu Vi tiêu hao quá nhiều, thế công chậm lại.
- Tiểu mỹ nhân, không còn sức nữa sao?
Viên Trảm Không tiếp tục trêu đùa.
- Tiếp tục đi, bản tọa còn chưa xuất thủ nữa đây này! Đợi lát nữa bắt được nàng, ta phải cẩn thận nếm thử mùi vị của Thánh Nữ Hoàng Cực Tiên Tông, sẽ yêu chiều nàng.
Viên Trảm Không nhếch miệng cười, liếm môi đánh mắt. Lời nói tục tĩu khiến cho người nghe nổi giận. Nhưng bên trong Hoàng Cực Tiên Tông không ai dám đứng ra đánh lại Viên Trảm Không, bọn hắn biết rõ Viên Trảm Không quá mạnh đến mức khiến người ta tuyệt vọng.
Nhưng không ai biết bên trong Hoàng Cực Tiên Tông có một thiếu niên mặc hắc bào, đang điên cuồng lao tới, chính là Dạ Huyền. Lúc này trong đôi mắt kia đã tràn đầy lửa giận, hắn trầm giọng nói.
- Nếm thử mùi vị sao? Vậy mùi vị của cái chết, không biết ngươi có thích không…
Dạ Huyền nhảy một cái, bàn tay điểm nhẹ hư không. Ngay sau đó, một bàn tay lớn từ trong tổ miếu Liệt Thiên nhô ra, tốc độ nhanh tới cực hạn, một chưởng trực tiếp vỗ xuống!
- Hả?
Sắc mặt Viên Trảm Không hơi thay đổi, vô ý thức giơ đao cản lại.
Ầm ầm.
Một tiếng vang ầm nổ ra, Viên Trảm Không bị đánh thành thịt nát, chết không toàn thây. Sau khi đánh chết Viên Trảm Không thì bàn tay kia lại biến mất như chưa từng xuất hiện.
Một màn này khiến tất cả chấn động.
- Là Dạ Huyền?
Bốn người Giang Tĩnh bây giờ mới kịp phản ứng, mừng rỡ không thôi. Mà đám cường giả âm thầm quan sát cũng bùng nổ.
- Chuyện gì đã xảy ra?
- Chẳng lẽ lão tổ của Hoàng Cực Tiên Tông xuất thủ?
- Không thể nào, lão tổ của Hoàng Cực Tiên Tông không thể ra tay được. Đạo cấm còn chưa hết, bọn hắn xuất thủ chỉ có thể gặp nạn thôi.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều sôi trào. Sắc mặt Chu Ấu Vi trắng bệch, vừa rồi nàng còn chưa kịp phản ứng mà Viên Trảm Không đã bị giết chết.
Ầm!
Dạ Huyền lại nhảy một cái, cuối cùng cũng xuất hiện trước mặt tất cả mọi người.
Cùng lúc đó, trên chiến thuyền của La Thiên Thánh Địa đều loạn lên.
- Viên hộ pháp chết rồi?
- Khá lắm Hoàng Cực Tiên Tông!
Hai vị trưởng lão tọa trấn trên chiến thuyền giận tím mặt.
Rầm rầm…
Chỉ một thoáng khí tức của hai người đều như thần dương rừng rực, phóng thích thần uy vạn trượng!
- Hôm nay Hoàng Cực Tiên Tông sẽ tận diệt!
Hai vị trưởng lão của La Thiên Thánh Địa tức giận, trên trời cao cuồng phong gào thét, sấm chớp cuồn cuộn!
- Không hay rồi, là trưởng lão của La Thiên Thánh Địa!
Đám người Giang Tĩnh sợ hãi, lập tức hạ lệnh.
- Tế trận!
Vù vù…
Tất cả hộ pháp và đường chủ của Hoàng Cực Tiên Tông đều hành động, đại trận mở ra! Một tầng kết giới mỏng như cánh ve sầu khởi động, che toàn bộ Hoàng Cực Tiên Tông lại!
Ầm ầm!
Hai trưởng lão của La Thiên Thánh Địa bộc phát sức mạnh kinh khủng, đánh vào kết giới. Toàn bộ Hoàng Cực Tiên Tông lay động liên tục, đại trận yếu ớt như muốn sụp đổ. Ngay sau đó, sức mạnh lại ra tăng đánh thẳng vào kết giới.
- Hoàng Cực Tiên Tông không xong rồi.
Những cường giả đang đứng bên ngoài quan sát đều lắc đầu. Chọc giận La Thiên Thánh Địa sẽ có kết cục như vậy. Chỉ cần hai vị trưởng lão đánh thêm một kích nữa thì đại trận của Hoàng Cực Tiên Tông sẽ vỡ!
- Chỉ là tôm tép mà dám gào lên muốn diệt Hoàng Cực Tiên Tông ta?
Lúc này Dạ Huyền mới mở miệng, giọng nói của hắn vang đi khắp nơi như sấm rền bên tai, rung động đất trời.