- Hoàng Cực Tiên Tông lại xuất hiện dị tượng?
Những thế lực tông môn cách Hoàng Cực Tiên Tông không xa đều nhìn lại, cảm thán.
- Vừa mới không bao lâu mà, đại công chúa của Hoàng Cực Tiên Tông đúng là kinh khủng. Một thân song hồn trên đời đã hiếm thấy, vừa dẫn động tử khí vừa dẫn động nhật nguyệt tề xuất. Bây giờ lại tới ba ngàn linh khí long quyển, thật là đáng sợ!
- Đợt một thời gian nữa chắc chắn Hoàng Cực Tiên Tông kia sẽ quật khởi!
Một giáo chủ cảm thán. Nhưng cũng có một số chưởng môn vừa kinh ngạc vừa cười lạnh.
- Cho dù có thiên tài xuất thế thì thế nào, vẫn có Trấn Thiên Cổ Môn trấn áp bên trên thì Hoàng Cực Tiên Tông có thể tồn lại cũng là một loại may mắn, còn muốn quật khởi sao? Si tâm vọng tưởng!
- Hơn nữa La Thiên Thánh Tử Triệu Ngọc Long chết dưới tay Hoàng Cực Tiên Tông, chuyện này chắc chắn La Thiên Thánh Địa sẽ không bỏ qua. Có lẽ chỉ vài ngày nữa là khởi binh, đến lúc đó Hoàng Cực Tiên Tông sợ là không gánh nổi đại nạn này.
Sau khi Dạ Huyền mở Thần Môn, rung động trăm ngàn dặm bốn phương. Thậm chí còn do Thần Môn Đài ép bớt khí, nếu không thì còn kinh khủng hơn nhiều. Đây chính là đạo thể mạnh mẽ kết hợp với sự kinh khủng của hai đại Hư Thần Giới Chi Linh. Nhưng dưới mắt người khác thì nó chỉ là dị tượng do Chu Ấu Vi tạo ra. Người thật sự biết là do Dạ Huyền, lác đác không có mấy.
Lúc này Chu Ấu Vi rời khỏi động Huyền Băng, phi nhanh về phía Thần Môn Đài, nhìn thấy Dạ Huyền đang ngồi xếp bằng trên đó, đôi mắt xinh đẹp của nàng sáng lên. Phu quân nàng sau khi khôi phục thần trí đã mang đến cho người ta vô vàn kinh ngạc.
Ầm!
Ngay sau đó, toàn bộ ba ngàn linh khí long quyển hóa thành linh khí bị Dạ Huyền trực tiếp nuốt chửng xuống!
Lượng linh khí lớn thế này đừng nói là tu sĩ vừa bước vào Thần Môn cảnh, cho dù là Đạo Thai cảnh hay Minh Văn cảnh chỉ sợ cũng không chịu đừng nổi! Nhưng Dạ Huyền lại không hề cảm thấy khó khăn, hắn dễ dàng thôn nạp hết toàn bộ linh khí.
Uỳnh!
Một tiếng nổ nặng nề vang lên, làn sóng năng lượng lấy Dạ Huyền làm tâm điểm khuếch tán ra mười dặm!
- Thần Môn tầng thứ hai!
Dạ Huyền chậm rãi mở mắt, nhìn hai tay mình nhíu mày.
- Sức chịu đựng của đạo thể vượt xa sức tưởng tượng của ta, linh khí khổng lồ như vậy đừng nói là Thần Môn tầng thứ hai mà Thần Môn tầng thứ chín cũng không đủ. Xem ra phải nghĩ thêm cách kiếm tài nguyên tu luyện.
Hắn đã có linh khí thiên địa ngàn vạn dặm xung quanh nhưng chỉ đạt được tới Thần Môn tầng thứ hai, nếu như là tu sĩ bình thường thì với số linh khí như vậy có thể đột phá lên được Thần Môn đỉnh phong.
Uỳnh.
Đúng lúc này, từ xa có tiếng chuông vang lên.
- Là chuông báo động!
Chỉ một thoáng toàn bộ Hoàng Cực Tiên Tông đều vào thế chuẩn bị hành động. Chuông báo động kêu lên thể hiện cho việc có quân địch đánh tới!
- Cuối cùng người của La Thiên Thánh Địa đã tới.
Dạ Huyền nhếch miệng cười một tiếng.
- Ấu Vi, nàng tới cũng tốt, dẫn theo ta đi đi.
Dạ Huyền nhìn về phía Chu Ấu Vi ở phía xa. Chu Ấu Vi trừng Dạ Huyền một cái, tức giận nói.
- Ngươi cứ đợi ở đây, không cho đi! Chuyện này cứ giao cho ta xử lý là được!
Nói xong nàng bay đi…
- Mẹ nó…
Dạ Huyền nhất thời tức sầm mặt lại. Dám coi thường Bất Tử Dạ Đế như vậy chắc chỉ có Chu Ấu Vi. Dạ Huyền rơi vào đường cùng chỉ có thể đi bộ về hướng sơn môn. Nhưng sau khi đột phá Thần Môn cảnh tốc độ của Dạ Huyền đã nhanh lên rất nhiều, trực tiếp vượt từng ngọn núi mà đi.
Mà giờ khắc này, bên ngoài Hoàng Cực Tiên Tông có một chiếc chiến thuyền hoành không che khuất bầu trời. Chiếc chiến thuyền này thân dài nghìn trượng, đen kịt, dường như có quang hoa chuyển động, xung quanh hình như có trận pháp. Trên thân đầy vết rìu búa kiếm, rõ ràng là đã trải qua rất nhiều trận đấu nảy lửa. Khí tức mạnh mẽ không gì sánh được đánh thẳng xuống, khiến nhân sinh hoảng loạn.
Khí tức kia không hề có ý che giấu mà như cố ý khiến cho sắc mặt đám đệ tử Hoàng Cực Tiên Tông trắng bệch.
- Là chiến thuyền của La Thiên Thánh Địa!
Những thế lực tông môn xung quanh Hoàng Cực Tiên Tông thấy chiến thuyền kia cũng phải hít vào một hơi lạnh.
- Quả nhiên là La Thiên Thánh Địa muốn tới tình sổ với Hoàng Cực Tiên Tông!
- Hoàng Cực Tiên Tông này giết Thánh Tử La Thiên Thánh Địa, đúng là không coi người khác ra rì!
- Đàng tiếc đáng tiếc, khó khăn lắm Hoàng Cực Tiên Tông mới xuất hiện một thiên tài yêu nghiệt như Chu Ấu Vi thế mà lại bị La Thiên Thánh Địa tiêu diệt vào ngay lúc này.
- Nhắc mới nhớ ngày trước gần như là Chu Ấu Vi định thành thân với Triệu Ngọc Long chứ không phải kẻ đần kia thì Hoàng Cực Tiên Tông bây giờ lại khác rồi.
…
Nhiều tu sĩ Nam Vực đều bàn luận. Cứ nhắc tới Chu Ấu Vi bọn hắn lại nhớ tới kẻ đần độn Dạ Huyền. Dù sao thì chuyện này đã khiến cả Nam Vực chấn động.
Chu Ấu Vi là đại công chúa của Hoàng Cực Tiên Tông cũng là đệ nhất mỹ nữ của Liệt Thiên Thượng Quốc, thiên tư cũng thuộc cấp cao ở Nam Vực, có thể nói là tài sắc vẹn toàn. Nhưng mà một nữ nhân như thế là muốn thành thân với một tên đần, khiến tình thế vốn đã nghiêm trọng của Hoàng Cực Tiên Tông giờ lại càng làm trò cười cho thiên hạ.
Bây giờ La Thiên Thánh Tử chết trong tay Hoàng Cực Tiên Tông, chắc chắn Hoàng Cực Tiên Tông sẽ không ngóc đầu lên nổi!
- Hoàng Cực Tiên Tông, vô duyên vô cớ giết Thánh Tử La Thiên Thánh Địa ta!
- Hôm nay La Thiên Thánh Địa ta tới đây để tìm lại công đạo, nếu Hoàng Cực Tiên Tông các ngươi không đưa ra câu trả lời thỏa đáng thì đừng trách La Thiên Thánh Địa ta không nói đạo nghĩa, diệt sạch tông môn của các ngươi!
Trên chiến thuyền, một nam tử trung niên khôi ngô hai tay vòng trước ngực, sau lưng đeo một thanh đao nhàn nhạt nhìn xuống Hoàng Cực Tiên Tông ở phía dưới, con ngươi đầy hung lệ, chậm rãi mở miệng nói. Giọng hắn rền vang như sấm xen lẫn sóng âm khủng bố trực tiếp khiến khí huyết đám đệ tử Hoàng Cực Tiên Tông dâng trào, vô cùng khó chịu.
- Đại hộ pháp của La Thiên Thánh Địa, Viên Trảm Không!
Bên dưới, Khâu Văn Hãn, Giang Tĩnh, Ngô Kính Sơn, Lỗ Thừa Đức và ngũ trưởng lão đều đứng ra, sắc mặt vô cùng nghiêm túc.
Thực lực của La Thiên Thánh Địa mạnh hơn Hoàng Cực Tiên Tông rất nhiều. Trưởng lão của Hoàng Cực Tiên Tông nếu ở La Thiên Thánh Địa cũng chỉ là cấp bậc hộ pháp.
Bây giờ La Thiên Thánh Địa chinh phạt Hoàng Cực Tiên Tông, trực tiếp cử một đại hộ pháp dẫn trận chính là Viên Trảm Không! Cũng có nghĩa là quyết tâm tận diệt Hoàng Cực Tiên Tông!
Đối mặt với Viên Trảm Không cường thế bá đạo, Giang Tĩnh cân nhắc một phen rồi nói.
- Thánh Tử của quý phái tới tông môn ta tà thuyết mê hoặc lòng người, mưu toan muốn tông môn ta tan rã. Ta vốn không định xuất thủ trấn áp đưa về quý phái nhưng không cẩn thận thất thủ nên mới giết chết. Nhưng cùng lúc đó không chỉ có Thánh Tử của quý phái bỏ mạng mà còn có sáu vị trưởng lão của tông môn ta, còn có một vị thái thượng trưởng lão và đại đệ tử!
- Sự thực đã là như thế. Nói ngắn gọn thì Thánh Tử của La Thiên Thánh Địa ta đúng là chết trong tay các ngươi đúng không?
Ánh mắt Viên Trảm Không tràn đầy hung lệ.
Sắc mặt Giang Tĩnh tái nhợt, cắn răng nói.
- Mọi chuyện đều có nguyên nhân, không thể trách tông môn ta được.
Viên Trảm Không không để ý đến lời Giang Tĩnh nói, nắm lấy chuôi đao.
Uỳnh…
Ngay sau đó, Viên Trảm Không chém một đao ra. Đao cương kinh khủng giáng xuống. Giang Tĩnh biến sắc, hoàn toàn không ngờ Viên Trảm Không này lại trực tiếp động thủ.
- Chỉ là một La Thiên Thánh Địa thôi. Trước đây Hoàng Cực Tiên Tông ta uy chấn Đông Hoang Đại Vực thì ngươi còn không bằng con chó!
Lúc này Khâu Văn Hãn cũng hừ lạnh một tiếng, vung tay.
Uỳnh…
Ấn ký kinh khủng đột nhiên xuất hiện trong nháy mắt bắt đao cương của Viên Trảm Không lại, sau đó bóp vỡ vụn!
- Người này là ai?
Trong lúc nhất thời, đám cường giả đang quan sát đều cả kinh, nhìn Khâu Văn Hãn. Sao ở Hoàng Cực Tiên Tông lại có nhân vật thế này?
- Ồ, ta tưởng là ai, hóa ra là Khâu Văn Hãn trấn thủ tổ miếu Liệt Thiên.
Viên Trảm Không nói với Khâu Văn Hãn, cũng không có gì ngạc nhiên.
- Thế nào, bây giờ Hoàng Cực Tiên Tông đã không còn người để dùng, còn phải cử một lão già ra sao?
- Đối phó với ngươi chỉ cần mình lão phu là đủ!
Khâu Văn Hãn đứng trên trời cao, giằng co với Viên Trảm Không không hề sợ hãi chút nào.