Ninh Chính Thiên lết một thân trọng thương chật vật trở lại Trấn Thiên Cổ Môn, khi hắn đi vào Thần Điện Huyền Không tất cả các trưởng lão đều vô cùng giận dữ.
- Nực cười, chỉ là một Thông Huyền cảnh mà dám dựa vào Trấn Thiên Cổ Lệnh của ta để hạ độc thủ như vậy!
Trưởng lão tóc đen vô cùng phẫn nộ, khí tức cả người khuấy động, nhật nguyệt trầm luân, vô cùng kinh khủng.
- Đừng nói là lão tổ của Hoàng Cực Tiên Tông xuất thủ?
Trưởng lão mặc áo bào trắng hơi nhăn mày hỏi.
Ninh Chính Thiên quỳ dưới đất, sắc mặt trắng bệch yếu ớt nói.
- Khởi bẩm chư vị trưởng lão, người xuất thủ chính là Dạ Huyền kia. Hắn nắm giữ một loại sức mạnh quỷ dị khiến cho ta không thể phản kích, sau đó lại dùng Trấn Thiên Cổ Lệnh hút đi một nửa pháp lực.
- Cái gì?
Lời vừa nói ra khiến toàn điện vang lên đều là những âm thanh kinh ngạc khó tin.
- Ngươi tiến lên, để bản tọa xem xem.
Đại trưởng lão từ sâu trong thần điện nói.
Ninh Chính Thiên bước lên. Một luồng thần thức vô cùng mạnh bao phủ trên thân Ninh Chính Thiên, trong trầm điện im lặng đáng sợ. Mọi người đều đang chờ đợi phán đoán của đại trưởng lão.
Sau một lát thì đại trưởng lão cũng thu hồi thần thức, giọng điệu nghiêm trọng.
- Chuyện này cần lập tức báo với chưởng môn!
Mọi người trong điện đều hơi ngẩn ra, trưởng lão tóc đen hỏi.
- Đại sư huynh, việc nhỏ như vậy vẫn phải báo với chưởng môn sao?
Những trưởng lão còn lại cũng nghi hoặc không hiểu.
Đại trưởng lão trầm giọng nói.
- Việc này không hề đơn giản như vậy, thậm chí nó còn liên quan đến vận khí của Trấn Thiên Cổ Môn ta. Thôi, để bản tọa đi gặp chưởng môn!
Nói xong, khí tức của đại trưởng lão biến mất trong điện, giống như vô cùng gấp gáp mà đi tìm chưởng môn ngay. Những trưởng lão còn lại đều ngơ ngác nhìn nhau. Có cần phải khẩn trương như vậy không?
- Chính Thiên, ngươi lui xuống dưỡng thương đi.
Trưởng lão tóc đen phất ta sai người đưa Ninh Chính Thiên ra khỏi điện.
- Có phải đại sư huynh cẩn thận quá mức rồi không, chuyện này thật sự nghiêm trọng như thế sao?
Sau khi đưa Ninh Chính Thiên đi thì trưởng lão tóc đen mới mở miệng nói.
Trưởng lão mặc áo bào trắng thấy thế thì khẽ lắc đầu.
- Hiếm khi thấy đại sư huynh có thái độ như thế, có lẽ chuyện này thật sự không đơn giản như vậy.
- Chờ đại sư huynh trở về đã.
Các trưởng lão khác cũng mở miệng. Cuối cùng trong điện lại rơi vào trạng thái yên tĩnh đáng sợ. Qua một nén nhang thì khí tức của đại trưởng lão mới xuất hiện.
- Đại sư huynh, thế nào rồi?
Trưởng lão tóc đen hỏi.
- Không được trêu chọc tới hắn.
Đại trưởng lão khẽ nói, nhưng ngữ khí mạnh mẽ.
- Không được động vào hắn?
Trong Thần Điện Huyền Không nhất thời vang lên âm thanh kinh ngạc.
- Chưởng môn nói không ai được nhúng tay vào chuyện này, chờ khi chưởng môn xuất quan sẽ đích thân tới Hoàng Cực Tiên Tông.
Đại trưởng lão nói.
- Cái gì, chưởng môn chí tôn đích thân tới Hoàng Cực Tiên Tông?
Tất cả mọi người đều vô cùng kinh hãi.
Không có ai biết đại trưởng lão và chưởng môn đã trao đổi những gì nhưng theo lời đại trưởng lão truyền tới, chưởng môn vô cùng quan tâm đến chuyện này! Mặc dù trong lòng vô vàn nghi vấn nhưng mọi người vẫn chỉ có thể tuân mệnh.
Mà giờ khắc này, ở Hoàng Cực Tiên Tông, Dạ Huyền đang làm gì suốt hai ngày này, không ai dám quấy rầy. Cũng có thể là không có thời gian mà quấy rẫy.
Bởi vì chuyện của Ninh Chính Thiên mà dường như nhạc mẫu Giang Tĩnh đã không thèm để ý tới hắn. Mà Chu Ấu Vi lại đang bế quan, Chu Băng Y cũng bị Giang Tĩnh đưa về nhà ngoại để lánh nạn. Cả Hoàng Cực Tiên Tông đang trong tình thế rối ren.
Dạ Huyền chậm rãi mở hai mắt ra, thở nhẹ một hơi, cười nói.
- Đế cơ vẫn còn, bảo sao người của Trấn Thiên Cổ Môn không dám trực tiếp đánh tới đây.
Hai ngày qua hắn đã đoán được đế cơ của Hoàng Cực Tiên Tông vẫn còn. Có đế cơ mà Liệt Thiên ở đây thì Trấn Thiên Cổ Môn sẽ không thể diệt Hoàng Cực Tiên Tông một cách dễ dàng được.
Cuối cùng cũng có một tin tốt.
- Không biết mấy tên ở La Thiên Thánh Địa bao giờ mới tới, trước đó thì chuyện ta mở Thần Môn mới là chuyện quan trọng.
Dạ Huyền hạ quyết tâm.
Tuy hắn nắm giữ sức mạnh kinh khủng nhưng cảnh giới vẫn còn quá thấp, cần đánh bóng một phen mới được. Nhưng chuyện tu hành Dạ Huyền cũng không gấp. Gọi Lỗ Thừa Đức vào, Dạ Huyền hỏi.
- Hoàng Cực Tiên Tông còn Thần Môn Đài không?
- Khởi bẩm chủ nhân Thần Môn Đài vẫn còn, nhưng đã nhiều năm rồi chưa sử dụng.
Lỗ Thừa Đức cung kính nói.
- Không sao, dẫn ta đi.
Dạ Huyền nói.
- Lão nô tuân mệnh!
Lỗ Thừa Đức cung kính nói. Rất nhanh sau đó Lỗ Thừa Đức đã dẫn Dạ Huyền tới trước một ngọn núi hoang vu, trên đường đi cũng không có người.
- Ngươi cứ đi làm việc đi.
Dạ Huyền nhìn đài cao, phất tay nói.
- Lão nô xin cáo lưu.
Lỗ Thừa Đức cung kính rời đi.
Dạ Huyền nhìn Thần Môn Đài, khẽ thở dài một cái nhớ tới chín vạn năm trước, Hoàng Cực Tiên Tông vẫn là một tiên môn uy chấn Đông Hoang Đại Vực, tọa trấn huyền sơn, cho dù đối mặt với Trấn Thiên Cổ Môn cũng là địa vị ngang hàng. Bây giờ Hoàng Cực Tiên Tông lại đi tới bước đường này cũng có liên quan rất nhiều tới hắn, Dạ Huyền nảy sinh áy náy trong lòng.
Hắn đã dạy dỗ Mục Đế và Thường Tịch Nữ Đế, nhưng hai đế lại phản bội hắn. Thậm chí còn khiến Trấn Thiên Cổ Môn đối đầu với Hoàng Cực Tiên Tông. Có song đế chống lưng, cho dù Hoàng Cực Tiên Tông có địa vị ngang hàng với Trấn Thiên Cổ Môn cũng không thể là đối thủ. Cho nên mới xảy ra cục diện Hoàng Cực Tiên Tông bị Trấn Thiên Cổ Môn đè ép như ngày hôm nay.
- Nay mệnh hồn ta đã quy về bản thể, trở thành con rể của Hoàng Cực Tiên Tông, chắc cũng là ý trời.
Dạ Huyền khẽ than, bước lên Thần Môn Đài.
Thần Môn Đài dùng đở mở Thần Môn, chỉ là Hoàng Cực Tiên Tông đã không có người sử dụng bởi vì dùng Thần Môn Đài sẽ tiêu hao lượng lớn linh thạch. Trong hoàn cảnh này Hoàng Cực Tiên Tông quả thật dùng nhiều linh thạch đúng là quá xa xỉ.
Dạ Huyền ngồi xếp bằng trên Thần Môn Đài, lấy Trấn Thiên Cổ Lệnh ra đặt lên trên.
Vù vù…
Sau đó, Thần Môn Đài có hào quang hiện lên, bao bọc Dạ Huyền lại, chậm rãi lơ lửng. Dạ Huyền nhắm mắt, chuyển động Thái Sơ Hồng Mông Nguyên Thủy Đạo Quyết, bắt đầu trùng kích Thần Môn cảnh.
Từ lâu hắn đã bước vào Thông Huyền đỉnh phong, Thần Môn cảnh với hắn mà nói chỉ là lấy một thứ đồ trong túi, vô cùng đơn giản.
Song song với việc trùng kích Thần Môn cảnh thì đan điền của hắn cũng vô hình xuất hiện, Dạ Huyền vận khởi chân khí, hung hãn trùng kích.
Ầm ầm…
Tiếng vang lớn nổ ra, Dạ Huyền chấn động toàn thân, đường đạo văn dường như lại tăng thêm. Mà lúc này trên đỉnh đầu Dạ Huyền, một tòa Thần Môn rộng lớn nguy nga xuất hiện! Đó là tiêu chí để trùng kích Thần Môn cảnh! Sau khi đạt được Thần Môn cảnh thì Thần Môn sẽ mở ra, tu sĩ dùng hồn niệm khai thông Hư Thần Giới Chi Linh.
Két két két…
Tòa Thần Môn rộng lớn trên đỉnh đầu từ từ mở ra, mang theo âm thanh vang vọng xa xưa. Giờ khắc này, Dạ Huyền chính thức bước vào Thần Môn cảnh!