Vạn Cổ Đế Tế

Chương 31: Ninh chính thiên lại xuất hiện

Chương Trước Chương Tiếp

- Tìm thấy rồi.

Dạ Huyền mở thẻ ngọc ra, mỉm cười, trong đôi mắt tràn đầy sự vui vẻ.

- Ta biết với tính tình của tên Liệt Thiên kia không thể nào không để lại vật hộ mệnh cho hậu nhân.

Dạ Huyền khẽ thổi một cái, bụi trên thẻ ngọc bay lên. Thẻ ngọc này đã được để ở đây rất lâu rồi, không có ai động tới. Sau khi lau sạch sẽ thì thẻ ngọc đã sáng hơn rất nhiều, bên trên có ánh sáng mờ ảo.

Dạ Huyền mở thẻ ngọc ra, tỉ mỉ đọc lên, thần sắc nghiêm túc. Tên hộ pháp vẫn luôn quan sát Dạ Huyền có chút ngạc nhiên, nói thầm.

- Nếu như không lầm thì thứ tên kia lấy là Thiên Địa Kỳ Văn Lục… Nghe nói tên này khôi phục thần trí còn chưa tới nửa tháng, bảo sao hắn không có hứng thú với công pháp Thiên Thần Liệt Hỏa Kinh kia, mà lại hứng thú với Thiên Địa Kỳ Văn Lục.

Hộ pháp lắc đầu, cũng không có hành động gì làm ảnh hưởng tới Dạ Huyền. Thiên Địa Kỳ Văn Lục chỉ là một quyển ghi lại các loại kỳ vật trong thiên địa mà thôi.

Về Thiên Địa Kỳ Văn Lục, tùy tiện ở một thư phòng nào đó trên Liệt Thiên Thượng Quốc cũng có thể mua được. Đương nhiên Thiên Địa Kỳ Văn Lục ở Hoàng Cực Tiên Tông đặc biệt hơn rất nhiều, ghi chú cũng nhiều hơn. Nhưng nếu có đệ tử đi vào Tàng Kinh Các đều sẽ nghiêm túc lựa chọn công pháp, không ai lại đi tìm Thiên Địa Kỳ Văn Lục làm gì cả.

Nếu một màn này của Dạ Huyền bị người khác nhìn thấy, chỉ sợ là lại bị cười nhạo.

Dạ Huyền đang đọc rất say mê, như đang nhập thần vậy. Đương nhiên không phải hắn đang đọc Thiên Địa Kỳ Văn Lục, mà lại bí mật Liệt Thiên Đại Đế để lại trong đó.

Rất lâu sau Dạ Huyền mới gập Thiên Địa Kỳ Văn Lục lại, để lại trên giá, đứng dậy rời đi.

- Người của Trấn Thiên Cổ Môn có vẻ sắp quay lại rồi.

Dạ Huyền đi ra khỏi Tàng Kinh Các, ngẩng đầu nhìn lên cao, hơi híp mắt lại nói. Lúc này có một đệ tử từ Hoàng Cực Phong chạy tới, nói.

- Cô gia, rốt cuộc cũng ra rồi!

- Dẫn đường đi.

Dạ Huyền nói.

- Hả?

Tên đệ tử có chút sững sờ.

- Không phải người của Trấn Thiên Cổ Môn lại tới sao, dẫn đường đi.

Dạ Huyền nói.

- Làm sao ngươi biết? Hộ pháp nói cho ngươi biết sao?

Tên đệ tử há hốc miệng.

- Nói nhảm ít thôi.

Dạ Huyền liếc nhìn hắn một cái.

- Được, ta dẫn đường cho cô gia.

Tên đệ tử không dám chậm trễ, dẫn Dạ Huyền tới điện Liệt Thiên. Người của Trấn Thiên Cổ Môn lại tới, chỉ danh muốn gặp Dạ Huyền.

Lúc này bên trong điện Liệt Thiên, Ninh Chính Thiên ngồi một bên còn Giang Tĩnh, Ngô Kính Sơn, Lỗ Thừa Đức cũng có mặt.

- Ninh đại nhân, ngươi tìm Dạ Huyền có chuyện gì không?

Giang Tĩnh có chút đứng ngồi không yên, cẩn thận hỏi.

Ninh Chính Thiên bình tĩnh nói.

- Đương nhiên là có chuyện tốt.

Giang Tĩnh bất an, do dự một chút rồi nói.

- Ninh đại nhân, chuyện mấy hôm trước là Dạ Huyền không đúng, nhạc mẫu ta đây thay hắn tạ lỗi với ngài.

Vừa nói, Giang Tĩnh bái một bái hướng về phía Ninh Chính Thiên.

Ninh Chính Thiên hơi nhíu mày có chút không vui nói.

- Không cần phải vậy, ngày ấy ta và công tử là quỳ bái lạy tổ sư gia, không phải Dạ Huyền.

Nói như vậy nhưng trong lòng Ninh Chính Thiên vẫn có chút khó chịu. Nhưng lần này đại trưởng lão đã có lệnh, cần phải lấy lại Trấn Thiên Cổ Lệnh. Sau khi lấy được Trấn Thiên Cổ Lệnh thì Dạ Huyền này cũng chỉ là hạng giun dế, không đáng để vào mắt.

- Khởi bẩm chư vị trưởng lão, cô gia tới!

Bên ngoài truyền đến tiếng thông báo của đệ tử.

- Cho hắn vào.

Giang Tĩnh nói.

Dạ Huyền nhanh chóng xuất hiện, hai tay đút túi thần thái bình thản nhìn về phía Ninh Chính Thiên.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Dạ Huyền.

- Tiên sinh!

Ngô Kính Sơn đi lên phía trước hành lễ.

Dạ Huyền khẽ ừm một tiếng sau đó ngồi xuống ghế, nhàn nhạt nhìn Ninh Chính Thiên nói.

- Có chuyện gì thì nói đi, ta đang bận.

- Dạ Huyền, không được vô lễ!

Giang Tĩnh khẽ quát, sau đó đánh mắt liếc nhìn Dạ Huyền một cái.

Nhưng Dạ Huyền vẫn bình chân như vại, dường như không để tâm.

Ninh Chính Thiên thấy thế thì khinh thường, lấy ra một xấp thẻ ngọc, với một cái bình ngọc phỉ thúy đặt lên trên bàn nói với Dạ Huyền.

- Đây là công pháp thần cấp Thiên Huyền Lôi Kinh, ở trong có chứa hai 28 thức thần cấp thần thông và đạo pháp. Tử Lôi Đan là Linh Đan Thất Biến cực phẩm, phối hợp với Thiên Huyền Lôi Kinh sẽ giúp tốc độ tu luyện tăng nhanh chóng mặt.

Lời vừa nói ra khiến mọi người đều nhíu mày kinh ngạc. Hắn có ý gì? Thần cấp công pháp và Thất Biến Linh Đan cực phẩm! Hai thứ đồ này mà bỏ ra ngoài chỉ sợ khiến nhiều tông môn chém giết lẫn nhau mà tranh cướp. Ninh Chính Thiên đang muốn làm gì?

- Ha ha…

Dạ Huyền cười, chậm rãi nói.

- Trấn Thiên Cổ Môn đúng là có ý, đây là đang muốn đuổi ăn mày sao? Chỉ là đưa ra một cuốn thần cấp công pháp và Thất Biến Linh Đan?

Hắn sớm đã nghĩ tới việc người Trấn Thiên Cổ Môn sẽ quay lại muốn lấy đi Trấn Thiên Cổ Lệnh, dù sao thì sau khi thu hồi được mười tấm Trấn Thiên Cổ Lệnh thì cũng được coi là một việc đại công đức.

Nhưng mà đám người Trấn Thiên Cổ Môn này thật sự coi hắn là một người bình thường sao, một cuốn công pháp và Thất Biến Linh Đan là có thể đổi về được Trấn Thiên Cổ Lệnh, đúng là nực cười.

- Chỉ là…

Lời Dạ Huyền nói khiến đám người Giang Tĩnh kinh ngạc không còn lời nào để nói. Thần cấp công pháp chỉ đếm trên đầu ngón tay nếu ở Hoàng Cực Tiên Tông, còn có Tử Lôi Đan kia nữa, sợ là đến Ngô Kính Sơn cũng khó mà luyện chế được.

Nhưng nghĩ lại cũng đúng, dù sao mấy ngày trước Dạ Huyền còn từ chối Thiên Thần Liệt Hỏa Kinh và Bá Thể Đan cơ mà, đương nhiên cũng không vừa mặt hai thứ kia.

Sắc mặt Ninh Chính Thiên trầm xuống, cau mày nhìn Dạ Huyền.

- Vậy ngươi muốn cái gì?

Chẳng lẽ lòng tham của tên này không có đáy sao?

Dạ Huyền chậm rãi nói.

- Ngươi về đi, nói cho đám lão già ở Trấn Thiên Cổ Môn biết, muốn Trấn Thiên Cổ Lệnh thì trừ khi chưởng môn của Trấn Thiên Cổ Môn đích thân tới, bằng không thì đừng mơ.

Năm đó, Trấn Thiên Cổ Đế cấp mười miếng Trấn Thiên Cổ Lệnh lưu truyền ra ngoài, thật ra chỉ đưa ra có 9 miếng. Thật ra đã liệt Dạ Huyền vào danh sách được miếng Trấn Thiên Cổ Lệnh cuối cùng.

Sở dĩ chỉ liệt vào danh sách vì lúc đó Dạ Huyền hoàn toàn không cần vật này. Nhưng Trấn Thiên Cổ Đế mặt dày mày dạn muốn cho Dạ Huyền, còn nói cho Dạ Huyền biết phương pháp luyện chế Trấn Thiên Cổ Lệnh. Khi đó Dạ Huyền đường đường là Bất Tử Dạ Đế bồi dưỡng nên những cường giả bất khả chiến bài, cần gì cái Trấn Thiên Cổ Lệnh kia. Chính vì vậy mà người Trấn Thiên Cổ Môn chưa từng thấy tấm Trấn Thiên Cổ Lệnh thứ mười.

Bây giờ Dạ Huyền đã làm ra tấm Trấn Thiên Cổ Lệnh cuối cùng này, đương nhiên người của Trấn Thiên Cổ Môn muốn lấy về.

Nói thật Dạ Huyền cũng không ngờ có một ngày bản thân lại dùng tới nó.

Bây giờ không ai rõ hơn Dạ Huyền tác dụng của Trấn Thiên Cổ Lệnh, cho dù mấy trưởng lão ở Trấn Thiên Cổ Môn sợ rằng cũng không biết. Có lẽ chỉ có chưởng môn mới biết.

- Ngươi chán sống rồi sao…

Ninh Chính Thiên híp mắt lại, sát ý bộc phát.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️