Vạn Cổ Đế Tế

Chương 29: Nguy hiểm phía sau

Chương Trước Chương Tiếp

Ở đạo trường Liệt Thiên, Giang Tĩnh đã phái người xử lý tàn cục, nhưng cũng không có gì là vui mừng, thậm chí còn lo lắng.

- Bát đại trưởng lão chết đi sáu người, thái thượng trưởng lão chết một người, đại đệ tử cũng chết, hộ pháp chết chín người, đường chủ, còn có cả Thánh Tử của La Thiên Thánh Địa Triệu Ngọc Long…

Những người hôm nay bỏ mạng cũng đủ để khiến Hoàng Cực Tiên Tông gặp đại nạn. Vượt qua sự chèn ép của Trấn Thiên Cổ Môn thì lại phải đối mặt với vấn đề thù trong giặc ngoài, đúng là vô cùng thê thảm.

Chu Ấu Vi ngồi bên cạnh Giang Tĩnh, chờ Dạ Huyền trở về. Lỗ Thừa Đức và Ngô Kính Sơn cũng ở đây. So ra thì hai người Lỗ Thừa Đức và Ngô Kính Sơn có tâm tư đơn giản hơn rất nhiều. Dạ Huyền giết nhiều người như vậy khiến hai bọn hắn chấn động không nhỏ, từ đó vô cùng tôn kính.

Khi Khâu Văn Hãn dẫn Dạ Huyền về thì mấy người đều ra nghênh đón.

- Tiên sinh!

Ngô Kính Sơn cung kính nói.

- Lão tổ có làm khó ngươi không?

Chu Ấu Vi thấy sắc mặt Khâu Văn Hãn có chút khó coi thì lo lắng nhìn Dạ Huyền.

Dạ Huyền khẽ lắc đầu cười nói.

- Mấy lão già đó thì có tư cách gì làm khó ta chứ, ta đang trừ hại cho Hoàng Cực Tiên Tông.

Chu Ấu Vi không kiềm được mà nhíu mày.

Sắc mặt Khâu Văn Hãn đầy cổ quái nói.

- Dạ tiểu huynh đệ này xác định không có việc gì cả, lão tổ không làm khó hắn. Chẳng những như vậy còn định ban thưởng cho hắn Thiên Thần Liệt Hỏa Kinh và Bá Thể Đan nhưng hắn lại từ chối.

- Cái gì?

Giang Tĩnh và Chu Ấu Vi đều giât mình.

Thiên Thần Liệt Hỏa Kinh và Bá Thể Đan đều là tài nguyên vô cùng cao cấp của Hoàng Cực Tiên Tông. Bá Thể Đan thì không nói, bảo tồn đã rất lâu rồi, mà Thiên Thần Liệt Hỏa Kinh trong toàn bộ tông môn chỉ có ba vị lão tổ và tông chủ mới được tu luyện. Thế mà Dạ Huyền lại cự tuyệt?

- Ngươi có biết tầm quan trọng của hai thứ đó không?

Chu Ấu Vi không nhịn được hỏi.

- Đương nhiên.

Dạ Huyền gật đầu.

- Vậy vì sao lại từ chối?

Chu Ấu Vi quả thật không hiểu.

- Hắn muốn truyền hết lại cho ngươi.

Khâu Văn Hãn nhìn Dạ Huyền một cái, nói.

Chu Ấu Vi sửng sốt, Giang Tĩnh cũng sững sờ nhìn Dạ Huyền.

- Công pháp kia không thích hợp với ta.

Dạ Huyền nhàn nhạt nói.

- Không thích hợp…

Lời nói này khiến Giang Tĩnh cũng không hiểu nổi, Dạ Huyền này đúng là tốt với nữ nhi nhà mình, đến tư cách tu luyện tiên công của Đại Đế cũng nhường lại cho nàng.

- Không có gì thì ta phải đi Tàng Kinh Các một chuyến.

Dạ Huyền nói.

- Chờ một chút.

Giang Tĩnh gọi Dạ Huyền lại, nghiêm nghị nói.

- Dạ Huyền, lần này ngươi vì tông môn mà giải trừ nguy cơ, diệt được nhiều tai họa như vậy đúng là việc mừng. Nhưng Triệu Ngọc Long cũng chết. Nói thế nào đi nữa hắn cũng là Thánh Tử của La Thiên Thánh Địa, hôm nay lại bỏ mình ở Hoàng Cực Tiên Tông. Đến lúc đó La Thiên Thánh Địa nhất định sẽ tới đây báo thù, thậm chí sẽ dẫn tới đại chiến của hai tông môn! Ta nghĩ rồi, người rời khỏi tông môn trước. Đương nhiên, đây chỉ là tuyên bố với bên ngoài, cũng không phải là người thật sự rời đi.

Giang Tĩnh nói với Dạ Huyền.

Tất cả mọi người ở đây đều nhìn Dạ Huyền với sắc mặt nghiêm túc.

Dạ Huyền bình tĩnh nói.

- Cho dù ta rời đi thì La Thiên Thánh Địa cũng không chịu để yên đâu. Ngươi cũng không cần phải phiền phức như vậy, cùng lắm đến lúc người của La Thiên Thánh Địa tới, các ngươi cứ giao ta ra là được.

- Không được!

Lúc này, tất cả mọi người đều hô lên, đồng thanh đến lạ thường.

- Tuyệt đối không thể giao ngươi cho La Thiên Thánh Địa.

Giang Tĩnh kiên định lắc đầu nói.

Dạ Huyền mỉm cười.

- Đã như vậy thì chỉ có thể chiến với người của La Thiên Thánh Địa thôi. Dù sao thì các ngươi có giao ta ra bọn hắn cũng không bỏ qua đơn giản như vậy.

Lời này khiến mọi người đều cười khổ

Khâu Văn Hãn nói.

- Thực lực của La Thiên Thánh Địa vượt xa Hoàng Cực Tiên Tông ta. Lại cộng thêm Thánh Chủ của La Thiên Thánh Địa xuất thân từ Trấn Thiên Cổ Môn, sau lưng có Trấn Thiên Cổ Môn chống. Bọn hắn không sợ gì cả, đến lúc đó phái người tới, chỉ sợ là Hoàng Cực Tiên Tông ta không chống cự nổi.

Dạ Huyền cười nhạt một tiếng.

- Triệu Ngọc Long là do ta giết, Hoàng Cực Tiên Tông đã cạch mặt La Thiên Thánh Địa rồi, suy nghĩ mấy thứ này cũng không có tác dụng gì.

- Thực lực của ta đã giảm đi, nếu như La Thiên Thánh Địa cử binh tới, chỉ sợ không thể chống cự nổi trong một thời gian ngắn chứ đừng nói là đánh lại.

Ngô Kính Sơn thở dài nói.

Dạ Huyền lại lắc đầu.

- Ta không tin là La Thiên Thánh Địa không có kẻ địch. Phàm khi có nhiều kẻ địch như vậy đều không dám rêu rao khắp nơi, nếu không chỉ làm cho bọn hắn ra sức nhân cơ hội đánh tới mà thôi. Đến lúc đó La Thiên Thánh Địa sẽ không dám phải quá nhiều người tới, nếu các ngươi không muốn giao ta ra thì phải chuẩn bị thật tốt để nghênh địch đi.

Tất cả mọi người đều ra vẻ suy tư, một lát sau thì Khâu Văn Hãn gật đầu nói.

- Quả thật như ngươi nói, La Thiên Thánh Địa cũng không thiếu kẻ địch, bọn hắn không dám bỏ tông môn mà ồ ạt đánh tới đây.

Giang Tĩnh cười khổ.

- Cho dù là như vậy cũng không thể chống đỡ nổi. Hôm nay thực lực của ta đã hao tổn quá nhiều. Những người chiến được chỉ đếm trên đầu ngón tay. Ba vị lão tổ không thể hiện thân, hai vị thái thượng trưởng lão không ở trong tông môn, phu quân ta lại chưa trở về. Chỉ sợ lúc người bên La Thiên Thánh Địa kéo tới ta không chống nổi. .

- Nói mới nhớ, nhạc phụ ta đi đâu mà hơn nửa năm rồi chưa về.

Dạ Huyền không khỏi nhìn về phía Giang Tĩnh hỏi.

Sắc mặt Giang Tĩnh tái đi, khổ sở nói.

- Thế cục bây giờ của Hoàng Cực Tiên Tông ngươi cũng thấy đấy, mỗi ba năm Trấn Thiên Cổ Môn sẽ phái người tới lấy tài nguyên tu luyện. Phu quân ta muốn giải quyết chuyện này nên đi khắp nơi hỏi thăm tìm kiếm những tài nguyên mới. Đây cũng là lý do vì sao mà Ấu Vi lựa chọn thành thân với ngươi ta đã không muốn, và có thành kiến với ngươi. Ta nói những điều này không phải hy vọng ngươi có thể tha thứ cho ta, chỉ hy vọng ngươi có thể hiểu tình cảnh tông môn hiện giờ.

Dạ Huyền khẽ gật đầu.

- Thì ra là thế.

Xem ra nhạc phụ cũng là rất khó khăn. Vị trí tông chủ này không hề sung sướng như người ta thấy. Dù sao Hoàng Cực Tiên Tông cũng không uy chán như trước kia. Mà mỗi ba năm còn bị Trấn Thiên Cổ Môn bóc lột, còn phải đối mặt với sự chèn ép từ những tông môn khác.

Đừng nghĩ Hoàng Cực Tiên Tông nắm giữ một vùng Liệt Thiên Thượng Quốc, được xưng là đệ nhất thánh địa tu luyện của Liệt Thiên Thượng Quốc mà tưởng là ổn. Chỉ vì Hoàng Cực Tiên Tông và Liệt Thiên Thượng Quốc là nhất thể tương sinh, người một nhà.

Trong Liệt Thiên Thượng Quốc, thánh địa tu luyện hàng đầu có lẽ là Liệt Thiên Thư Viện, nếu như không muốn tới Liệt Thiên Thư Viện mới chọn tới Hoàng Cực Tiên Tông.

Cũng là bởi vì Hoàng Cực Tiên Tông có Chu Ấu Vi và Lãnh Dật Phàm, nếu không thì tới Hoàng Cực Tiên Tông đúng là chuyện cười.

- Ta tới Tàng Kinh Các trước, lúc người của La Thiên Thánh Địa tìm đến ta sẽ nghĩ cách giải quyết, cùng lắm lại đi tìm Liệt Thiên Đại Đế lộ thần tích ở tổ miếu chứ sao.

Dạ Huyền cũng không lo lắng, ung dung nói. Chỉ là một La Thiên Thánh Địa thôi mà, hắn dám giết Triệu Ngọc Long dĩ nhiên là nghĩ tới hậu quả sau này. Hắn đường đường là Bất Tử Dạ Đế, còn sợ một cái La Thiên Thánh Địa hay sao?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 26%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (1)