Nghe thấy lời này, Đạo Môn Trường Sinh không cười nổi. Dạ Huyền cũng không nói thêm gì, bây giờ đã hoàn thành việc khai thiên, những việc cần làm cũng đã làm xong. Chỉ cần xác định một điều, Liệt Thiên Đế có thể rời khỏi nơi này hay không. Nếu như đám người Liệt Thiên Đế đều không thể rời khỏi nơi này, thì dù đã khai thiên cũng không có ý nghĩa gì. Nếu thực sự như vậy, thì hắn chỉ có thể một mình rời khỏi Vĩnh Hằng tiên giới. Nhưng bây giờ Tiểu Liệt có lẽ cũng chưa xử lý xong việc chuyển giao với Nghịch Cừu nhất mạch, nên vào lúc này không cần vội.
Dạ Huyền phóng ra Vực Kiếp Thần Khư, giao cho Hỉ Phật.
- Ngươi tiếp tục trấn giữ Vực Kiếp Thần Khư, trông coi kỹ ba đại Thần Vực, khi Tổ Nguyên Thần Vực phục hồi thì báo cáo cho ta một tiếng.
- Vâng, lão gia.
Hình ảnh Phật màu hồng lớn của Hỉ Phật dần dần bị Vực Kiếp Thần Khư bao phủ, lại rơi vào giấc ngủ. Đạo Môn Trường Sinh theo sau Dạ Huyền, đầy lo lắng. Dạ Huyền liếc mắt nhìn nàng, ý niệm một động. Lực lượng của Thiên Đảo lần nữa phát động, hai người biến mất tại chỗ, trở lại Thiên Đảo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây