Sự khô cằn và chết chóc vô tận che phủ thiên địa. Bóng tối là trạng thái bình thường ở đây. Không cảm nhận được khí tức của sinh linh nào.
Ở trung tâm của thiên địa tan vỡ này, có một bóng người đang ngồi xếp bằng. Người đó mặc một bộ áo màu đỏ máu.
Không đúng, đó là chiếc áo bị chính máu tươi nhuộm đỏ.
Trên mặt hắn ta cũng có những vết máu kỳ quái, lúc này đôi mắt nhắm hờ, khí tức yếu đến cực điểm. Ngón trỏ tay trái hắn ta đeo một chiếc nhẫn máu, trong ngực ôm một thanh kiếm máu đỏ. Toàn bộ Kỷ Nguyên này dường như chỉ có mình hắn ta. Cảm giác cô đơn, lẻ loi đó thật khó mà diễn tả.
Toàn thân Dạ Huyền được bao phủ trong Lực lượng vĩnh sinh, ánh mắt hắn ngẩn ngơ. Người đó trông như một thanh niên, lúc này dường như cũng nhận ra sự tồn tại của Dạ Huyền, hắn ta từ từ mở mắt, vết máu trên mặt cũng di chuyển theo, trông hơi kinh khủng. Khi mở mắt, có một tia huyết quang sáng lên. Đồng tử của người này cũng màu đỏ như máu, mang cảm giác lạnh lùng vô tận. Khi hắn ta nhìn thấy Dạ Huyền, cũng ngẩn ngơ một lát.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây