Vạn Cổ Đế Tế

Chương 25: Sụp đổ

Chương Trước Chương Tiếp

- Giang trưởng lão, tốt nhất là ngươi nên nhanh chóng đưa ra quyết định đi!

Triệu trưởng lão lạnh lùng nhìn Giang Tĩnh. Hai bên đã bắt đầu giao thủ, Ngô Kính Sơn đánh với đại trưởng lão, Lỗ Thừa Đức đánh với ba hộ phá. Còn những người còn lại cũng giương cung bạt kiếm, sẵn sàng xuất thủ.

Sắc mặt Giang Tĩnh lúc này khó coi đến cực điểm, bà nhìn Triệu trưởng lão trầm giọng nói.

- Nếu có phu quân ta ở tông môn, ngươi còn dám làm thế sao?

- Tông chủ rời khỏi tông môn đã nửa năm, sống hay chết cũng không biết, nói nhảm nhiều làm gì.

Triệu trưởng lão cười lạnh nói.

Quả nhiên nếu có tông chủ ở đây bọn hắn chắc chắn không dám làm càn như thế. Bởi vì tông chủ là người mạnh nhất Hoàng Cực Tiên Tông, trừ ba vị thái thượng trưởng lão ra thì chỉ có lão tủ mới có thể thắng được tông chủ.

- Không ngờ các ngươi lại là con người như vậy!

Giang Tĩnh tức đến run người.

Lãnh Dật Phàm lạnh lùng chậm rãi mở miệng.

- Chuyện này ta đã thông báo lên tổ phụ, đến lúc đố lão nhân gia sẽ xử lý công bằng.

Tổ phụ của Lãnh Dật Phàm là một trong tam đại thái thượng trưởng lão của Hoàng Cực Tiên Tông! Thực lực như tông chủ!

Sắc mặt Giang Tĩnh khó coi đến cực điểm! Quả là đã có tính toán từ trước!

Dạ Huyền híp mắt lại, khẽ nói.

- Vẫn còn người khác sao. Vậy thì cứ chờ tổ phụ ngươi đến, nếu như cũng là phế vật, ta giết đi cũng không có gánh nặng trong lòng.

- Chết tới nơi rồi còn già miệng.

Lãnh Dật Phàm cười nói.

- Chỉ là một con kiến Thông Huyền cảnh cũng dám vọng ngon tàn sát chúng ta?

Triệu trưởng lão cảm thấy hài hước, cười nói.

- Ngươi cứ sống được rồi nói những lời kia sau, ngu xuẩn!

Mặt Chu Ấu Vi đanh thép, lạnh lùng nói.

- Lão tổ đã nói rồi, không cho các ngươi động tới Dạ Huyền, các ngươi muốn vi phạm ý chỉ của lão tổ sao?

- Có phải lão tổ chỉ thị không chẳng ai rõ, biết đâu đại công chúa lại đang nói láo?

Triệu trưởng lão cười nhạt.

- Đúng vậy, lỡ như đại công chúa lừa chúng ta thì sao!

Phương hộ pháp cũng nói theo.

Những người đi theo Triệu trưởng lão quả nhiên quyết tâm tới cùng, gây loạn với hắn.

- Các ngươi!

Giang Tĩnh giận không kiềm chế được.

Bát đại trưởng lão, trừ ngũ trưởng lão ở ngoài ra thì những người còn lại đều theo Triệu trưởng lão, Giang Tĩnh vốn dĩ không thể làm gì. Nếu tông chủ còn ở đây thì đại trưởng lão và Triệu trưởng lão sẽ không dám làm càn như vậy. Bây giờ tông chủ đã rời khỏi tông môn hơn nửa năm, đám Triệu trưởng lão ngấm ngầm chia bè phái, càn rỡ vô cùng. Hôm nay nguy cơ Trấn Thiên Cổ Môn được giải trừ, bọn hắn càng coi trời bằng vung!

Uỳnh…

Đại trưởng lão vẫn tiếp tục đấu với Ngô Kính Sơn, nhưng Ngô Kính Sơn có dấu hiệu sắp thua. Sức chiến đấu của đại trưởng lão mạnh hơn Ngô Kính Sơn nhiều.

- Ngô Kính Sơn, bình thường lão phu nể mặt ngươi, ngươi thực sự cho rằng lão phu không dám động tới ngươi sao?

Sau khi đại trưởng lão chiếm thế thượng phong thì bắt đầu cười nhạo. Ngô Kính Sơn không nói gì nhưng cũng bắt đầu lùi lại.

Mà bên kia Lỗ Thừa Đức lại dũng mãnh không gì sánh được, đối mặt với ba hộ pháp nhưng hắn không hề rơi vào thế hạ phong, ngược lại càng chiến càng mạnh, có dấu hiện giành phần thắng! Nhưng cũng chỉ là tạm thời thôi. Một khi tổ phụ của Lãnh Dật Phàm tới hoặc bên Triệu trưởng lão thêm người xuất thủ thì bên của Giang Tĩnh chắc chắn sẽ thua.

- Ta đi nói với lão tổ!

Chu Ấu Vi cắn răng, quyết định đi cầu lão tổ xuất núi.

- Đại công chúa đã 18 tuổi rồi, sao còn ngây thơ như vậy.

Triệu trưởng lão cười nói, ngay sau đó một người đi theo Triệu trưởng lão đã đứng ra ngăn Chu Ấu Vi lại. Chính là Thiết Diện Diêm La Triệu Uyên Minh!

- Đại công chúa muốn đi đâu, bước qua ta rồi hẵng nói.

Triệu Uyên Minh lạnh lùng nói.

- Triệu trưởng lão thật sự muốn Hoàng Cực Tiên Tông ta tan rã sao?

Sắc mặt Giang Tĩnh vô cùng khó coi.

Triệu trưởng lão lắc đầu cười nói.

- Không, không phải ta, mà là ngươi đang đang muốn hủy hoại Hoàng Cực Tiên Tông. Nếu ngươi không đứng ra bảo vệ Dạ Huyền thì làm sao dẫn tới kết cục này?

Triệu trưởng lão châm chọc.

- Bá mẫu, vẫn là ý kia. Nếu bá mẫu gả Ấu Vi cho ta, ta vẫn sẽ giúp người ổn định cục diện Hoàng Cực Tiên Tông.

Lúc này, Triệu Ngọc Long mới nói, vẻ mặt điên cuồng lúc trước có vẻ được được kiểm soát.

Triệu trưởng lão nghe vậy thì nhíu mày, trong lòng thoáng có chút khó chịu. Triệu Ngọc Long quả là nham hiểm, luôn nghĩ mọi việc theo hướng có lợi cho mình, đúng là tiểu nhân.

- Tên súc sinh nhà ngươi! Thật may lúc trước ta không gả Ấu Vi cho ngươi!

Giang Tĩnh đang tức giận lại nghe được lời từ miệng Triệu Ngọc Long, giận không kiềm chế được mà trực tiếp từ chối.

- Lời của bá mẫu đúng là khiến Ngọc Long đau lòng.

Triệu Ngọc Long cười một cái rồi quay lại nói với Triệu trưởng lão.

- Triệu trưởng lão, La Thiên Thánh Địa có ta đảm bảo ngươi sẽ ngồi lên vị trí trưởng lão, đồng thời còn có đãi ngộ gấp mười lần ở Hoàng Cực Tiên Tông!

Mắt Triệu trưởng lão hơi híp lại, chậm rãi nói.

- Với cục diện này rời khỏi tông môn là việc chắc chắn, nhưng Triệu công tử đã để ý tới lão phu, thì lão phu tới La Thiên Thánh Địa cũng không hẳn là không được.

- Đương nhiên là vậy rồi, nhưng ta có một điều kiện. Giúp ta giết hắn.

Triệu Ngọc Long gật đầu rồi chỉ về phía Dạ Huyền nói.

- Nếu muốn ta giết người ta có thể suy nghĩ một chút, nhưng là Dạ Huyền thì đơn giản.

Triệu trưởng lão cười nói.

Uỳnh…

Triệu trưởng lão vừa nói xong sau lưng đã có ba hộ pháp xông thẳng về hướng Dạ Huyền, mà hộ pháp sau lưng Giang Tĩnh cũng lao ra.

- Giang trưởng lão quản tốt người của mình đi.

Lúc này lục trưởng lão cũng đứng ra.

Giang Tĩnh không nói lời nào, hung hãn xuất thủ!

Ầm ầm…

Giờ khắc này, ở đạo trường Liệt Thiên, loạn chiến xảy ra!

Chu Ấu Vi đối đầu với Thiết Diện Diêm La, Giang Tĩnh đấu với lục trưởng lão! Chân khí bàng bạc như thần hà, kinh thiên động địa!

- Dạ Huyền à Dạ Huyền, ngươi cũng lợi hại đấy. Khôi phục thần trí được bảy ngày mà đã khiến Giang trưởng lão tín nhiệm ngươi như vậy.

Triệu trưởng lão khé nói.

Dạ Huyền nhíu mày.

- Vị thái thượng trưởng lão của các ngươi không tới sao, không tới thì phải nói ta còn giải quyết các ngươi trước.

Hắn vẫn luôn chờ tổ phụ của Lãnh Dật Phàm xuất hiện để một mẻ bắt gọn. Nhưng mà đối phương lại lề mề mãi không tới, hắn đã hơi mất kiên nhẫn rồi.

- Ha ha, thái thượng trưởng lão có tới không cũng không ảnh hưởng nhiều, ngươi chắc chắn phải chết.

Triệu trưởng lão cười nói.

- Dật Phàm, còn không ra tay sao?

Triệu trưởng lão nhìn về phía Lãnh Dật Phàm.

- Giao cho ta là đủ.

Lãnh Dật Phàm cười nhạt một tiếng đánh thẳng về phía Dạ Huyền. Khí tức kinh khủng từ thân Lãnh Dật Phàm bộc phát ra, muốn tiêu diệt Dạ Huyền trong nháy mắt.

- Ngươi không sợ chết?

Lãnh Dật Phàm nhìn Dạ Huyền, có chút nghi hoặc.

Hắn vẫn muốn nhìn thấy sự sợ hãi của Dạ Huyền, cho dù là vẻ mặt hay là ẩn sâu trong ánh mắt. Nhưng mà hắn lại thất vọng, từ đầu tới cuối Dạ Huyền chưa hề sợ hãi, giống như không biết sợ là gì.

Dạ Huyền mỉm cười nói.

- Phí lời!

Ầm!

Ngay sau đó, Lãnh Dật Phàm đột nhiên bắn ngược ra ngoài. Một ông lão mặc áo bào trắng đột nhiên xuất hiện bên cạnh Dạ Huyền.

Chính là người trấn thủ tổ miếu ba ngàn năm, Khâu Văn Hãn!

Một tay Khâu Văn Hãn nắm lấy bả vai Dạ Huyền, thở dài nói.

- Lão phu dẫn người tới tổ miếu tránh đi một lát.

Sự tình diễn ra tới mức này Khâu Văn Hãn không thể lường trước được.

- Khâu tổ sư, tổ phụ ta sắp tới, ngươi không thể mang hắn đi!

Lãnh Dật Phàm lạnh giọng nói.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️