Vạn Cổ Đế Tế

Chương 2397: Mười hai vạn chín nghìn sáu trăm

Chương Trước Chương Tiếp

Viễn cảnh chẳng khác gì năm đó, có điều lần này, Dạ Huyền trước sau chỉ ngồi nguyên tại chỗ, nhắm mắt, để mặc sức nóng khủng khiếp kia dung luyện tất cả. Thậm chí trong suốt quá trình, hắn thậm chí còn cảm thấy sức mạnh đó làm tứ chi mình chảy tan, rồi hóa thành một viên đan dược.

Tuy nhiên, Dạ Huyền vẫn thủ vững linh đài chứ không hề cử động. Trái ngược với quá khứ, lúc bị ném vào đan lô, nỗi đau đớn bị luyện sống đã khiến hắn gào khóc không ngừng, đến mức còn cầu xin vị Tà Thần kia tha mạng. Chỉ là, đáp lời hắn chỉ có tiếng cười sằng sặc của gã ta.

Khi đó Dạ Huyền đã ngộ ra một đạo lý: đừng cầu xin người khác, đặc biệt là địch nhân.

Cầu xin địch nhân buông tha mình? Đúng là suy nghĩ vừa ngu xuẩn, vừa nực cười xiết bao. Nhưng loại ngu xuẩn này, trải qua một lần là đủ rồi.

Thời gian trôi qua rất chậm, song đối với Dạ Huyền mà nói, hắn đã thật sự chịu đựng nỗi dày vò này bốn mươi chín năm.


Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 26%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (1)