Hồn Hạp vừa mở, Mục Đế đã cảm thấy Đế Hồn mình không tự chủ trôi về phía đó, cái chết như gần kề trước mặt. Giờ khắc này, y cứ như một người đuối nước dùng hết sức vùng vẫy, nhưng rồi nhận ra lại hoàn toàn phí công, còn sư tôn Dạ Huyền chỉ dửng dưng đứng nhìn.
Loại ánh mắt đó Mục Vân rất hiểu, đó chính là ánh mắt lạnh lùng hệt như khi y nhìn một con kiến bị nghiền chết.
Mục Vân há hốc miệng toan kêu cứu, song lại phát hiện mình chẳng thốt được tiếng nào. Nhưng giữa lúc y sắp tuyệt vọng, Dạ Huyền bỗng vươn tay khẽ đẩy một cái, đóng nắp Hồn Hạp, cũng đẩy Đế Hồn Mục Vân về lại bản thể.
- Haa...
Mục Vân hít mạnh vào một hơi, cặp mắt vô thần nháy mắt khôi phục ánh sáng, nhưng vẫn mang theo vẻ bàng hoàng và khiếp sợ. Y ngẩng đầu nhìn chiếc tiểu hạp tử quỷ dị trong tay Dạ Huyền bằng ánh mắt sợ sệt khó gọi tên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây