Thời gian trôi qua, nguy nan của Thanh Châu đã được giải trừ, kẻ tìm Thiên Sí Tiểu Bằng Vương gây sự bị cường giả tiền bối Yêu tộc Thanh Châu xuất thủ trấn áp. Bạch Hổ Chuẩn Đế phụng mệnh Dạ Huyền, dò xét hoàn chỉnh Thành Hoàng Miếu Thanh Châu, không thấy sinh linh Đấu Thiên Thần Vực chạy trốn. Còn lại, dù không tìm được cũng không sao, thiên đạo trấn áp không phải là ăn chay, một khi những kẻ không thuộc về Chư Thiên Vạn Giới lớn mạnh lên, sẽ bị thiên đạo trấn áp nhằm vào, đây là nguyên nhân vì sao sau khi thần hồn Cửu U Minh Phượng rời Tử Minh Địa, chỉ có thể chọn đi bên cạnh Dạ Huyền, đây vẫn chỉ là trạng thái thần hồn, nếu như bản thể ra khỏi, chắc chắn sẽ càng thảm hại hơn, sinh linh khác cũng là như vậy. Cuộc động loạn này, trừ phi ngay từ đầu Loan Vân Thần Vương có người tiếp ứng, bằng không chú định cuối cùng chỉ có thể thất bại. Đương nhiên, nếu như Loan Vân Thần Vương muốn tai hoạ một trận trước khi bị trấn áp lại thì vẫn vô cùng đơn giản, nhưng những điều này không thể xảy ra, dù sao chuyện đã kết thúc.
Sau cuộc gặp gỡ ngắn ngủi, Dạ Huyền và mọi người tách rời, Dạ Huyền mang đám người Đông Hoang Chi Lang, Lê Phi Huyên, Hàn Đông về Hoàng Cực Tiên Tông. Sau khi đàm luận với từng người, giảng đạo cho bọn họ, như là sau khi đến Chuẩn Đế cảnh, muốn cao hơn một bước thì cần thời gian tích lũy, cần lý giải đối với đại đạo, về điểm này, không ai hiểu sâu rộng hơn được Dạ Huyền, cho nên nếu có thể có một người dẫn đường thì việc tu luyện sẽ chiếm ưu thế rất lớn. Nhất là đám người Đông Hoang Chi Lang, Hàn Đông, Trình Khả Tư, Kỳ Lân Thánh Tử, thiên tư của bọn họ chênh lệch khá lớn với đám người Kiều Tân Vũ, Độc Cô Tĩnh, Lương Đế Phàm, cho nên muốn nếu không bị bỏ lại đằng sau quá xa thì bọn họ cần nỗ lực nhiều hơn, mà nỗ lực không phải chỉ là hô khẩu hiệu, cần tìm được đúng phương hướng, bằng không thì nếu người cứ băng băng chạy sai đường, đợi đến khi phát hiện ra, muốn quay đầu lại đã chậm.
Năm tháng dài dằng dặc, trong bản cổ lịch sử, có lẽ số lượng Đại Đế rất nhiều, trong mỗi một thời đại, Đại Đế luôn có năng lực độc nhất vô nhị, bọn họ có đại đạo riêng, cảm ngộ đối với đại đạo khác nhau. Trong năm tháng, Chuẩn Đế tất nhiên nhiều hơn Đại Đế, dù được xưng là Chuẩn Đế, nhưng trên thực tế chênh lệch với Đại Đế là quá mức khổng lồ. Có Dạ Huyền chỉ đường cho bọn họ, bọn họ có thể tiết kiệm thời gian tìm hiểu rất nhiều so với với người khác phải đường vòng.
Sau khi giảng xong cho bọn họ, Dạ Huyền lại giảng đạo cho bốn người Lương Đế Phàm, Kiều Tân Vũ, Độc Cô Tĩnh, Luân Hồi Thiên Tử. Bốn người này là bốn người có thiên tư cao nhất trong số người đi theo hắn trên đế lộ, Lương Đế Phàm và Độc Cô Tĩnh là tiên thể, tương lai chắc chắn thành Đế, Kiều Tân Vũ có thể không bị ảnh hưởng bởi thiên đạo trấn áp mà dễ dàng phá cảnh, có thể coi nàng là yêu nghiệt quái vật, Luân Hồi Thiên Tử tất nhiên không cần nói nhiều, năm đó là cường giả tuyệt thế của Nhân tộc có cơ hội lớn nhất để thành Đế sau Liệt Thiên Đế. Chỉ tiếc nó đã không thành, bởi vì hắn đi nhầm đường, cho dù hắn bước vào Chuẩn Đế đỉnh phong, nhưng mãi vẫn không thể chạm tới Đại Đế cảnh, dưới sự chỉ điểm của Dạ Huyền, Luân Hồi Thiên Tử bắt đầu luân hồi bản thân. Trên Đế lộ, khi Dạ Huyền đánh thức hắn, Dạ Huyền đã có kết luận, nếu như Luân Hồi Thiên Tử có thể đi tới phần cuối Đế lộ, như vậy tương lai chắc chắn có thể phá vỡ trói buộc năm đó, thành tựu Đại Đế, nếu hắn không đi nổi đến phần cuối Đế lộ, như vậy đời này sẽ là một đời Luân Hồi Thiên Tử cuối cùng.
Bốn người có mỗi ưu thế riêng, Dạ Huyền chưa bao giờ giấu giếm đối với người của mình, hắn thích truyền xuống tiên công đại đế, vô thượng đại đạo hợp nhất với bốn người, để mỗi người bọn họ đi thể ngộ. Đồng thời, Dạ Huyền còn lệnh cho bọn họ đi chỉ bảo người của Hoàng Cực Tiên Tông.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây