Vân Tư giống như ảnh thu nhỏ của thiên kiêu thời đại này, bất kể là Chân long Cố gia đến từ trường sinh thế gia, Cố Trường Ca, hay là Thạch Trần cả một đường nghịch thiên đi lên, hay là ba mươi ba Thiên Vương, những thiên kiêu hậu thế vô thượng vốn nên toả sáng chói mắt, vào thời khắc ra khỏi Đế lộ, đạo tâm mà bọn họ tốn hao mấy năm mới trọng tố được lại, nay gần như vỡ nát. Bọn họ trên Đế lộ luôn nhắc nhở cảnh cáo bản thân, chưa thành Đế thì tất cả cùng là hắc mã. Khi đi tới phần cuối, đạo tâm của bọn họ được viên mãn, đã không còn khe hở, cảm thấy sau khi mình ra khỏi Đế lộ là còn có cơ hội đuổi vượt Dạ Huyền, vị đương đại thần thoại. Thế nhưng ra khỏi Đế lộ, biết được những chuyện Dạ Huyền làm mấy năm này, bọn họ mới biết cái gì gọi là chênh lệch, thứ chênh lệch mà một khi được tạo ra sẽ chỉ có thể càng ngày càng lớn.
Nơi cuối cùng Đế lộ, Cố Trường Ca lời thề son sắt với Tuyết Cô, vừa ra khỏi Đế lộ, nghe tin tức những năm này, đạo tâm của hắn suýt thì bị sụp đổ thêm lần nữa. Lần này không chỉ có hắn, Liên Tuyết Cô cũng hoài nghi nhân sinh, thật là muốn chửi thề mà.
Đương nhiên không phải tất cả mọi người đều như vậy, như đám người Khương Nhã, các nàng vui vẻ còn không kịp.
Tần Khởi với Ám Nha cũng xuất hiện, cười híp mắt nói:
- Không hổ là thuộc hạ của Dạ Đế.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây