Chu Ấu Vi chắp tay đứng trên Tiên Sơn Độ Thiên Quy. Nàng vận một bộ nguyệt bạch bào, mái tóc đen nhánh theo gió tung bay, giữa mi tâm ngời lên dấu Kiếm Ấn. Đôi mày thanh mảnh, ánh mắt hữu thần, bên khóe mắt điểm thêm nốt lệ chí, lúc nhoẻn cười lên thấp thoáng lúm đồng tiền.
Vị trí của nàng bấy giờ là chỗ mà Hắc Thiên Vũ Thành và Cổ Minh Phi Huyên đứng trước kia. Ngự ở nơi cao nhất này giúp tầm nhìn trở nên thông thoáng, cũng như sẽ không bỏ sót bất kỳ một sự việc gì. Cho nên lúc Hắc Thiên Bát Quái và hai trưởng lão bước ra khỏi Hắc Thiên Ma Cung, Chu Ấu Vi đương nhiên cũng đã nhìn thấy.
Một lát sau, Tiên Sơn Độ Thiên Quy hạ xuống, nhóm ba người Hắc Thiên Bát Quái cũng đạp không bay lên. Trong khoảng khắc khi ánh mắt chạm nhau, đôi đồng tử trắng hếu của Hắc Thiên Bát Quái bỗng lóe lên vẻ kinh ngạc, còn buột miệng thốt ra:
- Đẹp quá!
Hai trưởng lão Hắc Thiên Ma Cung đi theo đằng sau thấy vậy vội húng hắng hai tiếng, ý bảo Đạo Tử chớ quên mục đích của chuyến đi này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây