Lão nhân trấn thủ Thiên Minh đi chịu chết, lão thậm chí không thể nhìn thấy mặt mũi Dạ Huyền ra sao, đã bị sức mạnh của Càn Khôn lão tổ tiêu diệt, cả chín đạo luân hồi thân, chín đạo nguyên thần chi tiên, toàn bộ bị diệt không còn một, chết không thể chết thêm.
Thế gian này không thiếu người ngu trung, lão nhân Lê Giác này chỉ là một trong số đó thôi. Cho dù là Đại Thánh cảnh cửu chuyển vẫn rất tầm thường.
Lần này đã không còn có người có thể cản bước Dạ Huyền, bốn vị Đế Tướng sau khi thấy được sự kinh khủng của Càn Khôn lão tổ thì chọn yên lặng, thậm chí không thèm nhìn lâu nữa, bởi vì bọn họ đều rất rõ ràng, Mục Đế không ra, bọn họ không cách nào ngăn cản đối phương, chi bằng mắt không thấy tâm không phiền, chờ Mục Đế quay về, thấy rõ là một trong ba người mạnh nhất trong Thập Đại Đế Tướng Vân Quỷ Lộ Xuyên còn phải chết, bọn họ ở lại có ích lợi gì?
Loại cảm giác vô lực này, bọn họ đã quá lâu quá lâu không được cảm nhận. Nhưng điều này làm cho bọn họ triệt để nhận rõ thực tế, đây thực sự chính là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, bọn họ đã biết sợ. Chuyện này tất nhiên sẽ bị người đời truyền ra khắp. Có điều, nó không quan trọng, bọn họ cũng không quan tâm, bởi vì chỉ cần Mục Đế quay về, tất cả đều sẽ trở lại quỹ đạo vốn có, lịch sử hôm nay cũng sẽ bị xoá đi.
Dạ Huyền đang đến Mục Đế Cung, Đế Tướng Hàn Yển Binh còn đang bị Dạ Huyền cầm trên tay, còn thanh trường thương Minh Sát tất nhiên bị Dạ Huyền thu. Tuy Dạ Huyền không dùng những thứ đồ này, nhưng ở hạ giới tất nhiên có người có thể dùng, tỷ như thái thượng trưởng lão Hoàng Cực Tiên Tông, Mục Bạch Thành.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây