Dạ Huyền thu hồi tâm tư, cùng với Càn Khôn lão tổ và Cuồng Nô đi qua một mảng lớn cổ mộc sâm lâm, tới một vùng bình nguyên, trên đây toàn là phần mộ, mồ hoang, mộ bia, gì cũng có. Khi Dạ Huyền đến, tất cả các ngôi mộ đều xảy ra biến hóa, một số phần mộ trực tiếp bị san bằng, Đây là do “chủ của những ngôi mộ đó cảm thấy sợ hãi Dạ Huyền, chọn ẩn núp, còn những ngôi mộ không ẩn giấu thì đều hành lễ Dạ Huyền. Dạ Huyền không để ý tới những tên này, hắn đi tới một nơi không có phần mộ, sau đó kêu Cuồng Nô và Càn Khôn lão tổ đào một hố to. Bốn phía, những “ngôi mộ, hay còn gọi là phần chủ thấy thế đều suy đoán rằng Dạ Đế muốn chôn người nào đó. Theo bọn họ đoán, nhân vật từng khiến Bất Tử Dạ Đế phải tự tay chôn vùi, không một ai là đơn giản, sau khi đào hố sâu, Cuồng Nô và Càn Khôn lão tổ trở lại phía sau Dạ Huyền. Dạ Huyền động niệm, lấy ra thi hài Họa Đế, vù vù, chỉ một thoáng, từng luồng uy thế Đại Đế mạnh mẽ khuếch tán ra. Cảm thụ được đế uy nồng nặc này, rất nhiều phần chủ đều tỏ vẻ “quả là thế. Bọn họ đoán không sai, quả nhiên không phải là nhân vật tầm thường, lần này lại là đi chôn một vị Đại Đế.
Dạ Huyền ngoắc tay, thi hài Họa Đế chịu lực lượng vô hình dẫn dắt, rơi vào trong hố lớn, nằm thẳng xuống. Ngay sau đó, một bức tranh hiện lên trước mặt Dạ Huyền, sau đó tự động mở ra, hiện ra hình ảnh một lão nhân mặc áo bào trắng tóc đen, lão nhân một tay cầm bút, một tay cầm quyển họa, nhìn về phương xa. Rất nhanh, lão nhân liền có thần vận, phảng phất như từ trong tranh sống lại.
Dạ Huyền nói:
- Đi đi!
Lão nhân chính là Họa Đế, lão chắp tay thở dài nói:
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây