Quân Thường Tiếu quả thật rất nhân từ, không giết chết võ giả của hai tông môn, nhưng lòng tham lại rất to, há miệng ra là một người mười vạn huyền thạch, nhẹ nhõm kiếm lời được mấy trăm vạn.
Cố Triều Tịch rất khâm phục, khắc sâu ý thức được rằng, hóa ra tiền lại dễ kiếm đến như vậy.
“Lão ca.”
Chắp tay, kính nể nói: “Đệ đệ hôm nay đã được lợi rồi!”
Quân Thường Tiếu khoác lên trên bả vai hắn, cười nói: “Học tập nhiều với lão ca một chút, về sau chắc chắn không thiếu tiền.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây