- Sau đó thì sao?
- Ta cảm thấy rất thú vị, rất huyền diệu, thế là ta trò chuyện với hắn. Hắn nói đây là đoạn thời gian thảm thương nhất trong cuộc đời của hắn, hắn bị nhốt trong chỗ đó, rất có thể tùy thời mất mạng. Hắn nói rất nhàm chán, muốn ta nói chuyện với hắn. Thuở ấy tính cách của ta khá hoạt bát, bắt đầu nói về chuyện của mình. Hắn là người khá thú vị, biết kể truyện cười, còn nói mình là nhân vật phi phàm nhất cõi đời, nói khoác hay như chim hót, hơi giống ngươi bây giờ.
Khi nói đến ‘hắn’ dường như Vệ Tịnh rất vui vẻ.
Lý Thiên Mệnh dở khóc dở cười:
- Nhi mà nói khoác? Nương đừng ngậm máu phun người!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây